Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tần phu nhân đang ngồi ở ngoài ban công nhỏ vẫn nhìn hai người thân thân mật mật, trong lòng thầm nhạo báng.
“Lâm Kha tốt biết bao nhiêu! Rốt cuộc là con đã nghĩ như thế nào vậy?”
Tần phu nhân buông cái ly trong tay xuống, không vui nói.
Tần Sinh không ngẩng đầu lên nhìn bà ta, chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính xách tay, nhàn nhạt nói: “Bà cảm thấy tốt, thì bà đi mà cưới. Cũng không phải là tôi cảm thấy tốt.”
“Con ——” Tần phu nhân tức muốn chết!
Tần Sinh trực tiếp phớt lờ cơn giận của bà ta, trịnh trọng nói: “Cả đời này tôi chỉ cưới một mình cô ấy, bà có chấp nhận hay không, tôi cũng là nhận định cô ấy.”
Tần phu nhân giận đến mức choáng váng, hoặc là không tìm, hoặc là tìm một người có thể làm bà ta tức chết!
Thái độ của Tần Sinh đặc biệt cương quyết.
“Bộp!” Tần phu nhân đặt mạnh ly trà xuống!”Mặc dù mẹ không phải là mẹ ruột của con, nhưng mẹ đối xử với con thế nào, cũng quá rõ ràng! Sau khi mẹ ruột của con không còn, từ lúc con ba tuổi mẹ đã bắt đầu chăm con! Nhiều năm như vậy, mẹ cũng đã hết tình hết nghĩa rồi! Mẹ giới thiệu Lâm Kha cho con thì làm sao? Cô bé kia tốt biết bao nhiêu? Người ta cần học vấn có học vấn, muốn dung mạo có dung mạo, muốn gia thế có gia thế! Chẳng lẽ không hơn cái đứa con gái con mang về gấp mười ngàn lần?”
Tần Sinh liếc nhìn về phía phòng tắm, lạnh mặt cười nói: “Hơn Kaya gấp mười ngàn lần? Đó là bà nghĩ vậy! Nhưng tôi không mù! Từ nhỏ tính cách của Lâm Kha đã cực kỳ chanh chua khắc nghiệt, đến bây giờ cũng không thay đổi, cô ta làm người ta cảm thấy ghê tởm giống như bà vậy.”
Tần phu nhân tức giận đến nỗi mặt tím lại!
Tần Sinh lạnh lùng nói tiếp: “Tôi vẫn giữ nguyên câu nói kia, bà thích, bà tự đi mà cưới, bớt lấy mẹ tôi ra để uy hiếp tôi nữa đi! Bà đối xử với tôi như thế nào, tôi đều có thể nhẫn, nhưng bà đối xử với vợ tôi như thế nào, tôi sẽ đối xử với bà lại như vậy!”
“Tần Sinh! Mẹ ghẻ, cũng là mẹ!”
Tần phu nhân nổi giận!”Mẹ là mẹ kế của con, nhưng mẹ đã bao giờ ngược đãi con chưa?”
Tần Sinh híp mắt, lạnh giọng hừ: “Ngược đãi, không nhất định là ra tay đánh vào thân xác đứa trẻ. Ngược đãi bằng tinh thần càng đáng sợ hơn!” Anh ta nhìn chằm chằm vào bà ta, ánh mắt lạnh như huyền băng ngàn năm!
Nếu không phải vì cho Tạp Nhã tốt hơn, anh ta mới lười nói nhảm với người phụ nữ này!
“Bộp bộp bộp ——” Tần phu nhân tức giận đập lên bàn!”Mẹ ngược đãi con? Con còn có lương tâm không? Tần Sinh! Con quá ác độc! Con nói như vậy không sợ gặp báo ứng sao? Không sợ bị thiên lôi đánh chết sao?”
Tần Sinh cố tình nói lớn tiếng: “Sợ, tôi sợ muốn chết đi được! Ngày nào tôi cũng chờ sét đánh chết tôi, nhưng vẫn không thấy gì. Ngày nào tôi cũng chuẩn bị bị bom đạn nổ chết, nhưng vẫn không nổ. Mạng tôi cứng lắm không chết được đâu, nhưng còn bà ấy, cứ từ từ chờ đi!”
Tần phu nhân giận đến choáng váng đầu óc, bà ta đứng bật dậy.
Giơ tay lên, chỉ thẳng vào mặt Tần Sinh: “ Tần Sinh! Con phải tôn trọng với mẹ chứ?”
Tần Sinh thản nhiên đối mặt với bà ta: “Không phải đều có qua có lại sao? Bà nghĩ hết tất cả các biện pháp phá hỏng hôn lễ của tôi! Biến tôi trở thành trò cười của Tần gia! Đây là tôn trọng? Có người mẹ nào sẽ hy vọng thấy con trai mình gặp phải tai tiếng? Hay đây mới thật sự là tình thương của mẹ? Bà làm thế nào với tôi, tôi có cần liệt kê ra từng cái không? Bà thật sự suy nghĩ cho tôi? Mẹ tôi chết như thế nào, bây giờ tôi còn phải đối chứng với bà sao? Hừ —— còn muốn bảo tôi đối xử tốt với bà, bà nghĩ mình có chịu nổi không?”
Tần phu nhân run rẩy...
“Tần Sinh! Con nói gì vậy? Thái Địch bị bệnh chết, bà ấy bị bệnh chết! Sao con có thể trách cái chết của bà ấy lên đầu mẹ được?”
Đôi mắt đen của Tần Sinh càng ngày càng lạnh: “Thái Địch là tên bà có thể gọi? Bà đừng có làm dơ bẩn con đường luân hồi của bà ấy!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...