Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Nhìn thấy không? Ai nha, em gái của anh ơi... Khổ cho em rồi rồi ——
“Anh còn cười nữa! Bà sẽ giết chết anh!” Lôi Đình muốn đứng dậy, nhưng lại bất lực không thể đứng dậy nổi.
Lôi Tuấn còn trêu ghẹo: “Tới đây tới đây, anh thích nhìn cái dáng vẻ em hận không thể đạp anh đến chết, nhưng lại không thể làm được gì. Ha ha ha —— “
Đúng là bỉ ổi đúng là bỉ ổi! Lôi Đình bi phẫn: “Sao em lại có một người anh ngốc nghếch thế này? Cũng may là Hạ Tiểu Hi đã tiếp quản nửa đời sau của anh.” Nói xong, chính cô lại cảm thấy buồn cười: “Em chợt cảm thất cảm thông cho Hạ Tiểu Hi, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lôi Tuấn muốn đánh vào mông của cô, nhưng phát hiện ra không có chỗ ra tay...
Lôi Tuấn hét lên: “Ai nha, cho mấy người nhìn xem này, cả người chỉ có mắt là không bị băng bó, còn lại đều bị gói như cái bánh chưng, ha ha ha...”
Lôi Tuấn chuyển chuyển ống kính máy quay.
Sau đó, Lăng Vi nhìn thấy... trên đầu, trên cổ, sau lưng của Lôi Đình... Tất cả đều bị quấn băng vải màu trắng thật dầy.
Ai nha, ôi trời ơi —— đúng là làm cho người ta đau lòng muốn chết!
Diệp Đình đứng ở phía sau Lăng Vi, hai người cùng nhìn về phía Lôi Đình.
“Anh, chị dâu, xin chào...” Lôi Đình toét miệng, cười đùa vẫy vẫy tay với Lăng Vi: “Chị dâu, chị đừng lo lắng cho em, chị nhìn em mạnh như rồng như cọp thế này này! Ai ôi —— “
Cử động quá mạnh, động đến vết thương trên người, cô ây nhe răng toét miệng cười...”Không sao, không sao, chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi!”
Lăng Vi nhìn cô ấy, vừa đau lòng lại vừa buồn cười, Lôi Đình đúng là cô gái tốt, cô gái đặc biệt tốt... Cô ấy là sợ cô lo lắng, sợ cô áy náy, vì vậy đang đau đến nhe răng toét miệng, vẫn còn cười hi hi ha được... tâm tính của Lôi Đình đúng là thiện lương.
Hy vọng cô ấy có thể tìm được người đàn ông tốt, nhưng trong lòng Lăng Vi... lại chợt đau đó. Lôi Đình dường như rất thích Hoa Thiểu Kiền... Nhưng có vẻ như, Hoa Thiểu Kiền vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ ý định.
“Haizz...” Lăng Vi càng nghĩ càng khổ sở, trong lòng đè nén lại không thể phun ra được.
Rõ ràng là Lôi Đình thích Hoa Thiểu Kiền, nhưng trong lòng Hoa Thiểu Kiền lại thích chị dâu cô ấy...
Nếu đổi là cô gái khác, không chừng đã hận đến nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng Lôi Đình lại chẳng so đo gì cả, còn vào sinh ra tử thay tình địch...
Lăng Vi đang suy nghĩ, Diệp Đình chợt tắt video đi, anh giơ tay lên lau trên khóe mắt của cô, lúc này Lăng Vi mới phát hiện ra, hốc mắt của cô ướt... Cô càng ngày càng khó khống chế được cảm xúc của mình? Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cũng không biết tại sao: “Chồng, tại sao em lại đói?”
Trước khi Diệp Đình trở về, cô vừa mới ăn điểm tâm xong...
“Ôi trời ơi! Đừng nói là em thật sự bị trư bát giới nhập thân đấy chứ?”
“Mập mới tốt: “Diệp Đình nhéo má cô: “Mập lên cảm giác mới tốt.”
“Đi —— “
Diệp Đình cùng cô đi xuông tầng tìm đồ ăn, Bạch Lộ đang đi ra từ khúc quanh cậu thang.
Cô ta phức tạp nhìn chằm chằm vào Diệp Đình một lúc, rồi chậm rãi trở về phòng của mình.
Diệp Đình không lên tiếng.
Lăng Vi cảm giác được không khí cổ quái, cũng không nhiều miệng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...