Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Vâng……”

Lão tiên sinh nói: “Hiện tại cô mới mang thai, hỉ mạch còn yếu, vách tử cung mỏng, có dấu hiệu không ổn, phải tĩnh tâm dưỡng thai, không cần vất vả mệt nhọc.”

Trong lòng Lăng Vi lo lắng: “Không ổn? Là…” Có ý tứ gì?

Là sẽ…… Sinh non sao? Hai chữ này cô vừa nghĩ đã cảm thấy run run, làm sao cũng không thể nói nên lời.

Gương mặt bị dọa trắng bệch, Diệp Đình gắt gao nắm tay cô: “Nghĩ linh tinh gì vậy? Nghe tiên sinh nói hết đã.”

Lão tiên sinh vội vàng nói: “Không có việc gì, tôi kê thuốc, cô uống đúng giờ là được.” Ánh mắt ông liếc Diệp Đình một cái.

Bên trong đôi mắt Diệp Đình nặng nề.


Lão tiên sinh lập tức cười rộ lên, vẻ mặt hiền lành nói với Lăng Vi: “Yên tâm, cố gắng không cần tức giận, tâm tình bình thản, thuận theo tự nhiên.” Nói xong nghiêm túc cầm bút viết phương thuốc, không nói thêm gì nữa.

Lăng Vi ẩn ẩn cảm thấy gì đó nhưng không hỏi mà gật đầu…

Lão tiên sinh viết xong phương thuốc đưa cho Diệp Đình, Lăng Vi không nhịn được hỏi: “Ông, tháng 11 ông tới cháu còn chưa mang thai… vừa uống 10 ngày đột nhiên mang thai…. ông còn nói ít nhất phải điều trị nửa năm, không phải quá đột ngột chứ? Tuy cháu có uống vitamin này nọ nhưng vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ…”

“Ừ, đúng là rất đột ngột…… Nhưng mà không sao, chỉ cần ăn ngon, ngủ ngon, sẽ không có vấn đề gì hết.”

Lăng Vi lại nhịn không được hỏi: “Gần đây cháu tìm hiểu không ít tư liệu mang thai, hình như uống thuốc… ảnh hưởng tới sự phát triển của bé con, ông xem cái thai này của cháu có khỏe mạnh không?”

Lão tiên sinh cười cười, nói: “Có một vài loại thuốc ảnh hưởng tới sự phát triển của thai nhi, thậm chí biến thành dị dạng nhưng thuốc tôi kê cho cháu không đáng ngại, chủ yếu điều trị, không có tác dụng phụ gì.”

Lăng Vi yên lòng.


Lại nói: “Mấy ngày trước cháu uống nhiều dấm không cẩn thận cắn hỏng răng…có ảnh hưởng với thai nhi không?”

Đột nhiên lão tiên sinh nhướn mày: “Cháu uống nhiều dấm?”

“Vâng…”

Lăng Vi nghiêm túc gật đầu: “Uống rất nhiều dấm, còn ăn rất nhiều đồ chua…… Cháu mang thai nhanh như vậy có sao không?”

“……”

Lão tiên sinh không trả lời ngay, nghĩ tới gì đó liền nhăn mày, Lăng Vi không quấy rầy ông mà yên lặng ngồi đó.

Một lúc sau lão tiên sinh mới nói: “Cái này… có một chút nguyên nhân… vì dấm nên mới có thể kiềm chế điều tiết máu cân bằng, có lợi cho hấp thu dinh dưỡng nhưng trường hợp này là lần đầu tiên tôi gặp phải, không dám suy đoán lung tung. Hơn nữa thể chất mỗi người khác nhau, cháu có thể nhưng người khác chưa chắc.”

“Vâng.” Lăng Vi rất muốn cười, cô nhanh chóng mang thai là vì uống nhiều dấm sao?

Nhưng lão tiên sinh không dám xác định cô cũng không thể nói linh tinh.

Lão tiên sinh đứng lên, nói: “Thành phần thuốc chữa răng không ảnh hưởng thai nhi phát triển, tốt nhất chờ mang thai tám tháng thì đến bệnh viện kiểm tra. Khoảng thời gian này cháu yên tâm nghỉ ngơi đi, nếu đã có thai thì cần phải chú ý nghĩ ngơi nhiều, phối hợp dinh dưỡng đầy đủ nhưng không được bổ quá. Đồ ăn lưu thông máu, hoạt thai.. đều phải chú ý không được ăn bậy. Tôi đã viết rõ ràng trên giấy rồi.” Nói xong, lão tiên sinh liền muốn cáo từ, ý bảo Diệp Đình ra ngoài cùng ông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui