Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một chiếc xe thể thao Morris Garages lãnh khốc màu đen nhanh như gió dừng lại trước cửa khách sạn.
“Wow —— đó là loại xe gì thế? Thật ngầu!”
Những người trẻ tuổi đang tạm biệt nhau trước cửa khách sạn đều hơi sửng sốt một chút, đồng loạt quay đầu nhìn về phía chiếc xe kia. Wow wow! Chiếc xe thể thao đầy khí phách ngang ngược dỗ lại phía trước, có mấy nữ sinh thấp giọng hô: “Wow! Mau nhìn đi!!” “Thật ngầu ah~!”
“Đó là loại xe gì thế? Mình cũng chưa từng thấy.”
“Đúng vậy, chiếc xe này thật là đẹp! Không biết người lái xe bộ dạng thế nào, hình như trẻ tuổi lại đẹp trai lắm! Nếu như mình quen biết người trong chiếc xe đó thì thật tốt biết bao…” Cõi lòng mấy nữ sinh như nổ tung, những đôi mắt lóe sáng như sao, đang giậm giậm chân.
Mấy nữ sinh này vừa hô xong, ngay lập tức liền nghe thấy Phù Mỹ Quân say rượu lảo đảo bước đến, cười lạnh một tiếng: “Hừ —— có thể lái một chiếc xe thể thao quý giá đẹp đẽ như vậy, thân phận người ta nhất định là bất phàm, làm sao có thể biết các cậu?”
Nói xong, ánh mắt giễu cợt quét một lượt cả mấy nữ sinh kia.
Lại lắc lắc đầu cho đỡ say, còn nói: “Chiếc xe kia của người ta là Morris Garages, cả thế giới chỉ có đúng năm chiếc, chỉ có phú hào bậc nhất thế giới mới có bản lĩnh mua được! Chẳng qua… hình như nghe nói có hai chiếc xe đều bị một người đàn ông mua mất. Giống như là lễ vật người đó muốn tặng cho phu nhân tương lai của mình. Có thể lái một chiếc xe thể thao quý giá như vậy, nhất định là thủ phủ thế giới, các cô đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày nữa!”
Nói xong, ánh mắt khinh bỉ lại rơi vào trên mặt Lăng Vi: “Nhân vật lớn được nhiều người chú ý đến như người ta lại có thể tùy tùy tiện tiện để các người mơ ước được hay sao?”
Phù Mỹ Quân vừa dứt lời, lập tức đưa đến sự bất mãn của rất nhiều bạn học nữ: “Phù Mỹ Quân, nói như cậu chẳng có tí phẩm cách nào cả! Cứ như là cậu quen biết người ta không bằng ấy! Không phải ba cậu cũng chỉ là một nhà giàu mới nổi thôi sao, khoe khoang cái gì chứ?”
“Ai nói là nhà giàu mới nổi?” Phù Mỹ Quân uống quá nhiều rượu, cả khuôn mặt đỏ bừng, chủ thẳng vào mũi nữ sinh kia, quát lên: “Cô thử lặp lại lần nữa xem?”
Nữ sinh kia không lên tiếng, Phù Mỹ Quân lại trợn mắt nhìn cô ta: “Cũng không biết tự mạng gương ra mà soi lại chính bản thân mình đi, người vừa lùn lại vừa xấu, còn nghèo rớt, tuổi thì một đống ra đấy, mà vẫn còn muốn tìm anh nhà giàu đẹp trai? Nằm mơ cũng chẳng có loại chuyện tốt như thế đâu!”
Lúc này, đột nhiên có mấy chiếc xe BMW màu đen chạy thành hàng dừng lại phía sau chiếc Morris Garages kia.
Giống hệt như vệ sĩ xếp thành hàng chỉnh tề.
Nam nữ trẻ tuổi ngoài cửa khách sạn Đế Hào đồng loạt hít sâu một hơi.
Loại trận thế này!
Loại sắp xếp thành hàng kiểu này!
Đây là đang muốn làm gì?
Đi ra dọa người sao?
Sau đó, chỉ thấy cửa mười mấy chiếc xe BMW đồng loạt bật mở, bên trong mỗi chiếc xe đều có bốn người đàn ông mặc vest đen đeo kính, dáng người cường tráng bước xuống.
“Đây là muốn làm gì?”
“Giống như kiểu muốn tìm ai để đánh một trận ấy…”
Không ít bạn học không tự chủ lùi về phía sau.
Lúc này, Phù Mỹ Quân đột nhiên cười một tiếng. Cô ta kiêu ngạo hất cằm, ánh mắt nửa say nửa mê vô hạn phong tình nói: “Người trong xe tôi biết, là một người bạn của cha tôi. Các cậu ai muốn biết, tôi có thể giới thiệu cho. Vòng quen biết của chị đây, đương nhiên là không nhỏ hẹp như của các cậu rồi.”
Vừa nói, vừa quay chiếc cìa khóa BMW trong tay mình, hất mái tóc quăn màu nâu ướt nhẹp, đi về phía chiếc Morris Garages màu đen siêu cấp ngầu kia.
Lúc Phù Mỹ Quân đi đến bên cạnh Lăng Vi, liền lạnh lùng hừ một tiếng: “Hừ… trên thế giới này không có người đàn ông nào là Phù Mỹ Quân tôi không chiếm được! Trừ phi là những người tôi không thèm!” Nói xong, liền trợn mắt nhìn Hứa Tử Huân.
Lăng Vi cảm thấy thật buồn cười, cô chỉ nằm mà cũng trúng đạn sao.
Cô ta nói cái gì cơ?
Tong lòng Lăng Vi thầm cảm thấy buồn cười, bởi vì đại khái Phù Mỹ Quân sắp sửa tự bêu xấu chính mình rồi…
Người trên chiếc xe kia là ai, người khác không biết thì thôi, nhưng cô chắc chắn không thể không biết…
Sau khi Diệp Đình tặng chiếc SUV 8 cho cô làm vật thí nghiệm, vẫn luôn lái chiếc MG này. Loại xe này Diệp Đình mua hai chiếc, một chiếc chìa khóa ở trên xe anh, còn một cái khác đang đặt trong hộp trang sức của cô.
Ha… nếu Phù Mỹ Quân cô có thể cấu kết với Diệp Đình, đầu của bà đây sẽ chặt xuống làm cầu cho cô đá!
Lăng Vi nhìn chằm chằm người trong xe, thầm nghĩ: Ông xã thân thân ái à, xử chết cô ta đi! Làm nhục cô ta! Để cho cô ta cút đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...