Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hứa Tử Huân uống mấy ly rượu trong phiền muộn, hốc mắt cũng trở nên đỏ bừng, lại nâng thêm một ly rượu lên: “Hôm nay là ngày sinh nhật của cô Đan, chúng ta cùng chúc cô Đan luôn luôn khỏe mạnh, sinh nhật vui vẻ!”

Các bạn học đang ngồi đều đứng lên, rối rít mời rượu cô giáo Đan.

Cô giáo Đan cũng rất vui mừng khích lệ mọi người: “Muốn giỏi hơn nữa phải cố gắng thật tốt, không kiêu ngạo không vội vã.”

Sau khi mọi người ngồi xuống, Hứa Tử Huân hơi có chút cảm khái: “Từ sau khi tốt nghiệp, rất nhiều bạn học cũng không liên lạc được, chúng ta có thể tụ họp với nhau lần này, thật sự không hề dễ dàng chút nào. Chúng ta đều là bạn học cùng người, hiện giờ người trong nước người nước ngoài, trời nam biển bắc, tán lạc chân trời… sau này không biết liệu có còn cơ hội gặp mặt nữa hay không, hôm nay mượn buổi tiệc đưa tiễn này, tôi kính mọi người một ly, hi vọng mỗi một bạn học đang ngồi ở đây, cũng có thể tạo ra một vùng trời cho riêng mình!”


Nói xong, lại nhìn về phía Lăng Vi, không nói thêm gì nữa, yên lặng uống cạn hết ly rượu.

Hứa Tử Huân uống xong ly rượu đó, chỉ cảm thấy yết hầu cũng cay xót, trong lòng tràn đầy đắng chát, chát đến nỗi anh ta khó có thể miêu tả thành lời.

Thật lâu sau, anh ta hít sâu một hơi rồi lại một lần nữa mời rượu những bạn học các bàn khác, cả nhóm người cũng nâng chiếc ly trong tay lên kính ngược lại.

Anh ta, đã hạ quyết tâm rời đi, không trở về nữa.

Có mấy sinh viên nữ phiền muộn đến muốn khóc.

Tiệc rượu bắt đầu, mọi người cũng đều uống nhiều rồi. Chỉ một lát sau, có một bạn học nữ len lén hỏi Lăng Vi: “Lăng Vi, lúc trước cậu thật sự sắp cử hành hôn lễ với Diệp tổng giám đốc rồi sao?”

Lăng Vi không muốn nói đến đề tài này, mỗi khi nhớ tới trong lòng cô đều khó chịu. Hơn nữa, mỗi khi có người khác nhắc tới, thì sẽ liền không kết thúc được.

Cô chỉ muốn đến đây ăn một bữa cơm, cũng không phải tới để trả lời phóng viên.


Cô không lên tiếng, bạn học kia cũng thức thời không hỏi nữa. Hoa Thiếu Kiền vừa vặn nghe được câu hỏi của nữ sinh này, anh ta ngước mắt lên nhìn về phía Lăng Vi. Lăng Vi cũng đúng lúc ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt anh ta.

Trong đôi mắt đen kia có chứa một dấu hỏi, lại có một chút bất đắc dĩ, không biết làm thế nào mà… trong đó như chứa thêm một chút đau lòng.

Cũng không thể che giấu được.

Đột nhiên, Vu Tình ngồi đối diện lại nói một câu: “Hiệp nghị kết hôn thì làm gì có hôn lễ! Vì sao hôn lễ lại bị nháo loạn, các người cũng không biết sao? Thật ra chính là Diệp tổng người ta không muốn làm, nên mới cố ý gây ra những chuyện kia. Cũng chẳng phải bí mật gì… mọi người đều đã biết, thế mà còn hỏi?”

Nhắc đến Diệp Đình, Vu Tình liền nghiến răng nghiến lợi, bộ ngực và cái cằm của cô ta cũng đều là do người đàn ông kia ban tặng! Còn cả công ty của ba cô ta nữa, cũng bị Diệp Đình làm cho tan nát… Khiến cô ta… hiện giờ gặp ai cũng đều cảm thấy mình thấp hơn ba phần!


Mặc dù cô ta hận Diệp Đình, nhưng ngoài miệng vẫn không dám nói lời gi độc miệng.

Nhưng trong lòng vô cùng uất nghẹn, không nói cái gì đó ra ngoài thì cứ như sẽ bị ngộp chết vậy.

Lúc này nghe thấy có bạn học nhắc đến Diệp Đình, Vu Tình liền nắm chặt lấy cơ hội để bêu xấu Lăng Vi! Có bạn học không tin, Vu Tình trợn mắt nhìn qua giống như nhìn một kẻ ngu si, giọng nói chanh chua: “Mấy người cũng đừng kêu không tin, cứ thử hỏi Lăng Vi mà xem, cô ta có dám nói là hiệp nghị kết hôn mình ký với Diệp tiên sinh không phải là khế ước không? Đúng là đáng cười! Một người phụ nữ vì tiền mà bán rẻ bản thân mình, các người còn coi cô ta là nữ thần! Một đại nhân vật như người ta, chẳng qua cũng chỉ muốn dùng cô ta làm công cụ phát tiết, để đối phó với thế lực của gia tộc mà thôi! Ai rảnh hơi mà sẽ thật sự quan tâm đến cô ta?”

Phù Mỹ Quân cũng đột nhiên thấp giọng lầm bầm với những người bên cạnh: “Ừ… chỉ nhìn Lăng Vi hiện giờ thì biết, lái một chiếc xe nát mấy trăm nghìn, trên người không đeo lấy một thứ trang sức nào. Nói cô ta là phu nhân chính thức của đại tổng giám đốc tập đoàn quốc tế tiền tỉ? Có quỷ mới tin!” Giọng nói của hai người không lớn, chỉ có những người bên cạnh mới nghe thấy.

Nữ sinh ngồi cạnh Vu Tình phản bác một câu: “Cũng không thể nói như vậy được, không có bằng chứng, cậu nói như thế là có hơi ác độc, cậu đang hủy hoại danh dự của Lăng Vi.” Một nữ sinh khác lại nói với Phù Mỹ Quân: “Hai người nhà ngươi ta sống chung thế nào. Thì có quan hệ gì với chúng ta? Lăng Vi người ta thích mặc cái gì, thích đeo thứ đồ trang sức nào, tôi cũng không quan tâm. Chúng ta cứ biết mình là được. Lăng Vi với nguời ta có phải là ký hợp đồng hay không, đó là chuyện của hai người bọn họ, ba mẹ người ta không bận tâm thì thôi, cậu quan tâm làm cái quằn què gì chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui