Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sự im lặng này của Hoa Thiếu Kiền, Phù Mỹ Quân càng cảm thấy Lăng Vi nực cười, cô ta căn bản chẳng tin mấy chuyện Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi nói.
Dù có cho cô ta một vạn lý do, cô ta cũng không tin!
Chỉ cần hơi suy nghĩ cũng biết ——Lăng Vi chỉ là một thực tập sinh, vừa mới đến công ty được mấy hôm, mà công ty người ta lại lớn như vậy, làm sao có thể dùng một tác phẩm thiết kế của loại người vô danh cơ chứ?
Ông chủ người ta cũng đâu có mù!
Nếu như nói kiểu xe phổ thông là do cậu ta thiết kế, ít ra còn có một chút xíu xiu độ tin cậy, mặc dù độ tin cậy cũng không được cao.
Thế mà giờ lại còn nói là bản, giới, hạn!
Đó chính là bản, giới, hạn đấy!
Phù Mỹ Quân đập tay ‘rầm’ một cái lên bàn ăn: “Lăng Vi, khoác lác quả thật không bị đánh thuế, thế nhưng khoác lác thì sẽ phải trả một cái giá lướn lắm đấy, Nếu như cậu có thể thiết kế ra được một kiểu xe phiên bản giới hạn, tôi đặt mua một lúc mười chiếc luôn!”
“Phụt ——” Hạ Tiểu Hi đột nhiên bị sắc trà qua đường mũi. Bạn học bên cạnh vội vàng giúp cô vỗ vỗ, Hạ Tiểu Hi nhanh chóng xua tay, vừa cật lực ho khan, vừa lau nước mũi, lại vừa mở di động lên thật nhanh.
Cô chuyển sang chức năng ghi hình, nhắm về chỗ Phù Mỹ Quân, hỏi cô ta: “Cậu nói cái gì cơ? Có dám nói lại một lần nữa không?”
Phù Mỹ Quân nhíu mày, đứng lên: “Tôi nói, nếu như Lăng Vi có thể thiết kế ra kiểu xe phiên bản giới hạn, Phù Mỹ Quân tôi liền đặt mua một lúc mười chiếc!”
Hạ Tiểu Hi ghi lại toàn bộ câu nói này, lại ghi hình tất cả những người đang ngồi trong căn phòng Tử Vi vào video, còn đặc biệt cố ý quay hình cô giáo Đan: “Cô Đan, cô cũng nghe thấy rồi chứ ạ?”
Cô giáo Đan biểu tình phức tạp cười một tiếng.
Trong đầu cô giáo Đan nghĩ… hôm nay không phải là tổ chức sinh nhật cho bà sao? Xảy ra chuyện gì thế này? Mùi thuốc súng cũng quá đậm đặc luôn rồi.
Hạ Tiểu Hi lại hỏi Hoa Thiếu Kiền: “Hoa Thần, anh cũng nghe được rồi đúng không?”
Hoa Thiếu Kiền đặt ly trà xuống, gật đầu một cái, dáng vẻ ngay thẳng không chút thiên vị.
Hạ Tiểu Hi quay xong video, save thật kỹ.
Cười hì hì quay đầu lại, khiêu khích nhìn cô nàng não tàn Phù Mỹ Quân kia một cái.
Phù Mỹ Quân tức giận đến mức chỉ hận không thể xé toạc cái miệng đó ra.
Đồ tiện nhân này! Là một bè một phái với Lăng Vi kia!
Phù Mỹ Quân trợn mắt nhìn Hạ Tiểu Hi, cả giận: “Cậu thu hình cũng vô ích thôi! Tôi chờ đến ngày cái da trâu các cậu thổ bị nổ tung!”
Nói đến đây, chân mày Phù Mỹ Quân đột nhiên nhíu lại, hỏi Lăng Vi: “Da trâu cũng không phải thứ có thể tùy tiện thổi được, nếu như Laroe khống ản xuất ra bản giới hạn lấy tên cậu, thì cậu làm thế nào?”
Cũng không thể để cho mỗi mình cô ta phải chịu thưa thiệt được?!
Lăng Vi phong đạm vân khinh nói: “Không sản xuất ra được, thì tôi sẽ ăn bàn.”
“Được! Đến lúc đó, tôi bảo người chuẩn bị cho cậu hẳn cái bằng gỗ hoàng hoa lê.”
Hoa Thiếu Kiền phía bên kia nhìn Lăng Vi một cái, khóe môi khẽ vương ý cười. Đây chính là cô gái mà anh ta thích… mặc dù không thuộc về anh ta, thế nhưng… anh ta vẫn rất vui vẻ.
Chỉ hận không thể móc tin móc phổi ra cho cô.
Hận không thể đưa luôn cái mạng sống này cho cô!
Nhưng mà, trái tim cô ấy đang đặt trên người một người đàn ông khác rồi…
Trong nháy mắt ánh mắt Hoa Thiếu Kiền liền trở nên ảm đạm. Mặc dù anh ta rất thích cô, thế nhưng anh ta cũng không muốn quấy rầy cuộc sống của cô, chỉ cần cô vui vẻ, hạnh phúc, cuộc sống gia đình trôi qua bình ổn, anh cũng tình nguyện làm một người thủ hộ trong im lặng.
Nhưng mà, nếu như Diệp Đình dám đối xử với cô không tốt cho dù chỉ một chút, như vậy… thì xin lỗi nhé, Hoa Thiếu Kiền anh tuyệt đối sẽ không nương tay!
Anh gian nan thu hồi tầm mắt, ra vẻ lãnh đạm thưởng trà. Nhưng mà… chỉ có mỗi mình anh biết, muốn dời tàm mắt từ trên người cô trở về, đó là một chuyện khó khăn đến nhường nào.
Những người khác vẫn đang thảo luận về chuyện chiếc xe phiên bản giới hạn mà Lăng Vi thiết kế.
Bầu không khí trong căn phòng Tử Vi lập tức bị đẩy đến mức nóng hổi.
Các bạn học, người bên trái một câu, lại đến lượt người bên phải, bàn luận viển vông sôi nổi.
Phù Mỹ Quân rõ ràng là đang nhắm vào, khiến cho Hạ Tiểu Hi vô cùng tức giận!
Tính cách của cô vẫn luôn được người khác gọi là ‘bánh bao’, bởi vì những lúc mà cô bị người khác ức hiếp, từ trước tới nay đều luôn không đáp trả.
Thế nhưng, khi có người ức hiếp bạn của cô, cô tuyệt đối không thể nhẫn nhịn!
Nhất là, Lăng Vi ——
Tiểu Vi đã trải qua biết bao nhiêu chuyện? Trong bọn họ có ai biết được?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...