Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lôi Tuấn tò mò hỏi cô: “Chị dâu, chị xem gì vậy, sao cứ cười với chuỗi mật mã vậy?”

Lăng Vi cười đắc ý: “Anh không hiểu đâu, đây là thư tình.”

“Phụt… thư tình bằng mật mã? Các người trâu bò quá…”

Lăng Vi nói: “Đương nhiên rồi.”

Tròng mắt Lôi Tuấn xoay một vòng: “Chị dâu, vậy chị dạy cho tôi đi, tôi cũng viết một bức.”

Lăng Vi ngước mắt nhìn anh: “Anh muốn viết cho tiểu Hi sao?”

“Ấy, chị dâu, chị mói là chị dâu của tôi đấy, chị biết tôi thích tiểu Hi hả?”

Lăng Vi mỉm cười: “Anh cũng không quen cô gái khác.. nhưng mà anh thích cô ấy sao?”

Lôi Tuấn vỗ ngực liên tục: “Tôi biểu hiện giả lắm sao? Sao không ai tin tôi hết vậy?”

“Không phải…” Lăng Vi thật lòng nói: “Vậy tôi dạy cho anh.”


Cô lấy giấy ra, viết dòng mật mã nói cho anh: “Đây là mật mã Morse, anh nhìn ký hiệu này đi, ấn số 0 là bày tỏ thời gian ngắn, số 1 là thời gian dài, số 2 là không cần giải thích, anh thích thích dãy này xem sao:20112111 là chữ gì?”

Lôi Tuấn nghĩ một hồi nói: “Ừ… là W và O…”

Lôi Tuấn lại nghĩ tiếp: “22012200 là A và I…”

Hàng thứ ba thì không cần giải thích nữa, nhất định là anh yêu em, Lôi Tuấn há một tiếng: “Anh trai tôi quá cổ hủ rồi, muốn nói cá gì thì nói ra đi còn viết thư tình, không có sáng tạo gì hết, ba chữ này ai mà không biết?”

Lăng Vi giật tờ giấy: “Tình nhân với nhau ba chữ kia có sức mạnh hơn bất cứ lời nói nào. Là ai cũng sẽ nói như vậy, anh có thể tìm tiểu Hi hỏi mà xem.” Cô nhếch môi lên như cười như không.

Lôi Tuấn không phục: “Tôi là người lớn, có gì mà phải xấu hổ chứ?”

Nói xong liền xoay người rời đi: “Hôm nay tôi phải nói ba chữ đó.”

Đi ra cửa đột nhiên quay đầu nói: “Chị dâu, tờ giấy kia của chị có thể cho tôi không?”

Lăng Vi nói: “Không được, anh có thể tự mình làm mật mã, mật mã này là mật mã mẹ chồng tôi để lại cho tôi và Diệp Đình, không thể tùy tiện cho người khác.”

“Vậy hả?” Lôi Tuấn ý vị thâm trường: “Vậy được, tự tôi thiết kế một mật mã, chỉ có tôi và tiểu Hi biết…”


Lôi Tuấn vui vẻ rời khỏi văn phòng bắt đầu xoạc xoạc múa bút thành văn, vẽ ý tưởng mật mã.

Hạ Tiểu Hi đi làm, anh đã hoàn thành mật mã nhét vào tay cô: “Về nhà xem cho kĩ, đây là công việc quan trọng cuối năm, tuyệt đối không thể làm mất.”

“Biết rồi.” Hạ Tiểu Hi chu môi, suốt ngày như bệnh tâm thần, âm dương quái khí, ai trêu chọc anh ta vậy hả?

Trong lòng Lôi Tuấn cười tươi như hoa, mật mã của anh ta nghĩa là: “Anh muốn cười em, bà xã của anh, gả cho anh đi…”

Anh nhìn Hạ Tiểu Hi ra cửa còn không quên dặn dò: “Đừng quên xem đấy, không được cho người khác xem, đây là tài liệu bí mật.”

“Vậy hả…”

Hạ Tiểu Hi kéo cửa ra lại nghe anh nói: “Chờ một chút.”

Từ bàn công tác đi tới trước mặt cô.

Anh hơi cúi người, dán mặt gần mặt cô nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng hồng và đôi mắt to long lanh của cô, xúc động muốn nói: “Anh yêu em…” Nhưng mà thật khó mở miệng, anh lề mề một lúc, xoắn xuýt một hồi lại nói: “Không cho làm mất…”

“Biết rồi, cứ thích cằn nhằn như vậy.”

“Đi đi…” Lôi Tuấn phất tay với cô.

“Ừ.”

Cả ngày này trong lòng Lôi Tuấn như rót mật, ngọt ngào… trong lòng vui sướng, sáng mai đi làm, Hạ Tiểu Hi nhất định như con chim bay vào lòng anh làm nũng: “Thân ái á.. người ta nguyện ý gả cho anh…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui