Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiếp theo, Lăng Vi được bổ nhiệm làm tổng thiết kế ‘Xe thay đi bộ ông lão’.
Lăng Vi có chút kinh ngạc!
“Tôi? Làm tổng thiết kế?”
Tổng thiết kế là muốn cô tham dự vào sản xuất, tuy nhiên, thay đổi suy nghĩ một chút cũng tốt… Như vậy cô có thể thời thời khắc khắc giám sắt chương trình sản xuất xe thay đi bộ này, tránh cắt xén nguyên liệu.
Lăng Vi vui vẻ đáp ứng: “Được! Tôi nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó!”
Trung tuần tháng mời một, thực nghiệm động cơ cùng với khung thép thành cô! Đệm giảm xóc cũng đã thiết kế xong.
Lăng Vi lại ở chỗ của Giang Quân đặt mua lốp đặc chế.
‘Xe thay đi bộ ông lão’ sắp được sản xuất!
Lăng Vi vô cùng vui vẻ.
Thất giống như nhìn thấy đứa con mình sinh ra vậy.
Diệp Đình cũng rất vui vẻ.
Vi Vi càng ngày càng có thành tựu, ánh sáng tự tin khiến cô ngày trở nên chói mắt.
Trong phòng họp, giám đốc tiêu thụ báo cáo công trạng tiêu thụ.
“Ừ!” Tâm tình của tổng tài đại nhân tốt lắm, nhìn cái gì cũng gật đầu nói: “Không sai.”
Giám đốc tiêu thụ đang nói đến: “Quý này, mức độ tiêu thụ tăng trưởng…” Đột nhiên phát hiện khuôn mặt tổng tài đại nhân biến sắc, giám đốc tiêu thụ lập tức khẩn trương.
Anh ta nhìn Diệp Đình, yếu ớt hỏi: “Tổng tài… tôi nói có gì không đúng sao?” Quý này rõ ràng mức độ tiêu thụ tăng trưởng mà!
Chỉ thấy Diệp Đình phất phất tay với anh ta, sau đó quay đầu nói với Jason: “Buổi trưa, bảo phu nhân chờ tôi cùng ăn cơm. Tôi quên không nói với cô ấy.”
“Phụt…”
Dáng vẻ của giám đốc tiêu thụ rất vô tội…
Tổng tài đại nhân, ngài cũng quá dọa người rồi… May là ở đây không có ai bị bệnh tim! Anh gọi phu nhân ăn một bữa cơm, có cần phải tỏ thái độ nghiêm túc đến như vậy hay không?
Giám đốc tiêu thụ khóc không ra nước mắt, tiếp tục báo cáo, Diệp Đình hài lòng nói: “Không sai, tốc độ tiêu thụ quý này tăng trưởng, số tiền này cho kế toán dự tính, phát tiền thưởng cho mọi người.”
“Ba ba ba…”, trên dưới toàn bộ công ty vỗ tay như sấm động.
“Thật sự là tôi đoán trúng! Thật sự phát tiền thưởng!”
“Đúng vậy! Đều là công lao của Diệp tổng cùng với trưởng phòng!” Có người che miệng cười.
Từ khi Diệp tổng tài thu mua cổ phần Laroe, sau khi làm chủ Laroe, phúc lợi của bọn họ càng ngày càng tốt hơn!
Nhất là sau khi tổng tài cùng với Lăng trưởng phòng ở bệnh viện ‘bận bịu’ một tuần lễ, ngày tốt của bọn họ liền đến ha ha!
Quản lý bộ tài vụ mang the toàn thể nhân viên kế toán đến mời rượu Lăng Vi: “Phu nhân, khổ cực cô.”
Lăng Vi 囧: “Không khổ cực…”
Giám đốc bộ phận tiêu thụ mang theo toàn thể nhân viên tiêu thụ mời rượu Lăng Vi: “Phu nhân, khổ cực ngài,”
“…” Lăng Vi gật đầu: “Không khổ cực…”
Lăng Vi muốn đi!
Kết quả, bộ phận tu sửa, bộ phận công quan, toàn bộ nhân viên đến mời rượu cô: “Phu nhân, cực khổ, có khó khăn gì có thể nói với chúng ta.”
“…” Lăng Vi muốn đập đầu vào tường: “Không khó khăn gì… nhọc các người phí tâm…”
Toàn công ty trên dưới đều đến thăm hỏi cô một lần.
Trong lòng Lăng Vi gào khóc…
Thật sự cảm thấy không còn mặt mũi ở lại công ty nữa!
Lúc này, Diệp Đình xuất hiện bên cạnh cô, đưa tay ôm ngang hông cô.
Anh ta cúi người nói bên tai cô: “Phu nhân, nhân viên công ty chăm sóc em như vậy, nói ra em rất được lòng người. Đúng rồi, gần đây có một bộ phim hay, buổi tối cùng nhau xem.”
Trong đầu Lăng Vi nghĩ: “Phim này, tuyệt đối không được đi…”
Quả nhiên, buổi tối ở trong phòng chiếu phim, Diệp Đình một bên xem phim, một bên ăn cô từ trên xuống dưới.
Phim này thì có thì hay!
Chính là một bộ JAV!
Trong phòng làm việc của Diệp Đình.
“Chồng!” Lăng Vi nhào vào trong ngực Diệp Đình. Jason ở bên ngoài đóng chặt cửa phòng làm việc.
Lăng Vi nằm trong ngực anh ta đâm đâm vào ngực anh ta một cái nói: “Chồng, anh xem… nghiên cứu động cơ cùng với khung thép này, có tính là độc quyền hay không nha? Nếu được tính là độc quyền, em hẳn có thể thu phí độc quyền với Ludi chứ?”
“Ừ, hiếm thấy em còn có một chút ý thức về bản quyền.”
Lăng Vi toét miệng cười một tiếng, móng tay phác họa cơ ngực của anh ta, lấy lòng nói: “Được lão gia thâm thúy ngài hun đúc…không thông minh thật có lỗi với dạy bảo của ngài…”
Diệp Đình hài lòng gật đầu: “Em muốn bán phí bản quyền bao nhiêu?”
Lăng Vi suy nghĩ một chút nói: “Năm triệu… nhiều không?”
Diệp Đình giễu cợt híp mắt nhìn cô.
Lăng Vi cho rằng nhiều, chu mỏ: “Ba triệu? Được không?”
Lại nghe anh ta nói: “Chút tiền đồ này của em. Phần thiết kế này của em, ít nhất có thể bán…” Anh ta giơ hai ngón tay ra “Hai mươi triệu.”
“A?”
Lăng Vi vui vẻ: “Trâu như vậy! vậy ngày mai em tìm Ludi đàm phán!”
Diệp Đình lại đột nhiên cười, chỉ vào má trái mình một cái…
Lăng Vi lập tức hiểu!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...