Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình nhìn cô, nói một câu: “Ngốc.. anh không đau lòng vì em, thì đau vì ai đây? Em biết ghen, có thể thấy được … em đã đặt anh trong lòng, anh rất vui.” Vừa nói đến đó, ưu tư trong mắt cũng hóa thành không. Lực đạo trên tay cũng dần dần nhẹ nhàng như cũ, đôi tay cầm viên đá không tự chủ mà chạm khẽ hơn.
Lăng Vi nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của anh, ngẩn người một lúc… Anh thật sự vô cùng đẹp trai, đẹp đến mức khiến mắt những người nhìn vào cũng muốn nổ tung. Gò má sáng bóng không lộ lỗ chân lông, da dẻ màu đồng khỏe mạnh. Còn cả đôi môi xinh đẹp của anh, sống mũi thẳng tắp, đôi mày anh tuấn, thật sự hoàn mỹ đến mức khiến lòng người run sợ. Nhất là cặp mắt trắng đen rõ ràng kia… đồng tử đen nhánh hệt như vòng xoáy hút hồn người khác vào trong đó vậy. Đẹp nhất chính là đuôi mắt hơi cong lên, khiến mỗi người nhìn vào, đều chỉ muốn giơ tay sờ lên đó, lại càng muốn nghiêng người lại gần hôn lên…
Khóe mắt Diệp Đình thấy cô đang nhìn chằm chằm anh.
Anh làm như không biết gì cả, mím chặt môi, quay đôi gò má đẹp mắt của mình đối diện với cô.
Anh tự biết dù ở góc độ nào thì mình cũng đều rất đẹp trai, nhưng gò má lúc nghiêng góc 45 độ này, thật sự có thể giết người khác trong nháy mắt!
Quả nhiên, Lăng Vi liên ngay lập tức đỏ mặt.
Anh cười đắc ý. Kế theo đuổi bà xã thứ tư: Vợ, cần phải… sắc… dụ…
Suy nghĩ một chút, liền không mím môi nữa mà cười lên. Nụ cười này, khóe môi hơi cong, ánh mắt cũng cong cong… hàng lông mi dài tôn lên khuôn mặt, thật sự có thể chết người!
Lăng Vi nhìn anh chằm chằm, những gì cô mới vừa nghĩ đến cũng đều quên mất tiêu hết rồi.
Đột nhiên, thấy anh ngẩng đầu nhìn, cô mới chợt cả kinh, phục hồi tinh thần..
Trái tim đập loạn liên hồi, cô liền nói: “Đúng rồi… vừa mới nói đến… xử, nam.”
Diệp Đình: “…” Cái từ này thật sự không phù hợp với hình tượng boss phúc hắc của anh đâu, có được không?
Lăng Vi hơi ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng cũng không kìm được tò mò, cô hỏi: “Trước khi anh không phải có một cô bạn gái sao? Sở Minh Y, không phải rất thích anh đó sao?”
Chân mày Diệp Đình hơi nhướng lên, nhìn cô chăm chút, anh bật cười: “Từng là bạn gái, cũng không nhất định phải làm chuyện kia. Loại chuyện này cần phải có cảm giác! Không phải người phụ nữ nào cũng có thể khơi dậy được cảm giác muốn chiếm lấy cô gái đó làm của riêng. Hơn nữa, t*ng trùng của anh đây vô cùng quý báu, có thể tùy tiện cho bừa người đàn bà nào đó được hay sao?”
“…” Lăng Vi bị anh chọc, cô vừa ngượng vừa buồn cười, “Làm chuyện kia cũng đâu nhất dịnh phải cho t*ng trùng… không phải đàn ông hiện nay đều như vậy sao? Thấy thích thì liền nhào lên trước rồi có gì nói sau.”
Diệp Đình đột nhiên trợn mắt nhìn cô, lực đạo trên tay hơi tăng một chút, “anh cũng đâu phải heo giống! Đừng có so sánh anh với mấy cái loại đàn ông lợn giống kia! Là một người đàn ông dám chịu trách nhiệm, trước khi làm chuyện kia với phụ nữ, nhất định sẽ suy nghĩ xem liệu cô ấy có phải là người mà mình muốn yêu thương bảo vệ cả đời này hay không, anh tuyệt đối sẽ không coi tình yêu như trò chơi.”
Lăng Vi cười toe toét, chịu đựng cảm giác đau như kim châm… khen anh một câu: “Anh thật giỏi! Bao nhiêu phụ nữ vây xung quanh anh như vậy, mà anh vẫn có thể giữ mình, không động chút nào!”
Diệp Đình cả giận: “Người theo đuổi em còn nhiều hơn nữa kìa, em không phải là hoa khôi nữ thần của Yến đại sao? Tất cả nam sinh trong trường đều coi em như người tình trong mộng, em cũng từng lui tới tới cái gì đó Huân kia một năm trời, cũng không phải chưa từng ngủ với anh ta sao? Chuyện này thì có gì mà thắc mắc? Không gặp đúng người mà thôi. Nếu thật sự gặp được người mình muốn, đó là chuyện muốn kìm nén khống chế nhưng cũng không thể nào làm được?”
Lăng Vi đột nhiên nghĩ đến… nhiều lần Diệp boss nhà cô đều bị cô quyến rũ đến mức cũng chào cờ rồi… Nghĩ đến đây, đột nhiên cô lại đỏ mặt, cười khan hai tiếng.
Cô, đối với anh mà nói, chính là… người mà cả đời này anh muốn yêu chiều bảo hộ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...