Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô hôn thật là ngọt, làm cho anh không nỡ tách ra được.
“Thật ấm áp!” Tiểu Bạch nói: “Thật ấm áp...” Cảm giác thật ấm áp, mặc dù chỉ là hôn, lại làm cho anh như mê như say.
Thứ hai, ngày Lạc Y đi làm, Tiểu Bạch một mực cùng cô đi làm, anh ở bên cạnh yên lặng nhìn cô đình thẩm. Lạc Y đang tập trung nghiêm túc làm việc, cái loại mị lực đó, làm cho cô như tỏa sáng!
Tiểu Bạch hoàn toàn không để đến ý nội dung đình thẩm, chỉ thấy Lạc Y giống như ngôi sao phát ra ánh sáng lấp lánh.
Ánh sáng lấp lánh chiếu sáng vạn trượng, trong nháy mắt che lắp hết mọi thứ xung quanh, ở trong mắt Tiểu Bạch, trừ ánh sáng của cô, mọi thứ xung quanh đều là ảm đạm không có ánh sáng.
Tiểu Bạch nhìn chằm chằm mặt cô, tầm mắt căn bản không cách nào dời đi được, dù là một giây đều không thể. Cô quá xuất sắc, ánh mắt sắc bén, khí thế đè người. Nhưng khi đối mặt với anh, cô luôn lơ đãng lộ ra một tia tư thái của cô gái nhỏ. Tiểu Bạch che ngực, cảm giác mình rất hạnh phúc, một tiểu nữ nhân sấm rền gió cuốn như vậy, lại ngoan ngoãn cả một buổi tối đều ở trong ngực anh nũng nịu. Anh thật là nhớ, phải nhanh chóng để cho cô trở thành người phụ nữ danh chính ngôn thuận của anh mới được.
Nhưng là, anh biết mình không thể quá vội vàng, cô phải từ từ thích ứng cảm giác cùng anh ở chung mới được.
Lạc Y không phải là kiểu con gái dễ dãi tiếp xúc với người khác, để cho cô cùng một người đàn ông vừa mới quen mấy ngày phát sinh quan hệ thân mật, khẳng định so với giết cô còn dễ chịu hơn.
Tiểu Bạch đang suy nghĩ, đình thẩm kết thúc. Lạc Y trở về phòng làm việc, Tiểu Bạch đi theo cô tới phòng làm việc, anh ngồi ở trên ghế sa lon bên ngoài đợi cô.
Sauk hi Lạc Y hết bận, cười hỏi anh: “Buổi trưa muốn ăn cái gì?”
Tiểu Bạch muốn nói: “Anh chỉ muốn ăn em.” Nhưng là anh đành nhịn xuống, anh nói: “Em mời anh đi ăn, em muốn ăn gì anh ăn cái đó. Ở nơi này em quen thuộc hơn anh, em so với anh em sẽ hiểu rõ hơn.”
“Được.” Lạc Y dẫn anh xuống dưới lầu mua mấy cái bánh bao, sữa chua, sau đó trực tiếp dẫn anh đến quán rượu đối diện.
Toàn bộ quá trình cơm trưa không tới năm phút!
Tiểu Bạch ngồi ngồi trong quán rượu trong phòng, mặt đầy mụ mị. Buổi trưa chỉ mấy cái bánh bao, sữa chua... Coi như giải quyết xong? Đây là luyện võ thuật gì a?
Còn nữa, cô dẫn anh tới quán rượu làm gì? Chơi game? Kể chuyện? Chỗ này đều không thích hợp?
Tiểu Bạch vẫn đang suy nghĩ, chỉ thấy Lạc Y mở cửa phòng tắm, đi thẳng vào.
Mắt Tiểu Bạch mở thật to, anh nhìn chằm chằm cửa phòng tắm, đột nhiên nghe Lạc Y ở bên trong kêu anh: “Anh không vào sao?”
“A?” Có ý gì? Tiểu Bạch không hiểu lắm, anh đi tới cửa phòng tắm, nghe được cô ở bên trong nói: “Không phải muốn quen thuộc lẫn nhau sao? Chúng ta phải tận dụng thời gian chứ!”
“...” Tiểu Bạch chỉ cảm thấy một quạt trần lớn như vậy “Hạnh phúc” đập vào vào đầu anh.
Nguyên lai, mấy cái bánh bao kia, là vì tranh thủ từng giây từng phút để gần gũi anh?
Ôi trời ơi! Cá tính này của cô, anh rất thích!
A hắc hắc hắc —— Tiểu Bạch hạnh phúc muốn chết. Anh lập tức đẩy cửa phòng tắm, đi vào đưa tay muốn ôm cô, anh quá gấp để được gần cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...