Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vốn Lôi Niểu Niểu còn muốn rửa mặt rồi ngủ tiếp, mà.... mùi vị trong nhà vệ sinh kia, vẫn là thôi đi.....
“Cho em, thây quần áo rồi ngủ tiếp.” Anh đã lấy quần áo ngủ ra cho cô. Tủ quần áo trong nhà, bên trái là quần áo của anh, bên phải là quần áo của cô.
Phòng ngủ, bây giờ cũng là của cô, anh có thể ngủ đất, cũng có thể ngủ ghế sa lon....
Không phải không thể ngủ trong phòng khách, chỉ là rất không quen.... có người ngoài từng ngủ anh cũng không muốn ngủ ở đó.
Lôi Niểu Niểu không thèm để ý nhiều như vậy, cô đau bụng tiêu chảy đến mệt lả, cướp lấy quần áo trong tay anh liền trở về phòng.
Cô thay quần áo xong, nằm một hồi, vốn cho là có thể ngủ rất nhanh đâu, lại không nghĩ tới... trong đầu tràn đầy hình ảnh Lý Thiên Mặc đang tắm!
Dáng người của anh rất tốt nha! Rất thon dài, hoa văn trên bắp thịt vô cùng co dãn! Khó trách có thể mạnh mẽ như vậy!
Lôi Niểu Niểu càng nghĩ mặt càng đỏ, đột nhiên bụng lại có động tĩnh.
Cô xoay mình đứng lên, ôm bụng, chạy đến nhà vệ sinh.
Vào lúc này, mùi vị đã bay hết, Lý thiên Mặc đang gội đầu đâu...
“...” Lý Thiên Mặc cảm thấy may mắn, vì lúc này anh có mặc quần đâu!
Anh khom người gội đầu, tóc ướt dầm dề, lại bị cô đạp một cước ra ngoài: “Mau mau, chị lại phải núi lửa phun trào rồi!”
“...” Đầu Lý Thiên Mặc ướt sũng: “Dù gì em cũng phải ném khăn tắm cho anh nha!”
“Bành ---” Cửa liền đóng lại, Lý Thiên Mặc đứng thẳng, từng giọt nước từ trên đầu anh nhỏ xuống mặt.... tạo thành bãi nước thật lớn trên sàn nhà. Bả vai, quần của anh tất cả đều ướt dầm dề....
Lôi Niểu Niểu ở bên trong không ngừng: “Ai nha, ai nha...”
Lý Thiên Mặc đứng ở bên ngoài hỏi cô: “Còn đau lắm sao? Không được, hay là anh đưa em đi bệnh viện đi.”
Lôi Niểu Niểu vẫn là: “Ai nha ai nha.... em tiêu chảy... thật là đau nha!”
“Nghiêm trọng như vậy? Tiêu chảy mất nước?” Lý Thiên Mặc ở bên ngoài gấp gáp, anh vội vàng lôi một khăn tắm sạch sẽ từ trong tủ ra lau sạch tóc và thân thể, vẫn là mau chóng đưa cô đi bệnh viện đi, không nghĩ tới lại nghiêm trọng như vậy!
Anh đang thay quần đâu, đột nhiên... cô mở cừa, bò từ bên trong ra....
“Ách...” Lôi Niểu Niểu vịn tường, ngồi dưới đất: “Anh thay mau, em tiêu chảy đến ánh mắt cũng sắp mù rồi, không nhìn thấy gì cả...”
Lý Thiên Mặc rất muốn nói: “Em không thấy gì cả, còn biết anh đang thay quần đâu.... em lừa gạt con nít sao..”
Anh cũng không để ý được nhiều như vậy, thấy thì thấy đi.... sớm muộn gì cũng phải cho cô xem.... Đời này Lý Thiên Mặc anh sẽ không có người phụ nữ thứ hai.
Lý Thiên Mặc nhanh chóng thay cái quần T tuất, sau đó khom người cho cô leo lên.
Lôi Niểu Niểu không còn chút sức lực nha.... nằm trên lưng anh giống như heo chết vậy... cô dán chặt vào lưng anh, còn vô cùng an tâm.
Lý thiên Mặc vừa mới bước ra cửa phòng, còn chưa khóa cửa đâu, đột nhiên Lôi Niểu Niểu “hừ hừ”: “Không được không được... mau trở về...”
Lý Thiên Mặc 囧: “Sao vậy? Lại phải đi vệ sinh?”
“Không phải không phải!” Lôi Niểu Niểu vội vàng la lên: “Em phải thay quần áo, em còn mặc đồ ngủ nè!”
“Ai nha, mặc đồ ngủ thì sao chứ? Ai nhìn em nha?” Lý Thiên Mặc gấp đến đổ mồ hôi.
Lôi Niểu Niểu nắm khung cửa, không chịu buông tay: “Mau mau, trở về.... bên trong em còn chưa mặc đồ... em không có mặc áo ngực!”
Lý thiên Mặc đổ mồ hôi từng viên từng viên: “Anh cõng em đâu, ai có thể nhìn thấy nha! hơn nữa, em mặc món đồ kia, khó chịu cỡ nào, nóng cỡ nào nha!”
Lôi Niểu Niểu đỏ mặt nói: “Em nóng chút không sao nha.... em không mặc, sợ anh nóng nha!”
Lý Thiên Mặc lau mồ hôi trán, giờ mới hiểu được, anh đổ mồ hôi... một nửa là gấp, một nửa là bời vì cô.... dán vào sau lưng anh? Quá kỳ quái.... như vậy...
“Ách, vẫn là em thay đồ đi...”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...