Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tháng chín, các học sinh khai giảng.

Lý Thiên Mặc đi ra khỏi căn cứ, đến trường học Lôi Niểu Niểu tìm cô.

Cả kỳ nghỉ hè này Lôi Niểu Niểu đều ở nhà Lý Thiên Mặc học kỹ thuật hacker.

Mấy ngày trước, hai người họ cãi nhau, cũng là vì cô mãi không qua được phần thi hacker cuối...

Lôi Niểu Niểu phẫn nộ, vỗ bàn Lý Thiên Mặc, hung tợn nói: “Em muốn chia tay với anh!”

Lúc ấy Lý Thiên Mặc ngơ người...: “Hai chúng ta còn chưa nói yêu nhau mà... chia tay cái gì cơ?”

Lôi Niểu Niểu hào khí nói: “Em mặc kệ! Dù sao em cũng muốn tuyệt giao với anh! Nói chia tay chẳng phải có vẻ thê thảm hơn sao! Em muốn chia tay với anh!”

Lý Thiên Mặc: “...” Còn có thế nữa hả...

Một người lớn như anh chấp nhặt với một tiểu cô nương như cô làm gì, phải ‘dỗ’ rồi... Nhưng, tính Lôi Niểu Niểu vốn nóng nảy, mãi không qua được ải cuối, càng ngày càng ấm ức a!


“Bộp --------“ ném ngã cái ghế, chạy bành bạch bành bạch, ‘rầm’ đóng cửa đi.

Mấy ngày nay Lý Thiên Mặc ở căn cứ chăm sóc cho cha, cho nên không liên lạc với Lôi Niểu Niểu.

Cha anh nha, đột nhiên bảo anh mau cút đi yêu đương. Anh liền lập tức cút đi yêu đương.

Lúc này, chợt nghe thấy dưới ký túc có tiếng người lêu: “Lôi Niểu Niểu -------- anh nhớ em ---------“

Theo tiếng la này, ngay sau đó có mấy người khác cũng kêu to: “Lôi Niểu Niểu --------- lão tam của bọn này nhớ em -------“

Lý Thiên Mặc không lái xe tới, mỗi lần anh đến tìm Lôi Niểu Niểu đều cưỡi xe đạp địa hình tới. Bởi vì Lôi Niểu Niểu nói, như thế mới không gây chú ý, như thể hai người đều là sinh viên!

Lý Thiên Mặc cưỡi xe đạp, vừa đến dưới ký túc xá đã nghe thấy có người đang thổ lộ với cô! Ai nha? Dám thổ lộ với cọp cái Lôi Niểu Niểu ư?

Không muốn sống nữa sao?

Lý Thiên Mặc một chân chống đất, xắn tay áo ------ anh nóng người rooifd dấy!


Ngọn lửa trong lòng Lý Thiên Mặc bừng lên!

Lý Thiên Mặc không đi đến trước ký túc, anh đứng cách đó không xa quan sát, anh muốn xem phản ứng của Lôi Niểu Niểu là gì.

“Ai thế? Tiếng khó nghe vậy?” Lôi Niểu Niểu nhảy dựng lên, chạy vội đến ban công. “Phụt ha ha... Niểu Niểu, mau đến xem nè, có người tỏ tình với cậu!”

Lôi Niểu Niểu cầm cốc thủy tinh, ung dung đi đến trước ban công, dưới lầu có tám người, cầm trong tay bảng trắng. Cô không nhìn thấy Lý Thiên Mặc, vừa khéo Lý Thiên Mặc bị ban công chắn mất.

“Lôi Niểu Niểu! Lôi Niểu Niểu ra rồi, chuẩn bị bắt đầu!” Dưới lầu có người gào lên, lập tức có hai người từ trong đám người đi ra, giơ cao tay:

“Thất tình không đáng sợ, chỉ sợ em tự sát!”

“Đạp hắn ta một cái, còn có Lý Khắc Gia!”

Lý Thiên Mặc nổi giận! Ai thất tình chứ? Là Lôi Niểu Niểu sao? Sao bọn họ biết được? Tin tức linh thông thật đấy! Còn có Lý Khắc Gia, cũng họ Lý sao?

Cùng một nhà với anh à? Sao ánh mắt kém vậy...

Trên tầng, Lôi Chân cười ha ha: “Ôi mẹ ơi, thứ gì đây?”

Lôi Chân ôm bụng, cười vật vã, cô ôm Lôi Niểu Niểu, vừa lắc đầu vừa nói: “Màn tỏ tình này, hù chết nô gia!”

Dưới lầu, trong hàng ngũ, đột nhiên có một người giơ tay lên, làm động tác ‘ánh sáng lấp lánh’ giữa không trung: “Mời Lý Khắc Gia ra khỏi hàng... Đinh đinh đinh ~”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui