Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình kêu Tần Sênh và Giang Quân qua một bên, anh thấp giọng nói: “Thế lực sau lưng tên bắt cóc này lớn mạnh đến độ làm người ta tức lộn ruột! Bọn họ có thể lấy được loại thuốc nổ này chứng tỏ đối phương không chỉ cấu kết một nhân viên quân sự quan trọng của một nước nào đó, thậm chí bọn họ có thể có bối cảnh quân đội, hai người suy nghĩ đi, bọn họ dám dùng thuốc nổ quân dụng trắng trợn như vậy, chứng minh bọn họ không sợ hãi.”
Tần Sênh gật đầu: “Không sai, quá kiêu ngạo!”
Giang Quân nói: “Tôi lập tức báo cáo lên cấp trên, nhanh chóng điều tra ra đường dây mấy tên bắt cóc mua thuốc nổ này.”
Diệp Đình đột nhiên cau mày nói: “Tôi đang lo lắng cho…”
Nửa câu sau của anh không nói ra, anh lo lắng có nội gián cạnh cha! Thân phận Diệp Khanh hai mươi mấy năm không bị đưa ra ánh sáng, vừa gặp cha anh liền bị đuổi giết…
Tính cả anh và Tiểu Vi ở trong đó.
Điều này quá rõ ràng! Giang Quân và Tần Sênh không hỏi anh đang lo lắng cái gì, chỉ thấy Diệp Đình đi mau về trong xe.
Lăng Vi cũng chạy theo.
Diệp Đình lên xe, mở laptop ra, để lại một câu cho Lôi Thiếu Dục: “Cẩn thận người bên cạnh cha.”
Anh không thể đánh ra chữ cụ thể, tránh cho bị người khác phá giải, nếu thật sự có nội gián bên cạnh cha, tất cả đối thoại của bọn họ đều bị giám sát điều khiển! Cho dù nguy cơ trùng trùng, anh cũng nhất định phải nhắc nhở cha!
Lăng Vi lên xe, cô nhìn Diệp Đình chằm chằm, tay nhỏ bé lạnh băng cầm tay anh: “Chồng, có phải bên cạnh cha có nội gián không? Hay là bên cạnh chúng ta có nội gián?”
Diệp Đình nói: “Theo suy đoán của anh, hẳn là bên cha có vấn đề, chúng ta và mẹ đã nhận nhau rất lâu rồi, luôn gió êm sóng lặng, cha vừa dẫn mẹ đi liền xảy ra chuyện… Điều này không khỏi làm chúng ta suy nghĩ nhiều! Bây giờ là lúc này, muốn bao vây tiêu diệt Hắc Dạ Đế Quốc! Đối phương chắc chắn nóng lòng phá hỏng kế hoạch của cha, mới không thể chó cùng rứt giậu.”
“Ừ…” Lăng Vi gật đầu: “Bắt giữ người bên cạnh cha, nói ông ấy từ bỏ kế hoạch! Đám người này đuổi giết chúng ta, bắt cóc dì Nhu, chủ yếu nhất là muốn ép cha! Bọn họ muốn ông ấy dừng kế hoạch bao vây tiêu diệt!”
Lăng Vi chau mày.
Cô nói: “Chồng… Thân phận của cha thần bí như vậy, ông ấy làm việc cẩn thận, nội gián ẩn núp bên cạnh ông ấy… nhất định là người cực kỳ gần gũi với ông ấy…”
Sắc mặt Diệp Đình âm trầm.
Thật lâu, anh mới nói: “Theo lý… người có thể đảm nhiện nhiệm vụ bí mật đó không nên tồn tại…”
Lăng Vi ngắt lời anh: “Hay là… bị uy hiếp, lợi dụng! Có phải cũng có người bắt người nhà của bọn họ, hoặc là nắm chuôi của bọn họ không?”
Diệp Đình nói: “Cái này… quả thật rất khó nói. Người tiếp nhận những nhiệm vụ này căn bản cắt đứt liên lạc với người nhà. Giống như cha chúng ta, nếu không phải chúng ta dồn ép, ép ông không còn cách nào, cả đời này ông ấy cũng sẽ không xuất hiện nhận chúng ta. Anh đột nhiên cảm thấy bên người ông ấy có nội gián… hình như không có khả năng lắm.”
Lăng Vi suy nghĩ, nói: “Không phải bên cạnh ông ấy có nội gián, đó chính là nội gián bên cạnh anh, anh quen biết rất nhiều người…”
Diệp Đình nói: “Anh quen biết không ít người, nhưng người biết chúng ta và cha nhận nhau cũng không nhiều.”
Lăng Vi hỏi anh: “Có ai biết?”
Diệp Đình không trả lời, tuy Lăng Vi hỏi, nhưng trong lòng hiểu rõ: “Lôi Đình, Lôi Tuấn…”
Những người khác chỉ biết bọn họ và mẹ nhận nhau, không biết bọn họ và cha nhận nhau!
Lăng Vi chợt nhớ tới… Lôi Đình từng có tiền án… Còn nhớ lần đầu tiên Diệp Đình và Paul – Louis xích mích, Diệp Đình nổi giận, trực tiếp nổ tung trang viện Lotta!
Khi đó, Paul – Louis suýt chút nữa chết mất! Là Lôi Đình tung tin ra ngoài, Paul – Louis mới chạy trốn vào trong mật đạo.
Khi đó, trong mật đạo đầy khói, cửa mật đạo bị nổ sụp, chặn đường ra. Paul thiếu chút nữa bị lửa thiêu chết, vẫn là Lôi Đình truyền tin cho người đi cứu Paul – Louis…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...