Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tiểu Khải mắng: “ĐM! Những bạn bè của cô đều là đồ vô tích sự! Đừng chậm trễ lão tử nói làm ăn đàng hoàng!”
Người đàn bà kia mắng: “Tin hay không thì tùy anh!”
“Ba ——” Người đàn bà kia quăng điện thoại.
Chu Vân liền sốt ruột, vội cầm về cho cô ta, khuyên can mãi, hẹn người đàn bà này và bạn trai cô ta ra.
Chu Vân dẫn bọn họ đến nông trường gần đó, nhìn hai mảnh đất kia, đưa bản sao giấy tờ đất cho anh ta xem.
Bản sao này là tối qua ba cô ta đưa tới.
“Long tiên sinh, anh xem đi… Diện tích hai mảnh đất này bao lớn! Hiện tại chỗ này vẫn chưa mở rộng, nên chưa đáng tiền, nếu sau này mở rộng, không biết giá tiền gấp bao nhiêu lần!”
Tiểu Khải “hứ” một tiếng: “Chờ nơi này mở rộng, không chừng còn phải 20 năm sau! 20 năm, số tiền này của tôi không biết đảo lộn bao nhiêu lần, dựa vào hai mảnh đất này, không phải tôi chết đói sao?”
Chu Vân hấp tấp nói: “Đúng đúng đúng… Anh là chuyên gia đầu tư, không giống tôi… không hiểu cái gì.”
Tiểu Khải nhìn cô ta chằm chằm, ánh mắt vòng vo một hồi, đột nhiên hỏi cô ta: “Lão quỷ Vương Vinh Diệu kia… và cô là quan hệ thế nào?”
Chu Vân cứng đờ, thầm nghĩ… Long tiên sinh đã tra ra lai lịch của cô ta rồi?
Cô ta không dám nói dối, nói đúng sự thật: “Ông ấy là ông ngoại tôi…”
Cô ta nói xong, Long tiên sinh tựa như biết gì, chậm rãi “ừ” một tiếng: “Khó trách cô cũng muốn bán mảnh đất này… Hai ngày nay tôi muốn mua hai mảnh đất xây dựng trong tay Vương Vinh Diệu và Trịnh Minh, nhưng hai lão già chết tiệt kia cắn 4000 vạn không buông! Tôi cho ông ta 30 triệu, ông ta còn không bán!”
“Hả?” Chu Vân chợt kêu lên: “30 triệu?” Má ơi… Thổ hào này! Cô ta vốn định bán 5 triệu là được!
Thổ hào ngu đần này lại nói: “30 triệu!”
Chu Vân liền nói: “Anh không cần trả giá với hai lão già kia, mảnh đất này căn bản không phải của bọn họ! Mảnh đất này là của ba tôi! Hai lão già chết tiệt kia là người trung gian, nhất định là muốn kiếm số lớn phí trung gian từ anh! Anh Long, nếu anh thật sự muốn mua đất, tôi bán 2900 vạn cho anh! Tôi bớt cho anh 1 triệu, coi như làm quen, sau này tôi có đất muốn bán, tôi tìm anh Long đầu tiên, thế nào?”
“Thật sự có chuyện tốt như vậy?” Tiểu Khải nhướng mày, mặt đầy côn đồ quan sát Chu Vân từ trên xuống dưới.
Chu Vân bị anh ta nhìn hơi khó chịu, bởi vì hình tượng… Thật sự quá có lỗi với người nhìn.
Nhưng bây giờ cô ta một lòng chỉ muốn đòi tiền, đòi tiền, đòi tiền! Cô ta nói: “Thật đó, anh Long, anh nhìn tên trên giấy tờ đất này đi, là tên ba tôi! Không tin chúng ta lập tức đi công chứng.”
Tiểu Khải híp mắt: “Được! Chúng ta đi công chứng, nếu mảnh đất này thật sự của ba cô, tôi lập tức trả tiền mặt cho cô!”
“Được! Chỉ thích loại người nhanh gọn như anh Long đây!”
Chu Vân và Tiểu Khải đi làm công chứng, kết quả công chứng rất nhanh có, quả nhiên người đứng tên hai mảnh đất này là – Lăng Trí!
Chu Vân cầm giấy đất.
Chu Vân đắc ý nói: “Anh Long, tôi không lừa gạt anh đúng không!”
Tiểu Khải cười nói: “Cô em quả nhiên miệng vàng lời ngọc, vậy cô trở về thương lượng với ba cô đi, 2900 vạn được thì tôi chuyển tiền cho cô bất cứ lúc nào.”
Chu Vân vội la lên: “Còn thương lượng gì nữa, không cần thương lượng, bây giờ tôi liền gọi cho ông ấy. Tôi nói ông ấy mang giấy tờ đất đến, chúng ta lập tức sang tên.”
Tiểu Khải nhìn cô ta: “Tùy cô… Nếu hôm nay có thể làm xong thủ tục sang tên thì tốt, tiểu gia còn bận rộn rất nhiều chuyện.”
Chu Vân vội gọi cho Lăng Trí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...