Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Vương quản gia nói tiếp: “Tôi nói Thiếu gia nhà tôi muốn mua hai mảnh đất xây dựng giá cao từ trong tay ông ta, ông ta đáp ứng, cũng bảo hôm nay muốn gặp mặt Thiếu gia nhà tôi một lần để nói chi tiết.”
“Được!” Lăng Vi đứng lên nói: “Chúng ta sẽ đi gặp ông ta.”
“Phu nhân…”
“Hử?”
Vương quản gia nhìn ra cửa sổ.
Đầu tháng tư, thời tiết còn lạnh.
Ông kính cẩn nói: “Phu nhân, hôm nay bên ngoài gió lớn, nhiệt độ thấp, hay là… Ngày mai hãy đi.”
Lăng Vi khoát tay, nói: “Không có gì đáng ngại.”
Bảo cô chờ một ngày? Xin lỗi, không chờ được!
Cô kéo Tiểu Khải đi vào phòng hóa trang, bảo thợ trang điểm hóa trang cho anh ta theo Long thiếu gia trong hình. Lăng VI thầm nghĩ, Vương quản gia sẽ tìm người thật, dáng dấp Long thiếu gia trong hình và Tiểu Khải cực kỳ giống nhau!
Tiểu Khải bị đè xuống ghế, mấy cô gái đẹp vây quanh anh ta, hóa trang cho anh ta…
Chân Dũng, Kim Trạch và Tiểu Chính Thái âm thầm vui mừng, cũng may phu nhân không chọn bọn họ… Phu nhân dày vò người, xuống tay được rồi.
Nửa giờ sau, lúc Tiểu Khải đi ra, ba người kia thiếu chút nữa bị sợ ngã nhào…
Trước kia Tiểu Khải cũng dáng vẻ đầu sư tử, bộ dạng hiện tại của anh ta càng không phải xu hướng…
Hai bên tóc Tiểu Khải bị cạo sạch, một bờm ở giữa…
Nhóm Bạch Phong: “…”
Thiếu gia nhà giàu… cũng không vậy chứ?
Quá áp lực…
Lăng Vi cho anh ta một bộ âu phục đỏ thẫm…
Ai u, tôi đi đây… cay mắt… May là Bạo Phong được huấn luyện phi thường, ma quỷ, cứng như thép cũng không chịu nổi kích thích này…
Tiểu Khải nhếch môi, mặt đầy côn đồ liếc bọn họ, hừ một tiếng: “Còn không mau bật lửa cho tiểu gia.” Anh ta đặt đầu ngón tay bên mép, làm dấu kéo.
Kim Trạch liền cầm bật lửa nhét vào đầu ngón tay anh ta, đốt cho anh ta.
Tiểu Khải hút thuốc, hỏi Lăng Vi: “Phu nhân, dáng vẻ cô vừa nói… Tôi học ổn chứ?”
Lăng Vi cười, khen một câu: “Vô cùng tốt.”
Ba người Bạo Phong im lặng: “…” Thì ra đều là phu nhân dạy…
Ba bọn họ liếc mắt nhau, trong mắt đều là “Cũng may không chọn trúng chúng ta…”
Tiểu Khải liếc mắt nhìn bọn họ, hất mũi lên trời, dáng vẻ cực kỳ thiếu đánh, hoàn toàn giống như một nhị thế tổ não tàn kém cỏi.
Tiểu Khải giật âu phục đỏ, côn đồ trong côn đồ nhấc mũi chân, ánh mắt hơi tà khí: “Đi thôi! Đi xử lý lão già đáng chết đó.”
Anh ta hút thuốc, vuốt vuốt cái bờm trắng toát, đang đi về trước, Lăng Vi đột nhiên gọi anh ta lại: “Tiểu tam à! Tư thế cậu đi không đúng!”
Tiểu Khải quay đầu nhìn cô…
Lăng Vi nói: “Cậu phải đi như vậy!”
Nói xong, hai tay chống nạnh, cô dùng cánh tay chống áo khoác, học dáng vẻ của đỗ thần, vô cùng oai phong từ trên lầu đi xuống.
Bốn người Bạo Phong: “…”
Lúc Diệp Đình về, đúng lúc nhìn thấy Lăng Vi vác bụng bư, cánh tay chống áo khoác, lảo đảo đi xuống cầu thang…
Hình ảnh này, cũng mê hoặc…
Tiểu Khai đi sau cùng… trong nháy mắt muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Hình dáng trước kia là Lôi Tuấn thiết kế cho anh ta… Hình dáng hiện tại là phu nhân thiết kế cho anh ta…
Trong lòng bảo bảo đau khổ ah… Nội tâm Tiểu Khải tan vỡ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...