Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mẹ nó!

Diệp Đình! Bà đây về sau không bao giờ muốn nói chuyện với anh nữa!

Diệp Đình cười nói: “Anh nói đúng phải không? Có phải hiểu được động tác trong phim không? Xem ra, con trai nhất định muốn gọi anh là cha đây mà...”

Lăng Vi “Ha ha” cười to: “Có gọi anh là ba cũng không nhất định là thân sinh của anh! Ít giả vờ đi ——”

Cô vừa nói, vừa cướp chuột của anh. Cô nhìn chằm chằm màn hình, hơi tức giận hỏi: “Đầu Hoắc Ân có phải bị thủng rồi không? Trong con chip sao lại có mấy thứ này?”

Diệp Đình nói: “Đây chỉ là bề ngoài thôi, em quên lần trước chúng ta lục tìm được trên người tâm phúc của anh ta ra hai con chip à?”

Diệp Đình gõ bàn phím, bộ phim trên màn hình lập tức bị hai khối giống nhau gì đó che mất một phần.


Diệp Đình nói: “Anh đã phá giải hai con chip này, sau đó ghép hai con chip này với con chip của Hoắc Ân, phát hiện đây là hai mảnh nhỏ của bản đồ.”

Lăng Vi gãi gãi đầu, cảm giác hơi đau đầu: “Bản đồ đầy đủ là gì? Bản đồ kho báu à?”

Diệp Đình cười nói: “Tám chín phần mười, bản đồ này là nơi Hoắc Ân tư tàng vàng thỏi và súng ống đạn được.”

“A?” Lăng Vi kinh ngạc: “Hắn có bao nhiêu vàng chứ? Còn cố ý làm bản đồ đánh dấu?”

Diệp Đình nói: “Vàng của hắn à... Thật sự là rất nhiều...”

Kẻ đứng đầu thế lực Mafia mạnh nhất thế giới, tiền và súng ống đạn được... Tuyệt đối không thể thiếu!

Lăng Vi không hiểu lắm: “Hắn có nhiều tiền như vậy, một mình tự biết chỗ là được rồi! Sao còn phải làm con chip này làm gì? Đây không phải rõ ràng nói chỉ cho mọi người, để mặc người ta chém giết à?”


Diệp Đình lại nở nụ cười nói: “Đây là cách sinh tồn trong hắc đạo. Nếu hắn không làm như vậy, vậy hắn giờ phút nào cũng phải lo mình bị đàn em chém chết. Bây giờ hắn đem bản đồ chia thành mấy chục bản chia đều, chính là muốn nói cho mọi người biết ai cũng có phần. Cho nên, lúc những người này ra ngoài kiếm tiền cũng sẽ càng dốc sức hoàn thành nhiệm vụ. Bởi vì, bọn họ biết tiền này mình cũng có một phần.”

Lăng Vi vẫn là không nghĩ ra, cô cau mày, nói: “Nếu em cũng có con chip, em nhất định cũng muốn có con chip của người khác! Nếu em thu lại hết tất cả con chip, không phải có thể lấy kho báu này làm của riêng sao?”

Diệp Đình nói: “Người ta khôn khéo hơn em nhiều, ai cũng nghĩ vậy, nhưng con chip này có mật mã, bọn họ mỗi người đều nắm giữ mật mã con chip của mình, cho dù con chip bị cướp, sống chết gì cũng không nói ra mật mã, đối phương có được con chip cũng vô dụng.”

“À...”

Diệp Đình còn nói: “Thiếu mất vài con chip, bản đồ này cũng sẽ thiếu mất một phần, bọn họ cũng rất có thể không tìm được nơi giấu vàng, cho nên bọn họ chỉ có thể chung sức hợp tác. Hơn nữa, bọn họ bây giờ cũng không biết thật ra trong tay ai có con chip, bởi vì chính Hoắc Ân cũng phải giấu, nếu để thủ hạ của hắn liên hợp lại ghép ra bản đồ, mạng già của hắn cũng mất. Hiện tại, hắn có thể khống chế những người này, khiến bọn họ cống hiến cho hắn, có thể đảm bảo an toàn mạng sống cho mình, lão già này rất nham hiểm...”

Lăng Vi không khỏi tặc lưỡi: “Lão già này... Rất giảo hoạt... Thật sự là cáo già! Chồng ơi, bản đồ của lão ta là thật à? Chúng ta bắt hết tâm phúc của hắn tới, ghép lại bản đồ? Chờ chúng ta tìm được vàng rồi...”

Ánh mắt cô lóe sáng, lóe sáng!

Giống như vàng này tất cả đều là của cô.

Diệp Đình cười nói: “Rất khó, lâu như vậy, Ám Ảnh tiểu tổ một mực vây sát tâm phúc của Hoắc Ân nhưng cũng không tìm được con chip.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui