Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Diệp Đình bật cười: “Em đang thách tôi?”

Cô đột nhiên cười lạnh: “Đúng, tôi đang thách anh. Tôi dám kết hôn với anh, anh dám không ly hôn không? Anh không có tính nhẫn nại, anh không kiên nhẫn tốt với một người phụ nữ cả đời.”

Lăng Vi giơ tay bóp cằm anh, khiêu khích: “Đơn ly dị là tiền đề của hôn nhân, chị coi thường.”

Diệp Đình nắm tay cô, rũ mắt nhìn cô.

Cô nhếch môi, môi hoa đào mang theo tia ngang bướng như trong mắt.

Cô cười lên: “Không có cam đảm chơi, thì đừng phách lối nữa. Không thể tham dự tiệc rượu thì thôi, chuyện anh đáp ứng tôi, có lẽ phải nuốt lời.”

Giọng cô quỷ mị, bị gió phân tán.


Diệp Đình híp mắt nhìn cô, đúng là không có một khắc nào không cho anh niềm vui bất ngờ.

Anh bỗng nhiên nắm chặt tay cô, chăm chú nhìn cô. Tiến tới một bước, kề sát cô.

Anh cúi người, một tay giữ sau ót cô, hung hăng hôn đôi môi mềm mại của cô.

Lăng Vi mặt đầy không dám tin trợn to hai mắt.

Sức lực ngang tàng của anh gần như cướp đoạt, hôn cô không thể thở. Lăng Vi lại đạp, hai tay anh như cây kềm. Một tay bấu sau ót cô, một tay bấu mông cô, để cô không thể nhúc nhích. Bắp thịt trên tay anh căng chặt, tràn đầy sức mạnh.

“Đại gia anh ——” Một câu không hợp liền dùng miệng, đàn ông đều là động vật nửa thân dưới!

“Đừng ồn! Hôn trước khi cưới, hưởng thụ thật tốt.” Nụ hôn của anh sâu hơn, lâu dài có lực, lại mang theo tia thương yêu. Lòng Lăng Vi đột nhiên đau nhói. Từ năm 10 tuổi, chưa từng hưởng thụ một ngày thật tốt, cô dựa vào cái gì mà không thể hưởng thụ? Cô dựa vào cái gì mà bị người khác khi dễ, không thể chiếm thế chủ động?

Cô chợt cắn môi anh, dùng sức cắn, tựa như phát tiết. Máu tươi ngọt ngào lập tức tràn vào trong miệng cô.


Anh ngừng lại, cô đột nhiên đổi bị động thành chủ động, ôm cổ anh, ngực dán sát ngực anh, dùng sức hôn anh tựa như phát tiết, mút hết máu anh vào trong miệng.

Cô không có kinh nghiệm gì, hôn trúc trắc, nhưng dùng hết toàn lực.

Diệp Đình ôm cô chặt hơn, mạnh mẽ hôn cô, hôn đến trời đất tối sầm, không bây giờ ở đâu. Tim hai người đập cuồng loạn, hô hấp quấn lấy nhau, tựa như linh hồn sắp bị đối phương hút đi. Người anh dính chặt với cô, không có kẽ hở, anh nâng mặt cô, hung hăng hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô: “Lăng Vi, em can đảm, tôi đã chấm em.”

Hai chân Lăng Vi run rẩy, ngay cả đứng cũng không vững, lại nghe anh cúi xuống nói bên tai cô: “Sớm biết em quyến rũ như vậy, nên sớm hôn em.”

Lăng Vi chỉ nghe tiếng tim đập cuồng loạn. Cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị anh lôi vào đại sảnh.

Luật sư Chu đi vào theo, đưa đơn đăng ký kết hôn đã sớm điền xong và văn kiện tài sản công chính cho anh: “Tiên sinh, anh luôn khiêm tốn, nên tôi chỉ mời nữ nhân viên này tới.”

Diệp Đình bày tỏ ai tới tiếp anh cũng không thành vấn đề, anh nhận lấy đơn đăng ký, ngồi cạnh bàn, nhìn lướt qua đơn, ký tên.

Lăng Vi giơ tay lau môi, cười nhạt, cầm bút lên, vẽ một con heo bên cạnh tên Diệp Đình.

Luật sư Chu: “…”

Nữ nhân viên: “…”

Nhìn thế này, giống như muốn đánh nhau ah… Nữ nhân viên thầm nghĩ, hai người này thật sự tới kết hôn, không phải tới ly dị sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui