Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trong phòng làm việc của Diệp Đình, Lăng Vi vẫn nhìn động tĩnh tong màn hình lớn chằm chằm.
Lăng Vi ngồi trên đùi Diệp Đình, Diệp Đình ôm cô, bàn tay ấm áp khẽ vuốt bụng cô.
Lôi Đình nói: “Anh Đình, chị dâu, bây giờ con chip giả đang ở trong nhà của Vương Vinh diệu! TRanh thủ thởi gian cho cảnh sát hoạt động đi! Bây giờ qua bắt anh quả thật là đúng lúc!”
Nhưng diệp Đình lại lắc đầu nói: “Bây giờ đi bắt anh, nhiều nhất chỉ xử anh tội cướp bóc. Nửa năm cũng sẽ ra tới, tội gì chứ?”
“...” Lôi Định nghẹn lời... cô le lưỡi, ý bảo không biết các người đang câu cá lớn, lúc nào mới có thể câu được, hay là nuôi mập thêm một lát nữa mới câu cá lớn?
Lăng Vi nhìn dáng vẻ của Lôi Đình rất muốn cười. Cô tinh tế nói cho Lôi Đình: “Tiểu Đình, đừng xem lần này gây ra động tĩnh thật lớn, nhưng thức tế, nếu bây giờ quả thật đi bắt Vương vinh Dự, rất có thể ngay cả tội cũng không định cho anh ta được.”
“Sao có thể chứ? anh sự dụng trực thăng phi cơ của mình cảnh sát cũng nhìn thấy, hơn nữa, đàn em của anh cũng bị cảnh sát bắt rất nhiều, bây giờ con chip lại ở trong nhà anh, bây giờ cảnh sát đến nhà anh không phải là thời cơ đúng lúc sao?”
Lăng Vi nói: “Em xem Vương vinh diệu quá đơn giản rồi. Trực thăng phi cơ là của anh, nhưng anh có thể nói là con trai, cháu trai anh sử dụng, hơn nữa sử dụng trực thăng phi cơ cũng có thể là đi tán gái, đi theo đuổi gái. Ai có thể chứng minh là anh đi cướp bóc?”
Lôi Đình nhíu mày, Lăng Vi lại nói: “Cảnh sát bắt nhiều đàn em của anh như vậy, nhưng mà đàn em của anh lại không khai anh ra, như vậy không có chút quan hệ nào với anh cả.”
“...” Lôi Đình há to miệng, Lăng Vi còn nói: “Con chip là ở trong nhà của anh, nhưng mà, người nhà anh nhiều như vậy, anh có thể tùy tiện đẩy một người ra, cho dù là bất cứ ai đều có thể gánh tội cho anh.”
Lăng vi nhìn Lôi Đình chăm chú hỏi: “em nói xem, bây giờ cho cảnh sát đi bắt anh, có thể bắt được chính anh không?”
Lôi đình ngoan ngoãn lắc đầu nói: “Không bắt được...”
“Vậy là được rồi, muốn dạy dỗ anh, chúng ta phải dùng cách khác!”
còn có cách khác? Ánh mắt Lôi Đình sáng lên, nhìn Lăng vi chằm chằm hỏi:“Chị dâu, chị có cách gì?”
Lăng vi cố ý vòng vo: “Cách này chơi rất vui, em chờ xem.”
“Ai nha! Chị dâu, chị nói cho em biết đi!”
Lăng Vi không nói, nói liền chơi không vui! Con chip giả đó thật ra là một loại máy kỹ thuật phá hư mà cô thiết kế.
Nhìn bề ngoài thì đó đúng là công thức tăng tốc, nhưng, thật ra cô đã làm thay đổi ở một vị trí cực nhỏ.
Cái thay đổi này... cho ví dụ, vệ tinh muốn lên mặt trăng đều phải có quỹ đạo lúc trước, quỹ đạo lệch một chút xíu vệ tinh sẽ không thể lên mặt trăng, lần bắn này xem như thất bại.
Nguyên lý động cơ mà cô nghiên cứu đại khái là như vậy. Theo như quỹ đạo bình thường cô thiết kế máy đúng là có thể tăng tốc!
Mà, phần giả mà cô cho vương Vinh Diệu kia.... là có chút sai lệch, cho nên.... máy chế tạo dựa theo công thức đó, quả thật cũng có thể tăng tốc độ, nhưng mà, lúc đang ở trên xe hơi, ha ha.... xin lỗi, máy không thể nào làm việc bình thường được....
Có thể đánh lửa, có thể lái được xe! Xe cũng rất an toàn, nhưng mà sau khi tăng lên hơn một trăm cây số thì máy sẽ mềm nhũn. Người tiêu thụ sẽ phát hiện, loại xe “thần cấp” này, cũng không có “mạnh mẽ” như trong tưởng tượng!
Vương Vinh Dự sẽ gặp phải cái gì?
Người tiêu thụ khiếu nại! Trả hàng lại! Tin tức bị truyền thông lôi ra ánh sáng!
Khi đó, thiết lế của cô cũng được đưa ra thị trường, cô lại nhân cơ hội nói việc máy mới này.... chính là “Phế liệu” mà mình thiết kế, truyền thông đại chúng nhất định sẽ nâng cao loại xe mới của cô lên!
Không có so sánh, sẽ không có tổn hại.... Ha ha, lần quảng cáo miễn phí tốt như vậy cô là sẽ không bỏ qua.
Đây là, bước cờ đầu tiên Lăng vi chuẩn bị cho cửa hàng của mình!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...