Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi hỏi anh: “Lão công thân ái, có phải gần đây anh đã uống thuốc bổ gì rồi không?”
Đoạn đường này... không ngừng trôi qua....
Cánh tay diệp Đình ôm eo kéo cô lên người mình. Trong lòng âm thầm bật cười: “Em không phải là thuốc bổ của anh sao?”
...
Yên ổn qua hai ngày, Lăng vi đi sở nghiên cứu tìm Long Diệc Hân, bên Quân Dương kia đã có tiến triển mới!
Lão tiên sinh Trương Tiên Linh quả nhiên danh bất hư truyền!
Không chỉ mình ông có phương diện nhận xét khác với dược tính, còn kéo theo người khác sinh ra rất nhiều ý tưởng kỳ lạ.
Lão tiên sinh Trương Tiên Linh tương đối nổi danh ở giới trung y, ông lại mời thêm năm vị bạn thân hỗ trợ.
Rốt cuộc Hàn ba đã lấy được liên lạc với đội của Hàn Yến, đội khảo sát lập tức cho một đoàn đội tây y, trung y nổi danh nhất nước cùng đi hỗ trợ.
Mặc dù đoàn người chưa từng thấy mặt, nhưng mà danh vọng đều ở đó, thành viên của tiểu tổ nghiên cứu đều là tiền bối đức cao vọng trọng, mỗi người trong đoàn đội đều phát biểu ý kiến của mình, nói không chừng cái ý tưởng kia sẽ để cho mọi người cùng ngạc nhiên.
Quân Dương nói thành quả nghiên cứu thí nghiệm của mình cho mọi người nghe, các tiền bối trong tiểu tổ nghiên cứu đều cực kỳ kinh ngạc: “A.... cái ý nghĩ này, thật đúng là lợi hại!”
Bọn họ đều bắt đầu quan sát người trẻ tuổi này lại.
Nói thật ra, bọn họ đã nghiên cứu, học tập ở giới y học bao nhiêu năm.... thằng nhóc này chỉ mới hơn hai mươi tuổi lại có sức sáng tạo và năng lực thực hành như vậy, thật là quá khó được, quá khó được!
“Không nghĩ tới.... Giới y học chúng ta còn có một nhân tài như vậy... trước kia chúng ta cũng không biết.”
Quân Dương cười nói: “Con học chủ yếu là sinh hóa dược học, cho nên không có phát triển ở giới y học.
Đoàn người gật đầu, nhân tài như Quân Dương vậy cho dù ở bất cứ lĩnh vực nào cũng có thể xông ra một mảnh thiên địa của mình.
Lần này Quân Dương cũng được học tập cùng với các vị tiền bối không ít!
“Lão đại! Nhiệm vụ hôm nay lại hoàn thành ---” Các trợ thủ của Quân Dương nhảy cẫng lên hoan hô.
Căn cứ thí nghiệm đã lâu rồi không có náo nhiệt như vậy.
“Mau mau mau, sửa sang nghiệm vụ ngày mai một chút, mai lại tiếp tục!”
Nghiên cứu, thí nghiệm càng ngày càng thuận lợi, thí nghiệm nghiên cứu dựa theo hình thái biến dị mà Lý Thiên Mặc tính ra thành quả càng ngày càng thuận lợi.
Lăng vi đã hoàn toàn không lo lắng bên của Hàn Yến nữa, có một đoàn đội đứng đầu quốc gia ủng hộ như vậy, chuyện tỉnh lại của Hàn Yến cũng chỉ là sớm hay muộn.
Lăng Vi đi tới sở nghiên cứu, đột nhiên... cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng.
Vừa tới bên ngoài phòng thí nghiệm liền nghe được Long Diệc Hân gầm thét: “Lâm Kha! Con chip kia có phải do cậu lấy hay không? Mau giao ra đây cho tôi!”
Tiếp theo, lại nghe đến Lâm Kha cao giọng kêu: “Không phải trong phòng thí nghiệm có máy thu hình sao? Cậu có thể đi điều tra. Là ai lấy sao tôi biết! Dù sao cũng không phải là tôi!”
Long Diệc Hân nghiêm giọng nói: “Cậu cho là tôi không điều tra sao?” Anh lập tức gọi điện thoại cho nhân viên an ninh tới, lúc nhân viên an ninh tới liền thấy Lăng Vi đứng ngoài cửa.
Lăng Vi khẽ vuốt càm với họ, cũng đi theo bọn họ vào.
Long Diệc Hân cùng Lâm Kha thấy Lăng Vi đi tới, sắc mặt của hai người đều thay đổi.
Long Diệc Hân khó nén tức giận: “Tiểu Vi, thí nghiệm mới nhất của chúng ta đã thành công! Lần trước lúc em ở biên giới anh đã đề cập với em, tần số của chúng ta đã tăng lên rất nhiều!”
Lăng Vi gật đầu.
Long Diệc Hân lại nghiến răng nghiến lợi nói: “Vốn là muốn tìm em trở lại làm mấy cái thí nghiệm thật nhanh để thử một chút. Lại không nghĩ rằng... con chip của công thức tính toán đó không biết đã bị ai trộm đi.
Anh nói hung tợn! Vừa nói vừa quét mắt nhìn Lâm Kha.
Anh cực kỳ hoài nghi, chính là người đàn bà này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...