Yêu Phu Sủng Thê

Trở lại trong cốc,
cha ta biết ta vụng trộm xuất cốc, phi thường tức giận, phạt ta diện
bích một tháng. Sau lại ta hỏi qua hắn trạng huống của ngươi, hắn cũng
không có gặp qua, chỉ đoán tám phần là trúng độc. Vì thế ta tìm trong
rất nhiều sách cổ, rốt cục biết có một quả gọi Long Lưỡi giải được trăm
độc, nhưng loại Thần Quả này cho dù ở Ngọc Dược Cốc có được chứa nhiều
kỳ trân dị quả cũng chưa thấy qua.

Ta cơ hồ tìm khắp sau núi Ngọc Dược Cốc, mới tìm được một gốc cây. Qủa Long Lưỡi sau khi hái
xuống nhất định phải đặt trong Hàn Ngọc ngàn năm mới có thể bảo trì
dược hiệu, vì thế, ta mất rất lớn công phu ở lúc quả Long Lưỡi quả sắp
thành thục di dời gốc cây lại vụng trộm tặng cho cha ngươi. Sau khi trở

về, cha ta giận dữ, phạt ta diện bích đến hôm qua mới đi ra. Sự tình là
như thế, nhưng không nghĩ tới, quả Long Lưỡi cũng không có biện pháp
giúp ngươi giải độc.

Lạc Nhất Nhất lẳng lặng nghe Ngọc Lâm
tự thuật xong, trong lòng không cách nào bình tĩnh. Nam nhân này, vì mẫu thân, thế nhưng làm đến tình trạng này. Lạc Nhất Nhất nhìn Ngọc Lâm
hỏi: "Nói cho ta biết chuyện trọng yếu như vậy, không sợ ta sẽ mang đến
tai nạn cho Ngọc Dược Cốc sao?" Ngọc Lâm cười khổ lắc lắc đầu: "Sẽ không, đứa nhỏ do nương ngươi và người kia giáo dục sẽ không. Hơn nữa thực
lực nam tử kêu Phong Liệt sâu không lường được, nếu có lòng xấu xa, Ngọc Dược Cốc cũng không có người là đối thủ của hắn."

Cứ như
vậy bình thản qua một đoạn thời gian, Ngọc Khinh Dương đối vị đồ đệ
Phong Liệt này rất là vừa lòng, nói hắn thiên phú cao, vừa học Luyện
dược có thể khống hỏa rất tốt, Phong Liệt vẻ mặt hắc tuyến trầm mặc
không lên tiếng, chẳng lẽ hắn nói này đó đều là nhờ Lạc Nhất Nhất nô
dịch hắn mà luyện ra?

Đảo mắt Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt
đều dưỡng thương tốt lắm, ở sau núi vơ vét một ít kỳ trân dị quả, Lạc
Nhất Nhất thành công đột phá cấp 10. Mà Phong Liệt ở Ngọc Dược Cốc dường như đốt tiền để bồi dưỡng, rốt cục đẩy mạnh vào hàng ngũ cao cấp Luyện

Dược Sư. Lạc Nhất Nhất liền quyết định rời đi Ngọc Dược Cốc, biết Phong
Liệt và Lạc Nhất Nhất đều có không gian giới chỉ, Ngọc Tường mang theo
vài người trong cốc chạy đến sau núi hái rất nhiều dược liệu trân quý
cho Phong Liệt mang theo, nói là bên ngoài không có, một bộ dáng tiểu
đại nhân dặn dò Phong Liệt hảo hảo chiếu cố Lạc Nhất Nhất. Còn lặng lẽ
kéo Lạc Nhất Nhất đến bên cạnh đưa cho nàng một viên đan dược, nói là
trong lúc vô ý có được độc chung (trùng độc), có thể khống chế người
trúng độc, nếu như về sau ai không nghe lời, liền hạ độc. Lạc Nhất Nhất
lăng lăng tiếp nhận đan dược, cười thầm tiểu tử này thật đúng là tính
trẻ con, lại không nghĩ khỏa đan dược này về sau lại giúp nàng một đại
ân. Ngọc Lâm lại là vơ vét rất nhiều đan dược do hắn nghiên cứu chế tạo
cho Lạc Nhất Nhất. Ngọc Khinh Dương đem dược liệu cần thiết luyện chế
giải dược cho Lạc Nhất Nhất đều thu thập tốt lắm đưa Phong Liệt, lấy
trình độ luyện dược hiện tại của Phong Liệt, chỉ cần tìm được Xích Ly
Thảo liền có thể luyện chế giải dược.


Lạc Nhất Nhất cũng rốt cục biết Phong Liệt cùng Ngọc Khinh Dương làm giao dịch là cái gì. Ngọc Khinh Dương bồi dưỡng hắn thành cao cấp Luyện Dược Sư, cũng nói cho hắn biết phương pháp luyện chế giải dược của Lạc Nhất Nhất, Phong Liệt sẽ
giúp Ngọc Khinh Dương phong bế hoàn toàn Ngọc Dược Cốc.

Thời điểm từ kết giới hình tròn chuyển ra bên ngoài, Phong Liệt bắt lấy thời cơ, lợi dụng linh lực ngăn chặn chỗ hổng, bọn họ cũng không thể bị
truyền tống đến trung tâm Tử Vong Chi Hải, kia tương đương chịu chết.
Cuối cùng nhìn Ngọc Lâm liếc mắt một cái, nhìn nam nhân tao nhã đứng đó, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Trở lại Lạc phủ, phát hiện Lạc
Đàn và Liễu Trân Nhi cũng không ở trong phủ, hỏi hạ nhân mới biết được,
hôm nay là sự kiện luận võ mười năm một lần của tứ đại gia tộc, lần này là hoàng cung làm chủ sự, hiện tại mọi người đều đang ở hoàng cung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận