Yêu Phải Tổ Tiên
Hai người trên ghế nhơ ngác nhìn ra cửa.
Cả thân người Nguyễn Chính Cần nằm sắp trên ghế theo hình dáng một con baba đang dang chân tay.
Tô Uyển Nhi cả 2 chân quỳ gối trên người anh 1 tay nâng mặt 1 tay túm tóc.
Hải Lam vội bước đến kéo người đang cứng đơ kia xuống, chỉnh trang lại quần áo đầu tóc cho cô rồi khẻ trách " Nhi mần gì vậy đa ?"
Tô Uyển Nhi không trả lời ủy khuất nhìn em sau nó dựa đầu lên vai khẻ ôm eo em.
Hải Lam vuốt ve lưng cho cô, trước khi đến đây cô đã nghe Cao Văn kể rõ mọi chuyện cô cũng phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại được.
Thì ra chị ấy vốn yêu thầm anh Cần từ rất lâu rồi chỉ lài tình cảm giấu thật kĩ thật sâu, tưởng chừng như chị cũng tự lừa mình.
Không ngờ đêm qua sau khi uống chút rượu hơi thở tiếp xúc gần thân thể thân mật.
Lúc anh hôn xuống môi chị giường như chị cũng không còn đủ lí trí để phản kháng, để mặt chuyện gì đến cứ đến.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy chị cũng không trách anh là do chị cam tâm tình nguyện.
Nhưng cô biết nếu 2 chị em Uyển Thư mà biết chuyện sẽ không để yên cho anh nên mới đến đây tìm.
Không ngờ vừa đến đã gặp anh Cần đi vào phòng Nhi.
Vì thế chị mới đến tìm cô kể chuyện trước, chị biết chỉ có cô mới khuyên được con người nóng nảy này.
Cô không ngờ giữa cô và chị Văn lại có duyên phận đến vậy, chẵng những làm chị em mà còn trao thân cho anh em họ cùng một ngày.
Cao Văn : Được rồi 2 người định ngược đãi cẩu độc thân như tui đến khi nào đây.
Tô Uyển Nhi nghe vậy ngẩng đầu khẻ tách khỏi em rồi bước đến ôm lấy Cao Văn " Sao mày khờ vậy ?"
Cao Văn : Nè buông tao ra trước, vợ mày đang nhìn kìa.
Tô Uyển Nhi : Vợ tao không ghen với mày đâu, mày là chị 2 em ấy mà.
Nói vậy nhưng cô vẫn huống Cao Văn ra.
3 ngưới đến sofa ngồi xuống đối diện Nguyễn Chính Cần.
Anh lúc này đã chỉnh chu lại nhưng đầu vãn đang cuối.
Tô Uyển Nhi được Hải Lam nắm tay nên cũng dằn lại cơn tức nhìn anh quát khẻ " Ngẫng đầu ".
Cao Văn khẻ cười phản ứng này cũng hơi quá đi.
Cao Văn : Được rồi, thật ra hôm nay tui đến đây là để nói rõ với 2 người.
Thật ra chuyện cũng không quá nghiêm trọng như 2 người nghĩ.
Tô Uyển Nhi : Sao lại không, thà là người khác tao sẽ bằng lòng gả mày đi không do dự.
Còn với anh ta....
Nguyễn Chính Cần : Tô Uyển Nhi ý em là gì, anh tệ lắm à ?
Cao Văn : Nếu nói như vậy tao cũng không nên gả em gái cho mày mới phải.
Tô Uyển Nhi : Cao Văn tao là đang lo lắng cho mày mà.
Sao mày lại đá xéo nhà tao.
Cao Văn : Bộ 3 cá mè nhà mày cần gì quảng cáo...
Hải Lam : Được rồi, Nhi yên tĩnh nghe chị Văn nói đi.
Hải Lam vuốt ve bàn tay cô để trấn an.
Nghe vợ nói vậy nên Tô Uyển Nhi cũng im lặng lắng nghe.
Cao Văn bật cười thành tiếng " Thật ngoan .."
Tô Uyển Nhi : Gừm.....
Cao Văn nhìn cô rồi quay sang nhìn Nguyễn Chính Cần, coi khẻ mỉm cười thong dong nói " Thật ra chuyện cũng không có gì, bây giờ là thế kỷ 21 rồi chúng ta là lớp trẻ hiện đại chuyện nam nữ cũng không quá nghiêm trọng đi".
Nguyễn Chính Cần : Cao Văn ...
Cao Văn : Anh với nó làm sao vậy, một tra nam với một tra nữ lại quan trọng chuyện tình một đêm sao.
Cứ xem như chưa có gì xảy ra đi, nếu 2 nguqoif cứ giữ thái độ như vậy em sẽ rất khó xử đó.
Hải Lam nhíu mi, để giữ tình cảm trong lòng đã là điều khó khăn.
Còn bỏ qua cả chuyện này thì chị ấy phải cao thượng đến mức nào.
Cô cũng đã khuyên chị nhưng chị ấy nói nếu vì chịu trách nhiệm mà anh ấy đồng ý bên cạnh chị thì chị thà không có được.
Tô Uyển Nhi : Mày nói gì vậy kẻ kiên định thà độc thân chứ không trao thân như mày sao lại nói ra mấy lời này.
Cao Văn mỉm cười " Thì tao đang tập là tra nữ cho phù hợp với thân phận bạn thân của mày đó đa ".
Tô Uyển Nhi : Nhưng ....
Hải Lam : Được rồi Nhi.
Ý chị ấy đã như vậy Nhi đừng xen vào nữa được không .
Nguyễn Chính Cần : Cao Văn cám ơn em.
Cao Văn : Anh quên đi là được rồi.
0.......0
Sau khi Cao Văn rời khỏi 3 người ngồi trong phòng im lặng, mỗi người một tâm tư.
Hải Lam : Chuyện này tạm thời bỏ qua đi.
Chuyện đi khảo sát ngày mai 2 người nhớ đến đúng giờ, nhà thiết kế này nghe nói là nam nhưng rất khó tính đó.
Tô Uyển Nhi : Mình à , sao em không đi cùng Nhi.
Đi cùng tên Thiên Minh đó mần chi.
Hải Lam : Nam nữ đều có thẩm mỹ riêng.
Nếu để 2 người nam như họ đi cùng nhau hiệu quả sẽ không đạt đến mức độ em mong muốn.
Tô Uyển Nhi : Nhưng tui không thích em đi cùng anh ta.
Nguyễn Chính Cần : Thôi được, vậy em đi với anh ta Hải Lam đi với anh.
Tô Uyển Nhi : Tra nam như anh ...!Cút....
Nguyễn Chính Cần : Aha...!Em thì tốt hơn anh ...
Hải Lam : Thôi, Nhi ngoan đi.
Em đi là vì công việc hơn nữa chỉ là một buổi trưa thôi.
Tô Uyển Nhi : Được rồi, sao khi xong tôi sẽ đến đón em..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...