Sáng hôm sau khi Hải Lam thức giấc trong lòng Tô Uyển Nhi cô ngọt ngào mỉm cười, cô gái này chạy không thoát cô rồi.Còn Tô Uyển Nhi thì khác cơ thể cô còn vết thương âm ỉ vậy mà tối qua còn vận động kịch liệt đến vậy, bây giờ cả động đậy cô cũng không còn sức.
Cứ tiếp tục như vậy cái mạng già của cô chắc sớm không còn.
Hải Lam khẻ động thân người hai thân thể trần trụi ma sát tạo cảm giác tê dại.
Cái con người này tối qua ở nhà tắm đưa cô đến một lần về phòng lại tiếp một lần, lại còn cái tật không chịu mặc quần áo khi ngủ.
Cô thiệc hết cách mà, ai biểu cô chiều cô ấy quá chi.
Tô Uyển Nhi cuối đầu thấy người đẹp trong ngực tươi cười nhìn mình, lúc này cô suy nghĩ nếu mỗi buổi sáng có thể trông thấy gương mặt này cô cũng tình nguyện đi gặp lão diêm vương sớm vài năm vậy.
Tô Uyển Nhi : Tỉnh ?
Hải Lam gật đầu rồi tiếp tục nằm vào ngực Tô Uyển Nhi.
Tô Uyển Nhi vuốt vuốt tóc em, thật thơm.
Tô Uyển Nhi : Tối qua mệt quá, tui phải bắt đền em đó đa.
Hải Lam nắn nắn eo cô rồi khẻ vuốt ve " Vậy để em đền cho Nhi ".
Nói xong chòm người nằm lên người cô.
Tô Uyển Nhi : Em định đền tui gì đây ?
Hải Lam : Đền lại 2 lần của tối qua, nói xong khom người cắn trên ngực Tô Uyển Nhi.
Tô Uyển Nhi hít sâu một hơi van xin " Hong được đâu đa, thân thể tui hong khỏe ".
Hải Lam : Vậy lần này em nợ lại, lần sau em bù cho Nhi nhé.
Tối qua em để Nhi thiệt thòi rồi.
Tô Uyển Nhi thật sư sợ hãi, em là con sói nhỏ đội lớp cừu non.
0............0
Ở đình nghỉ mát Cao Văn nhàn nhã rót cho Tô Uyển Nhi ly trà ấm.
Cao Văn : Sao rồi, đã ổn ?
Tô Uyển Nhi : Nếu không mày nghỉ tao được ngồi ở đây ?
Cao Văn : Hòa hợp vớ Hải Lam rồi ?
Tô Uyển Nhi : Tạm thôi, em ấy có sức hút khó cưỡng.
Cao Văn : Hết thuốc cứu vãn.
Tô Uyển Nhi : Tay của mày sao rồi.
Xẹo dài không ?
Cao Văn : Cảm ơn trời phật mày vẫn nhớ tao.
Tô Uyển Nhi : Phải nhớ, kể cả người tặng tao vết sẹo ở bụng này tao cũng nhớ.
Cao Văn : Vết thương đã lành, xẹo không dài lắ.
Việc này cũng khá rắc rối.
Tô Uyển Nhi : Hừm...!Ở chốn phật đường người qua kẻ lại đông đúc.
Ở đâu ra cướp giữa ban ngày vậy đa.
Cao Văn : Ừm, tao đã cho người điều tra.
Nhưng manh mỗi đã đứt đoạn.
Con ông cháu cha khó lòng xử trí.
Tô Uyển Nhi : Chúng ta dễ bị khi dễ vậy sao, quan quyền không động được thì giải quyết theo luật năm 1862 vậy.
Cao Văn : Được rồi, tao đi sắp xếp người.
Cao Văn vừa đi, Tô Uyển Nhi sờ sờ chỗ bị thương của mình.
Cảm giác đó đến giờ cô vẫn không quên được.
3 ngày sau Cao Văn đã sắp xếp được một cuộc gặp mặt để giải quyết với kẻ gây chuyện với bọn họ hôm ấy, địa điểm là ngôi nhà hoang gần chùa, vì ở đây vắng người nên rất dễ hành sự.
Bưởi : Cô Nhi, mình đi đâu mà nhiều người vậy cô ?
Nó thiệt tò mò, hôm nay cô Nhi và cậu 2 dẫn nó đi cùng một đám người thật lạ.
Hùng hùng hổ hổ đi về phía nhà hoang, trước khi đi còn bảo nó không để cô 3 biết.
Thật bí ẩn quá đa.
Tô Uyển Nhi : Dạy em cách làm nam nhi chân chính.
Năm nay cũng 18+ rồi đa.
Bưởi : 18+ là gì vậy cô ?
Cao Văn : Em đừng nghe cô Nhi nói bậy, hôm nay đi có việc cần làm.
Bưởi : Chắc là chuyện chi quan trọng lắm hả cậu, con thấy cô Nhi trang điểm rồi mặc quần áo đẹp quá trời.
Cao Văn cũng thật hết cách, nó đồ đi quánh lộn mà sáng sớm đã trang điểm thật kỉ càng mặc bộ đồ Hải Lam vừa cho người mới mai cho nó.
Rồi đi quánh nhau hay đi dụ dỗ người ta ????
Cao Văn : Hôm nay cô Nhi đi coi mắt chồng tương lai đó đa.
Bưởi : Thiệt hả cậu, vậy sao hong cho cô 3 biết, chuyện tốt mà cậu.
Cao Văn : Chỉ sợ cô 3 em mà biết chắc có đứa không yên thân.
Tô Uyển Nhi : Được rồi, đến rồi đa.
Sắp gặp nhà trai rồi.
Bọn người của Tô Uyển Nhi gồm 10 người, ngoài Cao Văn và Bưởi ra thì những người còn lại rất cao to.
Bên phía đối phương đông hơn tầm 15 người.
Bưởi : Ủa cậu Sang, sao cậu ở đây ??? Hong lẻ cô Nhi....
Tô Uyển Nhi : Em bớt đón mò đi.
Im lặng nghe được rồi.
Qua điều tra của Cao Văn thì người sai khiến bọn cướp hôm bữa là Sang, hắn ta ấm ức vì theo đuổi Hải Lam mấy năm nay mà không được cô đáp lại còn hết lần này tới lần khác làm bẻ mặt hắn.
Dù gì hắn cũng là con bá hộ Kim có quyền có thế ở cái tỉnh này mà.
Hắn nuốt không được cục tức này nên mố bày trò để bắt cóc Hải Lam, định sau khi bắt được thì giờ trò gạo nấu thành cơm lúc đó cô ta không muốn gả cũng không được.
Ai ngờ cô ả trước mặt này lại lợi hại tới nổi hạ gục được hai tên cướp còn to gan tới nổi hứng trọn 1 dao, vậy mà mạng cô ta cũng thiệt lớn vẫn không chết.
Cũng may cha hắn có tiền nên giúp hắn thoát khỏi liên quan.
Vậy thì hôm nay hắn cũng toại nguyện tặng thêm vào dao cho ả để ả không còn xen vào chuyện của người khác được nữa.
Cậu Sang : Hong biết hôm nay cậu 2 Ân và cô Nhi tìm tui có chuyện chi hong đa ???
Cao Văn : Cậu Sang diễn kịch cũng khéo đó đa.
Tui cũng không muốn nhiều lời chi cho mất công, chuyện ở chùa hôm bữa là do cậu sai người làm đúng không ?
Cậu Sang : Nếu vậy tui cũng thẳng thắn vậy.
Đúng đoa là tui cho người làm, thì sao ??? Cậu định mần gì tui.
Tô Uyển Nhi mỉm cười, bước lên một bước " Không định mần gì đa, chỉ định trả lại cậu 1 vết chém với cả vết dao đâm trên bụng tui thôi đa ".
Cậu Sang : Ây da, cô cũng mạnh miệng quá đa.
Cô không xem tình cảnh bây giờ của 2 bên à ? Coi bộ bên phía cô không tốt lắm đa.
Tô Uyển Nhi : Chưa lâm trận sao biết trước được ai thắng ai thua.
Cậu Sang : Haha.....!Tui thấy cô đẹp như vậy, hong ấy cô làm lẻ cho tui đi, tui sẽ chiều chuộng cô không để cô thiệt thòi đâu đa.
Chứ con gái con lứa ai lại đi quánh nhau vậy đá.
Cao Văn : Xin lỗi , cô Nhi sắp làm vợ tui rồi đa.
Cậu bớt nói mấy lời dơ bẩn đó lại.
Cậu Sang : Vậy là muốn uống rượu phạt hen.
Tô Uyển Nhi : Xin lỗi rượu của hạn người như cậu thì loại nào tui cũng không uống đa.
Mặt cậu Sang sượng lại, vỗ vỗ tay cười lưu manh nói " Vậy được, tụi bây lên, bắt con nhỏ này lại cho tao ".
Sau đó 2 nhóm người lau vào đánh nhau, Bưởi và Cao Văn cũng xôn xáo né trước né sau.
Tô Uyển Nhi sao mà bỏ qua đứa đầu đan là Sang cho được.
Mấy tên này tuy là đờn ông nhưng chỉ biết dùng sức chứ không có võ gì nên cô dễ dàng hạ được mấy tên.
Cô tiến thẳng đến Sang, bắt rắn phải hạ ngay đầu.
Cô đương nhiên dễ dàng khống chế hắn.
Đè hắn quỳ xuống trước mình.
Tô Uyển Nhi : Nè, còn đánh ?!!!
Tất cả quay lại nhìn đã thấy Sang quỳ đó.
Hắn rào thét " Con khốn khôn hồn thả tao ra, mày không biết cái danh cậu 2 Sang này hả ".
Tô Uyển Nhi : Ây dzui , cậu 2 Sang nghe thật oai đó đa.Vậy mày có biết tao là ai không hả ????
Cao Văn lắc đầu, cô bạn của mình lại tiếp tục gây chuyện.
Tô Uyển Nhi : Nếu mà thành tâm muốn biết thì tao đây sẵn lòng trả lời tao Nhi Crazy.
Tất cả đều ngây người không hiểu cô nói gì.
Tô Uyển Nhi cũng chỉ đột xuất nói thôi chứ cô mần gì có cái tên đó.
Cậu Sang : Thật ra mày muốn gì, tthách mày cungc không dán làm gì tao .
Tô Uyển Nhi : Ôi chao thật mạnh miệng đa.
Nói xong cô túm lấy mái tóc hỗn loạn của hắn kê sát mặt vào mặt hắn nói " Thằng chó hôm nay chỉ là cảnh cáo, lần sau còn dám đụng gởi Hải Lam thì coi chừng cái mạng của mày.
Tao không đùa."
Nói xong cô thả hắn ra tiện tay đạp cho hắn 1 đạp.
Đám người của hắn hiện có hơn phân nữa đang nằm trên mặt đất căn bản cũng không dám làm gì tiếp.
Đám người Tô Uyển Nhi hiên ngang rời đi.
Phía sau Sang dùng ánh mắt căm thù nhìn cô, từ khi sanh ra đến giờ đây là lần đầu hắn bị sỉ nhục đến vậy hơn nữa còn là một đứa con gái , hắn thề sẽ khiến cho con ả kia trả giá đắt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...