Yêu Phải Tổ Tiên
Tô Uyển Nhi chạy đến nhà Nguyễn Chính Cần không nói không rằng nằm bẹp xuống ghế sofa nhà anh.
Cô đang mệt, thật sự mệt cả về thể xác lẫn tin thần.
Cô nhanh chóng ngủ thiếp đi, mệt quá ngủ trước đã rồi để mọi chuyện tính sau.
Nguyễn Chính Cần ngơ ngác không hiểu gì, chưa kịp hỏi thì em ấy đã ngủ ngon lành.
Trên người còn có mùi rượu, Anh vào phòng cầm chăn ra đắp cho cô, sau đó đi vào phòng mình cũng ngủ đi, bây giờ đã hơn 12 giờ đêm rồi.
Cô ngủ một giấc chính là đến 7 giờ sáng, mơ màng mở mắt ra đã thấy Nguyễn Chính Cần ngồi trước mặt mỉm cười xấu xa.
Cô của động thân thể cảm thấy rất đau nhức, đầu ong ong như có búa bổ vào
Nguyễn Chính Cần : Em gái yêu dậy rồi.
Ăn sáng không ?
Cô nhắm mắt lại không để ý anh, sáng sớm thức dậy người mà cô nhìn thấy không phải là vợ mình mà là bản mặt đẹp trai xấu xa kia.
Thật mất hứng mà, cô thà ngủ tiếp còn hơn .
Nguyễn Chính Cần : Thật là vô tâm, anh quan tâm em như vậy mà lại làm lơ anh.
Tô Uyển Nhi : Anh để em ngủ ghế sofa suốt đêm bây giờ cả người đều ê ẩm.
Em còn chưa hỏi tội anh.
Nguyễn Chính Cần : Oan uổng, ghế sofa nhà anh là hàng cao cấp nhập từ Châu Âu về bảo đảm êm như nệm nha !
Tô Uyển Nhi : Anh có thể im miệng cho em ngủ không ?
Nguyễn Chính Cần nhúng vai " Anh có thể nhưng có người thì không.
Điện thoại em đã hiện lên 20 cuộc gọi nhỡ rồi kìa.
Tô Uyển Nhi cầm lên xem thì đúng thậos đến 20 cuộc nhỡ, là chuyện đại sự gì đây.
Tô Uyển Nhi : Bá Nhạc có chuyện gì ?
Lâm Bá Nhạc : Đồng nghiệp của anh tình hình đã ổn định.
T ưliệu em nhờ anh điều tra anh đã gửi sang mali cho em rồi đó.
Tô Uyển Nhi : Ừ, lát nữa em sẽ xem.
Cám ơn anh .
Ngắt điện thoại cô liền mở mail ra xem.
Sơ yếu lý lịch của Ngô Thanh Nhu khá ổn, nếu dùng những thứ này đi dụ dỗ mấy em gái mới lớn thì ai cũng sẽ đổ thôi.
Nhưng với cô 3 nhà hội đồng như Hải Lam điều này em ấy sẽ không để tâm.
Nhắc đến mới nhớ, cô bỏ đi suốt đêm vậy mà em ấy cả 1 tin nhắn cũng không nhắn cho cô.
Thật sự là bỏ mặt cô sao, không ngờ có ngày Tô Uyển Nhi cũng sẽ bị người khác lơ đi.
Tạm gác chuyện riêng tư sang, ở vị trí của một bác sĩ cô cần đến xem bệnh nhân của mình rồi mới đến nơi tình địch làm việc mà tìm chiến thuật chiến đấu.
0........0
Đêm qua sau khi khóc xong một trận Hải Lam mệt rã rời nằm ngủ đến sáng.
Lúc đó cô vẫn còn ướt và trên người chỉ mặc duy nhất một cái khăn tắm vậy cho nên hình như cô đã bị sốt.
Lòm còm ngồi dậy chợt cảm thấy choáng váng ngã ngồ xuống giường.
Lấy tay sờ lên trán cảm giác nóng bừng, cô nhớ hồi đó mỗi lần cô bệnh má sẽ cho gia nhân nấu thuốc bắc đắng thiệc đắng, rồi còn hái đủ loại lá thuốc xông hơi cho cô ra mồ hôi để mau khỏe.
Mận còn sẽ nấu cháo lá dứa cho cô ăn.
Nhớ tới đây cô lại nhớ nhà không thôi, tủi thân cộng thêm cơn sốt hoành hành khiến cô ngất đi trong vô thức.
Đến giờ cơm trưa vẫn không thấy Hải Lam xuống lầu Nguyễn Thư Nhàn cảm thấy lo lắng, 2 đứa con nhà bà đã đi đâu mất dạng.
Bà đi lên phòng gõ cửa gọi Hải Lam xuống ăn cơm nhưng không th ấytrả lời.
Mở cửa đi vào thì thấy cô đang nằm trên giường, bước đến gọi Hải Lam vẫn không thấy cô phản ứng.
Đưa tay chạm vào người cô cảm giác nóng bừng, bà nhanh chóng sai người chuẩn bị xe đưa cô đến bệnh viện của nhà mình.
Bà thật là tức muốn chết mà, bà tổ cô nhà mình bệnh đến mức này mà đứa con gái hư hỏng nhà mình lại mất tâm.
Tình địch thì đầy rẫy, vợ nhà thì đang bệnh còn nó lại không thấy đâu, có còn muốn vợ nữa không chứ.
Tô Uyển Nhi lúc này đang thăm khám phòng bệnh của bệnh nhân do cô phẫu thuật hôm qua.
Trong lòng cứ có cảm giác bất an khiến cô không thể tập trung nổi.
Hải Lam được đưa vào phòng V.I.P do đích thân viện trưởng thăm khám.
Sau khi tiêm thuốc hạ sốt và truyền nước biển thì tạm thời cơn sốt đã được hạ, cô được chuyển đến phòng bệnh cao cấp.
Lúc này bên cạnh là Nguyễn Thư Nhàn, bà không ngừng gọi cho Tô Uyển Nhi nhưng không liên lạc được.
Có lúc bà có ý nghĩ để 2 đứa con vô tâm vô phế của bà sống cô đơn một mình đỡ làm khổ con người ta cho rồi.
Cuối cùng người đến bệnh viện trước là Cao Văn và Ngô Thanh Nhu.
Không biết bằng cách nào cô giáo này biết được phòng bệnh của Hải Lam.
Lúc này Hải Lam vẫn còn đang ngủ say, gương mặt vì sốt mà ửng đỏ.
Không giống người bệnh mà rất có sức hút của một mỹ nhân.
Cao Văn nhìn vừa thương vừa giận, thương em ấy bệnh mà không có người thương bên cạnh, giận là giận cô bạn thân của mình quá gô tâm.
Cô xem em ấy như em gái ruột, nhìn cảnh tượng này cô cũng khó chịu vô cùng.
Xem ra cần phải nói chuyện một lần với Tô Uyển Nhi rồi.
Ngô Thanh Nhu vừa vặn đến thăm người thân cũng đang nằm viện ở đây, cô vô tình trông thấy lúc họ đưa em ấy vào phòng cấp cứu.
Cô đã đứng chờ đến lúc em được vào phòng bệnh bình thường.
Đến lúc này nhìn thấy em bình an cô mới an tâm, thì ra cô đã thật sự rung động với em.
Vì vậy cô nhất định phải có được em dù là dùng thủ đoạn nào, cô gái kia không xứng có được tình yêu của em ấy.
Cao Văn nhìn ánh mắt thâm tình nhìn Hải Lam của Ngô Thanh Nhu mà lắc đầu.
Tình cảm thật phức tạp, cô yêu cô ấy nhưng cô ấy lại yêu người khác..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...