Lữ Hoàng Trung đối xử với cô rất
tốt, cô ấy có thể cảm nhận được.
Qua mấy ngày sau, Lữ Hoàng
Trung và Diệp Tĩnh Gia đi làm kiểm tra,
cô muốn phá cái thai trong bụng mình,
ý của cô đã quyết, không thể nào thay
đổi được nữa.
"Lúc trước không phải bác sĩ đã
nói nạo thai đối với cơ thể của cô sẽ
không tốt sao? Không bằng suy nghĩ
thêm một chút nữa" Ở trên xe, Lữ
Hoàng Trung vẫn khuyên cô không nên
bỏ đứa bé đi.
Thứ nhất là lo lắng cho sức khỏe
của cô, thứ hai là tình trạng cơ thể của
cô không hê thích hợp.
Không biết Diệp Tĩnh Gia suy nghĩ
cái gì, không hề nghe những lời mà Lữ
Hoàng Trung nói.
Anh ta quay đầu lại
nhìn xem dáng vẻ của cô bây giờ rồi lại
không đành lòng nói gì nữa.
Hoắc Minh Dương và Tô Thanh
Anh, anh cảm thấy bây giờ có làm cái
gì thì cũng không thể vui vẻ được.
Bình thường sẽ nhớ đến Diệp Tĩnh
Gia, ở một chỗ với Tô Thanh Anh cảm
thấy rất tốt nhưng vẫn cảm thấy thiếu
đi một thứ gì đó.
"Minh Dương, lát nữa chúng ta
cùng đi xem phim có được không?” Tô
Thanh Anh nũng nịu nói với Hoắc Minh
Dương.
dạo gân đây Hoắc Minh Dương
cảm thấy không hề vui vẻ, không biết vì
nguyên nhân gì, nói tóm lại là vấn để ở
chỗ Diệp Tĩnh Gia.
Nếu không có Diệp
Tĩnh Gia thì Hoắc Minh Dương cũng
không trở nên thế này.
Không biết chị Tiết nói với Hoắc
Minh Dương cái gì, mỗi lân nhìn thấy
anh như vậy đoán chừng có người nói
bên tai anh ấy những điều không nên
nói.
"Được rôi, em xem rồi xử lý đi"
Hoắc Minh Dương vẫn cứ dịu dàng như
Vậy.
Đối với mọi người, Hoắc Minh
Dương không hề có tâm trạng thất
thường, đối với cô ta cũng chỉ là hành
động bình thường.
Duy chỉ có mình
Diệp Tĩnh Gia, anh đối xử với Diệp Tĩnh
Gia không giống với mọi người, điều
này làm cho cô ta có cảm giác căm
tức.
"Minh Dương, không phải em làm
anh không vui đấy chứ? Cảm thấy anh
không yên lòng." Cô ta có chút đáng
thương nói.
"Không có."
Cho dù Tô Thanh Anh có hành
động như thế nào, chuyện này cũng
không thể nói thành lời, anh tỏ ra dáng
vẻ không muốn nói chuyện.
Hôm nay đưa Tô Thanh Anh đến
để kiểm tra sức khỏe định kỳ, nếu như
không có chuyện của Diệp Tĩnh Gia thì
đã không chậm trễ nhiều thời gian của
anh như vây.
Cho dù Hoắc Minh Dương
không nói gì nhưng vẫn giúp nhà họ
Diệp một chút, nếu không nhà họ Tô sẽ
dây dưa không dứt với Diệp Tĩnh Gia.
Ra bãi đỗ xe, nhìn thấy Diệp Tĩnh
Gia và Lữ Hoàng Trung ở trước mặt,
không biết đang nói cái gì, nhìn hai
người bây giờ rất vui vẻ.
- -----------------.