Yêu Phải Nha Đầu Hai Mặt


Điện thoại trên bàn vang lên, Quý Thành Hạo đang xem báo cáo ngẩng đầu lên, đưa tay đi đón.
“Lão bản, Trạm Diệc Kỳ tiên sinh tới chơi, người đang ở đại sảnh lầu một, muốn mời hắn đi lên sao?” Thanh âm của thư kí Trần từ đầu điện thoại bên kia nổi lên.
“Tôi có chuyện gì cần tiếp đãi?” Quý Thành Hạo hỏi. Bởi vì chỉ có tình huống hắn có việc, thư kí Trần mới có thể hỏi hắn, nếu là theo bình thường, cô đã để cho mấy người kia so với thân huynh đệ còn muốn thân trực tiếp tiến sát vào phòng làm việc của hắn.
“Mười phút sau, cùng nhân viên vật tư họp thảo luận vấn đề nguyên vật liệu tăng lên, một giờ sau, cùng nhà máy và cửa hiệu tư nhân mở hội nghị.”
Đúng, hắn nghĩ tới, vì vấn đề nguyên vật liệu không ngừng tăng, tiếng nhân viên vật tư kêu than dậy khắp đất trời, hắn đáp ứng muốn ra mặt giúp đỡ điều đình xử lý.
Mười phút, một giờ…… Hắn khẽ chau mày do dự một lát. Một hội nghị trước hắn không ra chỗ ngồi hẳn không sao, chỉ cần theo kịp hội nghị một giờ sau là được.
“ thư kí Trần, để cho Diệc Kỳ đi lên. Mặt khác, giúp tôi thông báo cho phó tổng mời hắn thay thế tôi chủ trì hội nghị.” Hắn chỉ thị.
“Đã biết.”
Cúp điện thoại sau, Quý Thành Hạo nhịn không được tò mò nghĩ, Diệc Kỳ làm sao đột nhiên có thể chạy tới tìm hắn? Là ai nói chuyện hắn cùng nha đầu sao? Nhất định là vậy.
Gạt gạt cánh môi, tâm tình của hắn khoái trá thổi huýt sáo, khẩn cấp muốn nhìn biểu tình trên mặt bạn bè, cùng với phản ứng của hắn.

Cùng nha đầu xứng thành đôi, sau đó chuyện bị bắt gian tại giường, nói thật hết thảy đều là trùng hợp, không cẩn thận, nhưng là người không biết sẽ cảm thấy loại siêu sáng ý.
Ha ha, nếu so với sáng ý, hắn Quý Thành Hạo nhưng là tuyệt đối sẽ không thua. Như thế này, hắn nhất định sẽ làm cho Diệc Kỳ không thể không sặc, nhìn hắn có thể tức giận hay không.
Tên kia a, từ nhỏ đến lớn luôn nề nếp thích làm đại ca, mặc dù tuổi của hắn xác thực là lớn nhất trong bốn bọn họ, cho nên có đôi khi nhìn hắn lên mặt cậy già, thật đúng là vô cùng nghĩ một cước đạp qua.
Cho nên hôm nay khiến cho hắn chọc tức y tốt lắm.
A, thật đúng là có điểm khẩn cấp a, hắn như thế nào còn chưa tới đâu? Từ dưới lầu đi lên thang máy, hẳn là không cần thời gian ba phút đi? Hiện tại đã muốn vượt qua năm—— không, là bảy phút rồi!
Hắn đẩy ra ghế ngồi đứng dậy, đang định đi tới bên ngoài xem một chút, trên cửa lại vào lúc này truyền đến hai tiếng vang “cốc cốc”, vị đại gia khoan thai đến chậm rốt cuộc hiện thân đẩy cửa ra đi đến.
“Thật là khách hiếm thấy nha, là ngọn gió nào đem ngài thổi tới, Trạm đại gia?” Hắn chế nhạo nói, đồng thời đi về phía quầy bar trong phòng làm việc vì bạn bè điều chế ly đồ uống.
Trạm Diệc Kỳ trước tiên đem cửa đóng lại, sau lại chậm rãi tiêu sái đến sô pha lớn ngồi xuống, thế này mới không nhanh không chậm mở miệng, “Tôi là tới gặp Anna của tôi.”
Hắn trả lời ngoài dự tính làm cho Quý Thành Hạo ngẩn ngơ: “Cái gì Anna?” Hắn quay đầu hỏi.
“Cấm Hồng .”
“Mã! Cô ấy lúc nào là Anna của cậu rồi? Cô ấy là của tôi.” Hắn lập tức lên tiếng nguyền rủa mắng.
“Phải không? Nhưng là tôi nhớ rõ mới trước đây người cô ấy nói là tôi, cô ấy còn gọi tôi là ông xã, nói về sau lớn lên phải gả cho tôi làm bà xã.” Trạm Diệc Kỳ tiếp tục vuốt râu hùm.
“Chó má! Cậu dám lấy truyện trước đây đến viết văn chương, là không muốn sống có phải hay không?” Quý Thành Hạo hướng hắn trợn mắt nhìn.
Nói cái gì chuyện trước đây, hại hắn lúc trước tâm tình thật tốt cũng bị mất. Ông xã? Nha đầu kia đến bây giờ cũng không dùng được xưng hô này kêu hắn, lại nói cho người này từ nhỏ đã nghe không dưới mấy mươi lần, thậm chí mấy trăm lần, mặc dù nói đó là chuyện trước đây, nhưng là nghĩ đến vẫn làm cho người siêu cấp khó chịu!
Đầu hướng lên, hắn cầm trong tay vừa mới điều chế cốc-tai toàn bộ nuốt vào trong bụng.
“Này! ly rượu kia không phải muốn điều chế cho tôi uống sao?” Trạm Diệc Kỳ nhất thời kháng nghị nói.
“Cậu rốt cuộc tới làm gì?” Quý Thành Hạo khó chịu trừng hắn một cái, đành phải một lần nữa điều chế lại cho hắn.
“Tôi không phải mới vừa nói sao? Tôi là tới gặp Anna của tôi.”
Quý Thành Hạo động tác điều chế rượu trong nháy mắt lại ngừng lại, hắn quay đầu lại trừng hướng y.

“Trạm Diệc Kỳ cậu là muốn bị đánh phải không?”
Trạm Diệc Kỳ rốt cuộc ngăn chặn không được nở nụ cười.
“Xúc động mạnh như vậy? Xem ra cậu là chân thành, thật sự hãm đi xuống?” Hắn chế nhạo liếc hắn nói.
“Nếu như cậu mà nói lời vô nghĩa nữa, cửa ở bên kia, chính mình cút ngay đi.” Quý Thành Hạo tức giận phiết môi nói, ngón tay chỉ hướng cửa ra.
“Cậu có thể khách khí một chút nữa không sao.” Trạm Diệc Kỳ khẽ đẩy mắt kính hạ trên sống mũi.
“Tôi đã bỏ lại hội nghị ở tại chỗ này tiếp đón cậu, cậu còn muốn tôi khách khí đối với cậu bao nhiêu nữa?”
“Có hội nghị còn mời tôi đi lên làm gì?”
“Muốn nhìn biểu tình của chú rể a, có phải hay không bởi vì việc vui tới cửa mà hân hoan, đầy mặt cảnh xuân nha.”
Quý Thành Hạo nhếch miệng cười nói, tâm tình đột nhiên lại thay đổi tốt hơn. “Còn có, chính yếu đương nhiên là muốn nói cho cậu một tiếng chúc mừng a, chú rể. Chúc cậu cùng cô dâu mới trăm năm hảo hợp, bạch đầu giai lão, vĩnh tắm bể tình.”
“Cậu lại có thể vui sướng khi người gặp họa một chút cũng không quan hệ.” Trạm Diệc Kỳ trừng mắt nói.
“Cậu muốn tức giận sao? Phải đối mặt sao? Chờ tôi với, này cảnh tượng trăm năm khó gặp nhất định phải thu lại cấp cho mọi người xem mới được, nếu không tôi nhất định sẽ bị mắng không có suy nghĩ.” Nói xong bỏ lại rượu mới điều chế được một nửa, vội vàng chạy đến bàn công tác tìm điện thoại có chức năng chụp ảnh của hắn.
“Cậu đùa đủ chưa?” Trạm Diệc Kỳ quả thật là dở khóc dở cười.
“Còn không có, đợi tôi một chút. Điện thoại của tôi đâu? Tôi nhớ rõ là đặt ở nơi này nha, làm sao có thể không thấy? A, có, ở trong này!” Nắm lên điện thoại di động nhanh chóng điều chỉnh đến mục chức năng chụp ảnh, Quý Thành Hạo ngẩng đầu, giơ lên màn ảnh di động nhắm ngay Trạm Diệc Kỳ nói: “Tốt lắm, cậu có thể bắt đầu nổi bão, phát hỏa.”
Trạm Diệc Kỳ dở khóc dở cười đối với hắn lắc lắc đầu. “Thật là làm cho cậu thất vọng rồi, tôi có lẽ thật sự phải làm chú rể, nhưng cô dâu mới tuyệt đối không phải vị Quan tiểu thư kia.”

“Cậu cũng muốn làm bộ kết hôn giả sao? Hiện tại là ai không sáng ý?” Quý Thành Hạo buông di động, châm chọc hừ nói.
“Tôi chưa từng nghĩ tới cùng cậu so sáng ý, càng không nghĩ tới muốn kết hôn giả.”
“Hừ, nói thật giống.” Hắn giễu cợt nói: “Như vậy xin hỏi một chút, hai năm gần đây bận việc không rảnh giao bạn gái Trạm Diệc Kỳ tiên sinh, cô dâu mới của cậu là từ đâu đến, trên bầu trời rơi xuống sao?”
“Không sai biệt lắm, sự việc chính là như vậy.”
“Này! Cậu——“
Điện thoại trong lòng bàn tay bất chợt vang lên, đánh gãy Quý Thành Hạo bất mãn gầm rú. Hắn cúi đầu vừa thấy, nhất thời mặt mày hớn hở.
“Bà xã, như thế nào rảnh rỗi gọi điện cho anh?” Hắn vui vẻ tiếp lên điện thoại di động nói.
“Bà xã”, ngồi ở trên sô pha Trạm Diệc Kỳ nhất thời nhíu mày.
“Em nói cái gì? Ở trong bệnh viện?” Quý Thành Hạo đột nhiên kêu to, trong nháy mắt sắc mặt đại biến. “Em bị thương có phải hay không? Ở bệnh viện nào, bị thương ở đâu ——“


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui