Yêu Phải Nha Đầu Hai Mặt


“Đúng.”
“Thật sự đã xong?”
“Uh.”
“Tại sao ngày hôm qua cô ta sao còn ngồi trên người anh, các người quyết định tình cũ cháy trở lại sao?” Cô hỏi.
“Cái gì tình cũ cháy lại?” Hắn nhịn không được đưa tày gõ trán cô một cái. “Nói tình cũ cháy lại, anh bây giờ còn có thể ôm em như vậy, thẳng thắn thành khẩn bộc trực nói cho em chuyện này sao?” Tức giận liếc trắng mắt cô một cái.
“Không phải tình cũ cháy lại, đó là cô ta nghĩ níu kéo lại anh sao?” Thư kí xinh đẹp có một trăm loại phương pháp câu dẫn lão bản, nghĩ đến bên cạnh hắn có một ô dù phụ nữ nhìn chằm chằm tồn tại, Nhâm Cấm Hồng không khỏi trái tim đều nặng trĩu xuống dưới.
“Trần thư kí nếu nghe được em nói như vậy, cô ta sẽ cười to ba ngày không dừng được.” Quý Thành Hạo cười nói.
“Vì sao?” Cô tuyệt không cảm thấy này có chỗ nào buồn cười.
“Năm đó người bị vứt bỏ là anh.” Hắn mỉm cười nói với cô.
“Cái gì?” Kinh ngạc hét lớn, Nhâm Cấm Hồng trừng một đôi mắt to tròn cùng chuông đồng giống nhau. Người bị vứt bỏ là hắn? Điều này sao có thể?
“Năm đó anh cùng cô ta kết giao chỉ ba tháng, cô ta liền nói muốn kết hôn, chúng ta chia tay đi. Sau đó liền vô cùng cao hứng, phiêu xinh đẹp đi vào lễ đường rộng mở, còn muốn anh thu tam vạn lục đại hồng bao.” Hắn nói cho cô.
“Vì sao? Em không hiểu anh có điểm nào làm cô ta không hài lòng, cô ta dựa vào cái gì vứt bỏ anh? Anh bộ dáng lại vừa cao vừa suất, thông minh có năng lực làm, anh đối nhân bằng hữu luôn hết sức tận tâm, gia thế cũng tốt lắm, người cũng tốt lắm, cô ta rốt cuộc vì cái gì vứt bỏ ngươi a?” Cô lòng đầy căm phẫn lớn tiếng vì hắn tổn thương bởi bất công.

“Không nghĩ tới anh ở trong lòng em đánh giá cao như vậy nha, thật sự cám ơn, nha đầu.” Quý Thành Hạo vẻ mặt đắc ý cười, cuối cùng còn hôn môi cô một chút, bày tỏ lòng biết ơn.
“Em cũng không phải khen ngợi anh.” Cô mắng hắn liếc mắt một cái, một chút lại trở lại chuyện chính hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao cô ta muốn vứt bỏ anh, anh làm chuyện gì khiến cho người ta chán ghét?”
“Nghe cách em nói, giống như thực hy vọng năm đó anh và Trần thư kí có kết quả.” Hắn hừ nói, nghe tới tựa hồ có chút không quá cao hứng.
“Mới không có, em chỉ là có điểm tò mò mà thôi.” Cô chu miệng nói: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Cô ta muốn kết hôn.”
Nhâm Cấm Hồng khinh lăng một chút, sau đó trừng mắt nhìn nói: “Mà anh không muốn?”
“Anh năm đó mới hai mươi bảy tuổi mà thôi, nha đầu.”
“Oa, Trần thư kí thoạt nhìn giống một nữ cường nhân, tuyệt không giống hội tuổi trẻ như vậy đã muốn kết hôn bước vào làm người phụ nữ của gia đình.” Cô sợ hãi than nói.
“Tuổi trẻ?” Quý Thành Hạo nhịn không được cười nhạo một tiếng.
“Anh làm chi mà có vẻ mặt trào phúng?” Cô khó hiểu hỏi.
“Em cho là Trần thư kí bao nhiêu tuổi? Cô ta năm đó chính là cảm thấy chính mình không tuổi trẻ, cho nên mới có thể muốn chạy nhanh kết hôn sinh cái đứa nhỏ, không muốn biến thành sản phụ cao tuổi.”
Này sản phụ cao tuổi bốn chữ làm cho Nhâm Cấm Hồng không khỏi lộ ra vẻ mặt biểu tình dại ra. Cô xem hắn sau một lúc lâu, thế này mới trừng mắt nhìn, lấy giọng điệu hoài nghi mở miệng hỏi: “Trần thư kí, cô ta hơn anh mấy tuổi?”
“Cô ta lớn hơn bốn tuổi, em cứ nói đi?”
Cô cứng họng nhìn hắn, quả thực bị sợ choáng váng.
Sau một lúc, cô kinh hô: “Trần thư kí cô ta 35 tuổi? trời ạ, cô ta thế nhưng lớn hơn em 10 tuổi, rm quả thật không thể tin được! Hoàn toàn nhìn không ra được!”
“Anh sẽ thay em đem những lời này chuyển đến cho cô ta, về sau cô ta chỉ cần nhìn thấy em sẽ đối tốt với em.” Quý Thành Hạo tựa tiếu phi tiếu nói.
“Anh cùng người hơn anh bốn tuổi kết giao? Anh thích loại phụ nữ trưởng thành?” Cô dường như đột nhiên nghĩ đến nói, biểu tình trên mặt tràn ngập thăm dò cùng nghi hoặc.
“Anh thích em.”
Không dự đoán được hắn sẽ nói như vậy, Nhâm Cấm Hồng ở trong nháy mắt đỏ bừng mặt.
“Ai hỏi anh điều này.” Cô hờn dỗi liếc mắt hắn một cái, “anh nhanh chút trả lời vấn đề của em, Anh thích loại phụ nữ trưởng thành?”
“Trước kia chỉ cần không sai sẽ thử kết giao xem, cũng không có thích loại phụ nữ nào, bất quá bây giờ anh biết anh thích loại hình phụ nữ như thế nào, chính là em này.” Hắn mỉm cười ngắm nhìn cô, hại mặt của cô không tự chủ được lại đỏ.
Thật là, cho tới bây giờ cũng không biết hắn sẽ nói lời ngon tiếng ngọt như vậy, hại cô không biết nói gì.

“Không nói, anh không phải muốn đến công ty sao? Nhanh chút đi, nhanh chút đi, em muốn tới phòng ngủ.” Cô yêu kiều trừng mắt liếc hắn một cái, giống như đuổi ruồi thúc giục hắn, sau đó nghĩ đứng lên, lại phát hiện hắn thế nhưng không chịu buông tay, “Này, anh làm chi?” Cô quay đầu lại hỏi.
“Lại để cho anh ôm nhiều một chút.” Hắn vẻ mặt luyến tiếc buông tay ôm chặt cô.
“Anh hay không tính toán ôm em đến công ty?” Cô dở khóc dở cười.
“Nếu bộ dạng em không phải mệt như vậy, anh là rất muốn.” Đưa tay day nhẹ bóng đen dưới ánh mắt cô, hắn đau lòng ôn nhu nói.
“Quý Thành Hạo.” Cô ôn nhu quay về dựa sát vào trong lòng hắn.
“Hử?”
“Tương lai hai chúng ta sẽ ra sao?”
“Kia còn nói sao? Đương nhiên là kết hôn sinh con, sau đó đầu bạc đến già.”
Hắn đáp là như vậy lưu loát thoải mái, làm cho nguyên bản không có ý nghĩa đặc biệt, chính là tùy tiện tìm hỏi loạn Nhâm Cấm Hồng ngơ ngác xuống, đột nhiên theo trong lòng hắn ngẩng đầu lên, đụng phải cằm hắn một chút.
“Ah!” Quý Thành Hạo nhịn không được kêu đau ra tiếng.
Nhâm Cấm Hồng cái trán cũng bị đụng phải rất đau, nhưng là hiện tại cô không quản đau đớn, còn có một sự kiện so với này quan trọng hơn.
“Anh vừa rồi nói cái gì?” Cầm lấy y phục của hắn, cô mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm hắn hỏi.
“Anh nói đau.” Quý Thành Hạo vẻ mặt đau khổ xoa cái cằm đau đớn không thôi.
“Em không phải hỏi này, em nói là vừa mới ở phía trước anh nói cái gì?”
“Anh có nói cái gì sao?” Hắn tiếp tục xoa cằm, lấy vẻ mặt biểu tình mất trí nhớ hỏi lại cô.
“Anh nói đương nhiên là kết hôn sinh con, sau đó cùng nhau đầu bạc đến già.” Không chuyển mắt nhìn hắn, cô nhắc nhở hắn nói.

“Này có vấn đề gì sao?” Trừng mắt nhìn, hắn khó hiểu hỏi.
“Anh nói lời này là thật sự, hay vẫn là chỉ thuận miệng nói chuyện tào lao?” Hô hấp của cô không tự chủ được dừng lại.
Hắn nhướng nhướng lông mày. “Đương nhiên là thật sự.”
Nhâm Cấm Hồng đột nhiên không biết nói cái gì. Là thật sự? Hắn nói là thật sự?
“Em có ý nghĩ khác, không muốn cùng anh đầu bạc đến già sao?”
Cô không nghĩ đến muốn chết, nhưng là không ai cầu hôn như vậy, như vậy thật sự rất không lãng mạn, rất không tình cảm, hơn nữa ngay cả cơ bản nhất là nhẫn cầu hôn hắn cũng không chuẩn bị. Nhưng là này lại như thế nào? Cô căn bản không cần, cô để ý chỉ có hắn người này, cùng cảm tình hắn đối với cô có phải là……..hay không là thật sự mà thôi.
Cô đột nhiên dùng sức lắc đầu, hốc mắt không tự chủ được ửng đỏ lên.
“Em không nghĩ.”
“Không, em nghĩ!” Trong nháy mắt nắm chặt y phục hắn, cô nhanh chóng trả lời.
“Đùa em thôi.” Quý Thành Hạo ôn nhu cười, sau đó cúi đầu chân ái hôn môi cô trong chốc lát, mới nâng đầu lên để cùng trán cô, thâm tình ngóng nhìn cô hỏi: “Xin hỏi em có nguyện ý gả cho anh, theo anh cả đời đầu bạc đến già sao, Nhâm Cấm Hồng tiểu thư?”
“Cô nhịn không được run rẩy xuống, mới dùng sức gật gật đầu, “Em nguyện ý.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui