Nhâm Cấm Hồng vẫn trầm mặc như cũ, không phải không biết nói cái gì, mà là cô căn bản nói không ra lời, bởi vì bộ dạng hắn, giọng điệu, cùng với trong lời nói đều mang theo ôn nhu cùng đau tích, hơn nữa không thấy bộ dạng hối hận và thực xin lỗi mà cô vẫn sợ.
Hắn cũng không có hối hận cùng cô phát sinh quan hệ.
Thật tốt quá.
Tâm tình buông lỏng xuống dưới, nước mắt của cô không tự chủ được rơi xuống.
“Ông trời!” Quý Thành Hạo bị cô thình lình xảy ra nước mắt hù dọa. “Thật sự có đau như vậy không? Thực xin lỗi, anh không phải cố ý muốn làm đau em, mà là thời điểm anh phát hiện, hết thảy đều đã trải qua đều dừng không được, anh…….” “Đáng giận! Thực xin lỗi, đừng khóc. Thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi.”
Hắn không biết làm sao, chỉ có thể đem cô gắt gao ôm vào trong lòng, không ngừng mà hôn môi cái trán của cô, hai má, mi tâm, gì một cái địa phương hắn hôn được đến hắn đều hôn, hơn nữa mỗi khi hôn một chút liền nói với cô một tiếng thực xin lỗi, hy vọng có thể làm cho cô bởi vậy mà đình chỉ khóc.
Hiện tại hắn mới hiểu được lão Vương lái xe tắc xi ngày hôm qua vì sao lại đối với hắn nói muốn đánh hắn, bởi vì hắn hiện tại cũng rất muốn đem chính mình chộp tới quần ẩu một chút. Đáng giận!
“Em……..” Cô đột nhiên mở miệng nói gì đó, nhưng bởi vì thanh âm khàn khàn, làm cho hắn trừ bỏ một chữ em, cái gì cũng không nghe rõ.
“Em nói cái gì?” Hắn hơi hơi ngẩng đầu lên nhẹ giọng hỏi.
“Em rất sợ hãi.” Cô hấp cái mũi, mới lại mở miệng lần nữa.
“Sợ cái gì?” Hắn nhẹ sửng sốt xuống, trừng mắt nhìn, không hiểu nhiều lắm hỏi.
“Sợ anh sẽ hối hận, nói chuyện tối ngày hôm qua không nên phát sinh, nói anh thật xin lỗi. em thật sự rất sợ, rất sợ.”
Cô nghẹn ngào nói, nước mắt lại lăn dài xuống dưới.
“Đứa ngốc.” Hắn nhẹ giọng nói, đưa tay ôn nhu lau đi nước mắt trên gò má cô. “anh chưa bao giờ làm chuyện sẽ làm chính mình hối hận, em không biết sao?”
Cô lắc đầu.
“Như vậy anh hiện tại nói cho em, anh cũng sẽ không làm chuyện chính mình sẽ hối hận, một khi làm liền tuyệt đối sẽ không hối hận. Đây là cá tính của anh, cũng là nguyên tắc của anh.” Hắn nghiêm túc nói với cô.
“Cho nên anh thật sự không hối hận?”
“Em muốn anh thề sao?” Hắn ôn nhu hỏi cô.
Cô xem hắn mang theo ánh mắt ôn nhu cưng chiều chăm chú nhìn cô, , bất an cùng nghi hoặc của cô nhất thời không xác định toàn bộ bốc hơi lên không thấy.
Cô lắc đầu. “Không.” Cô tin tưởng hắn.
Rời đi không đến 24 giờ, Nhâm Cấm Hồng lại mang cùng một cái vali trở lại trong nhà Quý Thành Hạo. bất đồng là, hiện tại thân phận cô không còn là “Em gái” hắn, mà là bạn gái của hắn.
Nếu hai người bọn họ lúc trước đều là đáp tắc xi từ cửa chính rời đi, thời điểm trở về tự nhiên cũng là đáp tắc xi, sau đó đương nhiên cũng là từ cửa chính đi vào.
Này cũng không kỳ quái, cũng không đặc biệt, thật sự không cần thiêt phải nói ra.
Nhưng là, hắn vừa mới nắm tay cô đi tới, trên đường mặc kệ là đụng đến bảo vệ hoặc gặp được hàng xóm, hắn đều không có buông tay cô ra, điểm này mời cô thật sự thật vui vẻ, rất cảm động, cả người có loại cảm giác lâng lâng.
“Suy nghĩ cái gì, làm chi một mình đứng ở chỗ này ngây ngô cười?”
Môi đột nhiên bị hôn trộm một cái, làm cô nhất thời hồi phục tinh thần lại.
Cô trừng mắt nhìn, đối hắn lắc lắc đầu, mới không làm cho hắn biết vì hắn dắt tay cô liền cao hứng cả buổi. Hắn nhất định sẽ cười cô.
“Không có gì.” Cô nói.
“Em muốn hay không lại trở về phòng ngủ một chút?” Hắn hỏi cô. Hoàn hảo không tiếp tục truy vấn chuyện cô ngây ngô cười.
Ngủ một chút? Này thật là một đề nghị tốt, bởi vì tối hôm qua cô thật là ngủ quá muộn, trước khi ngủ lại làm vận động kịch liệt như vậy, hơn nữa buổi sáng cô tỉnh lại sau bởi vì quá mức lo lắng khẩn trương, cả ngươi căng thật chặt lại hao phí không ít tinh lực, cho nên cảm giác xác thực có điểm mệt mỏi.
Nhưng vấn đề là, nếu cô đi ngủ, kia hắn muốn làm cái gì?
“Anh đi đâu?” Cô hỏi hắn, không gật đầu cũng không lắc đầu.
“Anh muốn đến công ty một chuyến.”
Cô sửng sốt. Đúng rồi, hôm nay cũng không phải ngày nghỉ, công ty nhất định có rất nhiều sự việc chờ hắn xử lý, mà hắn đều đã vì cô lãng phí toàn bộ thời gian buổi sáng—— “Nguy rồi!” Cô đột nhiên nghĩ đến một sự kiện.
“Làm sao vậy?” Hắn nhíu mày hỏi.
“Anh hôm qua mới đem em xếp vào bộ phận thiết kế, kết quả ngày hôm qua em không đi làm, thậm chí không thông báo và điện thoại cũng chưa gọi, mặt mũi lão bản của anh cũng bị em làm mất hết.” Cô vẻ mặt biểu tình ảo não.
“Anh đã nghĩ đến chuyện gì xảy ra.” Quý Thành Hạo lắc đầu bật cười. “Bộ phận thiết kế thời gian công tác thực tự do, chỉ cần trong thời gian đem án kiện giao ra, không ai sẽ trông coi ai có hay không đến công ty đi làm.”
“Em biết, ngày hôm qua đã có người nói với em. Vấn đề là em vẫn là một người mới, trong tay cũng không có tiến hành án kiện gì, mới đi làm một ngày, ngày hôm sau đã không thấy bóng dáng, nói như thế nào đều không được.” Cô gật đầu nói, vẫn là thực phiền chán, thực ảo não.
“Làm sao lại không nói được? Chỉ cần nói em cùng anh một chỗ là được, anh tin tưởng không người nào dám nói câu thứ hai.” Hắn tự đại nói.
“anh muốn nói em đi theo anh làm trợ lý, vẫn là thị sát công trường? Em có hay không là một nhân viên thiết kế mới giỏi như vậy nha?” Cô lườm hắn một cái, tức giận nói.
Rõ ràng là một mỹ nữ, nhưng bộ dáng lại vô cùng hoạt bát đáng yêu, làm cho Quý Thành Hạo nhịn không được tưởng đậu cô.
“Đương nhiên là có.” Nghiêm trang gật đầu, hắn đem cô kéo hướng sô pha.
“Có ở nơi nào? Bởi vì em là lão bản giới thiệu đi vào sao?” Cô hỏi, một lát sau lập tức phê bình nói: “Kia không phải rất giỏi, kia căn bản chính là cáo mượn oai hùm, ỷ thế hiếp người được không!”
“Làm chi tức giận như vậy?” Hắn tỏ vẻ buồn cười, chính mình ngồi xuống trước lại tiếp tục kéo cô đến trên đùi, vòng tay ôm.
Hắn này động tác liên tiếp làm được siêu tự nhiên, cô bởi vì không thói quen mà có điểm cứng đờ.
Nhất là cô lại nghĩ đến hình ảnh Trần thư kí ngồi trên đùi hắn.
“Quý Thành Hạo……..” Cô cúi đầu muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy, muốn nói cái gì?” Cảm giác cô muốn nói lại thôi, hắn mở miệng hỏi.
“Ngày hôm qua anh nói Trần thư kí không phải bạn gái của anh là thật sao?” Cô do dự, mới cúi đầu bĩu môi nhỏ giọng nói.
Quý Thành Hạo nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch lên, phát hiện chính mình thực thích bộ dáng cô rất đáng yêu.
“Em thực để ý chuyện ngày hôm qua?” Hắn hỏi cô.
“Anh không phải người tùy tiện có thể để cho phụ nữ ngồi trên ở trên đùi anh.” Một câu nói hết hết thảy.
“Có thể thấy được anh có cỡ nào thích em.” Hắn cố ý ôm chặt cô một chút, sau đó hôn môi của cô, dán tại bên tai đối với cô thông báo.
“Cho nên anh cũng thích Trần thư kí sao?” Tuy rằng trong lòng vì lời hắn nói mà phiếm ngọt, nhưng là Nhâm Cấm Hồng vẫn nghĩ làm rõ ràng tình huống, miễn cho về sau mỗi khi nghĩ đến hình ảnh kia lại đau lần một lần.
Quý Thành Hạo hơi chút do dự, nghĩ hay không nên thành thật nói cho cô đoạn tình sử của hắn và Trần thư kí, tuy rằng chỉ có ngắn ngủi 3 tháng, nhưng là sự thật chính là sự thật, hơn nữa trọng điểm là, cùng với để cô theo trong miệng người khác nghe được chuyện này, còn không bằng từ hắn đến nói cho cô, miễn cho đến lúc đó nước ấm nấu ếch, chính mình chết như thế nào cũng không biết.
“Hơn ba năm trước, anh và Trần thư kí có kết giao một thời gian.” Hít sâu một hơi sau, hắn thẳng thắn thừa nhận nói ra.
“Hơn ba năm trước?”
“Đúng.”
“Đã kết thúc?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...