“Em chạy đi đâu?” Hắn vẻ mặt phẫn nộ hướng cô quát.
Trừng mắt nhìn, Nhâm Cấm Hồng vẫn bởi vì hắn đột nhiên xuất hiện mà kinh ngạc quá độ đang thừ người, không thể trả lời vấn đề hắn.
“Em uống rượu?” Ngửi được mùi rượu dày đặc trên người cô, hắn nháy mắt lại rống ra tiếng.
Cô vẫn như cũ không thể phản ứng, nhưng là lái xe đưa cô về cũng không phải là như vậy.
“Này, buông cô ấy ra!” Nhanh chóng nhảy xuống tòa điều khiển một người đàn ông bước vòng qua đầu xe đã chạy tới, hướng hắn mở miệng quát.
“Tránh ra, đừng động việc không liên quan tới mình.” Quý Thành Hạo lạnh lùng liếc mặt nhìn hắn.
“Cô ấy là bằng hữu của tôi.” Tự cho là đúng ở anh hùng cứu mỹ nhân người đàn ông gắt gao chế trụ tay hắn.
“Tránh ra.” Quý Thành Hạo nói lại lần nữa.
“Người nên đi là anh.” Người đàn ông dùng sức túm ra tay hắn, đồng thời đem mỹ nữ đêm nay thật vất vả mới chiến thắng được quần hùng kéo vào trong lòng, hướng tên tự nhiên xuất hiện tuyên cáo chính mình đêm nay có được quyền.
Quý Thành Hạo duệ mắt nhíu lại, hắc đồng ngắm nhìn, ánh mắt không tự chủ được dừng lại ở trên tay đối phương đang ôm bên hông Nhâm Cấm Hồng, lạnh như lưỡi dao sắc bén.
“Lấy tay ra.” Hắn thong thả nói.
“Dựa vào cái gì?” Đối phương sẵng giọng.
Hắn đem ánh mắt thong thả chuyển qua trên mặt đối phương, nguyên bản biểu tình phẫn nộ đã không còn gặp nữa, thủ nhi đại chi là một loại âm tư lãnh khốc, vẻ mặt làm người ta không rét mà run.
Người đàn ông bị dọa lùi một bước nhỏ, vốn định thu tay lại, lại không cam lòng đem mỹ nữ thật vất vả mới được đến chắp tay đem cho người ta. Đang lúc hắn hết sức do dự, mỹ nữ trong lòng hợp thời lên tiếng giải cứu hắn.
“Anh vì sao ở trong này?” Rốt cuộc bình phục tâm tình, Nhâm Cấm Hồng mặt không chút thay đổi hỏi.
Quý Thành Hạo ánh mắt chuyển qua trên mặt cô, vẻ mặt đột nhiên trở nên âm tình khó dò.
Hắn nhìn cô không chuyển mắt, thong thả mở miệng mệnh lệnh nói: “Theo anh trở về.”
Cô kiên định lắc đầu.
“Em đã tìm được chỗ ở mới, cho nên không cần về sau lại phiền toái anh, Quý đại ca.”
Quý đại ca? Quý Thành Hạo híp lại hai mắt nhìn chằm chằm cô.
Phía trước hắn muốn cô gọi như vậy thì cô chết không chịu kêu, luôn không lớn không nhỏ mang cả tên cả họ gọi hắn Quý Thành Hạo, hiện tại đột nhiên gọi hắn như vậy, điều này đại biểu cái gì? Cô muốn dùng cách này đến giới định quan hệ hai người bọn họ sau này sao?
Hắn cằm không tự giác trừu nhanh.
“Anh không cảm thấy là phiền toái.” Hắn nói.
“Nhưng em sẽ cảm thấy ngượng ngùng, quấy rầy đến thời gian anh cùng bạn gái ở chung.”
“Trần thư kí không phải bạn gái anh.” Hắn nhanh chóng nói, không xác định chính mình giọng điệu vì sao nghe qua cảm giác giống như thực nóng vội.
“Là em nói sai rồi, em phải nói quấy rầy đến thời gian ở chung của anh cùng các cô bạn gái của anh mới đúng. Anh luôn luôn gọi nhưng người đó là bạn nữ, mà không phải bạn gái.” Cô bất vi sở động tiếp tục lấy phương thức vẻ mặt không chút thay đổi ứng đối.
Quý Thành Hạo đột nhiên chợt cứng lại. Trước đây hắn chết tiệt làm chi chuyện gì cũng nói với cô nha?
Đáng giận!
Tạm thời khôg nghĩ ra được nên nói với cô cái gì, hắn đem ánh mắt quay lại cái kia hỗn đản đến bây giờ còn dám can đảm tiếp tục đem móng vuốt sói đặt ở trên người cô.
“Lấy tay ra, đừng cho tôi nói thêm một lần nữa.” Âm thanh hắn lãnh liệt cảnh cáo, có điểm giận chó đánh mèo.
“Không cần phải xem vào hắn, chúng ta đi.” Cô thế nhưng nói với hỗn đản kia như vậy, sau đó lôi kéo đối phương tiến vào khách sạn.
“Đứng lại!” Hắn đột nhiên ngăn trở đường đi của bọn họ, gân xanh ở dưới da nhảy lên. “Em muốn kéo hắn đi chỗ nào?” Hắn chất vấn cô.
“Quay về phòng em.” Cô trả lời trực tiếp.
Gân xanh ở dưới làn da tựa hồ ở trong nháy mắt biến thô to gấp đôi.
“Em không cần phải như vậy làm anh nổi giận.” Hắn trừng mắt cô, nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
“vì sao em lại muốn chọc giận anh?” Cô hỏi lại hắn.
“Bởi vì——“ Hắn dừng lại muốn nói lại thôi.
“Bởi vì sao?” Cô không chuyển mắt nhìn hắn, trong lòng đột nhiên phát lên một chút tro tàn lại cháy hi vọng.
Hắn là không phải đã phát hiện tình ý cô đối với hắn,? Sở dĩ nhanh như vậy đuổi tới nơi này, hơn nữa lại đối địch với đàn ông bên người cô, là vì hắn đối với cô cũng có loại cảm giác này, cô có thể nghĩ như vậy sao?
Cô hi vọng hắn nhanh chút trả lời vấn đề của cô, chỉ cần hắn nhìn thẳng cũng hiểu được tình cảm cô đối với hắn, như vậy có lẽ cô còn có một chút hi vọng. Cô hi vọng cầu nguyện.
Cô không chuyển mắt nhìn hắn, chờ hắn trả lời. Nhưng hắn lại trầm mặc không nói, cuối cùng thậm chí còn hơi nhếch môi cánh hoa, sau đó ánh mắt bỏ qua một bên.
Tựa như quay đầu lại bị người ta rót vào một thùng nước đá lạnh buốt, Nhâm Cấm Hồng trong nháy mắt lạnh từ đầu đến chân, ngay cả tâm đều lạnh.
Cô không hiểu, tâm đã muốn vết thương buồn thiu vì sao còn có thể cảm thấy đau?
Cô không hiểu, đều đã muốn thông suốt vì sao vẫn còn có thể bị đả kích?
Cô không hiểu, cô thậm chí ngay cả đàn ông đều mang về, quyết định hoàn toàn hết hi vọng ở nơi này chấm rứt yêu say đắm với hắn, vì sao còn có thể cảm thấy bị thương, đau lòng, khó chịu đến không thể hô hấp?
Thân thể dưới kinh hoảng, cô đem chính mình tiến sát trong lòng người đàn ông bên cạnh, tìm kiếm dựa vào.
“Chúng ta đi thôi.” Cô kề sát hắn nói.
Mỹ nữ vô lực dựa vào chính mình yêu thương nhung nhớ, là đàn ông đều ở trong nháy mắt mất hồn, làm cho nửa người dưới thay thế lí trí cùng tự hỏi.
“Được.” Người đàn ông lập tức vui vẻ gật đầu, đồng thời đưa tay gắt gao ôm eo nhỏ mềm mại của mỹ nữ, khẩn cấp quay đầu tìm kiếm vị trí chỗ thang máy khách sạn, sau đó nhanh chóng đi tới.
Nhưng là bước tiến của hắn chỉ tổng cộng có hai bước mà thôi, bởi vì ngay tại hắn bước ra đệ tam bước thời điểm, hắn sau cổ đột nhiên bị người nắm chặt, hắn quay đầu chỉ nhìn thấy mặt Satan, cả người đã bị nâng lên vứt bay ngã ra.
Đau đớn không đủ đề hình dung cảm giác của hắn, sợ hãi, hoảng sợ, khiếp sợ, nhãn mạo kim tinh, mẹ, cứu con!
Hắn không biết chính mình bị vây ở cái loại này giống như tận thế sắp đến hoảng sợ trong bao lâu, chỉ biết hắn hơi chút phục hồi tinh thần lại, mỹ nữ cùng cái người làm người ta sợ kia, người giống như Satan đã không thấy bóng dáng.
Dùng sức đem cô đẩy mạnh vào trong phòng khách sạn lại dùng sức đóng sầm cửa phòng, Quý Thành Hạo xoay người tức giận trừng mắt nhìn nha đầu sắp làm hắn tức chết, đồng thời dùng sức phun khí, phát tiết này đủ để cho cảm xúc phẫn nộ của hắn muốn vỡ mạch máu.
Hắn rốt cuộc nên làm gì với cô bây giờ? Cô làm sao có thể dựa sát vào trong lòng một người đàn ông như vậy? Hắn— mã, hắn thật sự rất muốn giết người! Giết tên hỗn đản vừa rồi, cũng giết cô!
“Em rốt cuộc muốn thế nào?” Hắn trợn mắt cùng cô đang trừng mắt nói.
“Em chỉ là muốn một người đàn ông theo giúp em trên giường mà thôi, anh cũng muốn theo giúp em sao?” Nhâm Cấm hồng cũng rất tức giận, trực tiếp nói bừa trả lời.
Cô muốn hỏi hắn rốt cuộc muốn như thế nào, nếu đối với cô không tình không ý, vì sao không lăn xa một chút, để cô làm chuyện chính mình muốn làm, hoàn toàn đưa hắn quên đi? làm như không biết lòng của cô, còn tự cho mình là quan tâm với cô, Hắn chẳng biết điều này là cũng là tàn nhẫn nhất thương tổn lớn nhất với cô sao?
“Em——“ Hắn dùng lực thổ ra, nắm chặt nắm tay miễn cho chính mình thật sự động thủ đi bóp chết cô. “Không nên nói lung tung.” Hắn nghiêm khắc hướng cô gầm lên.
“Em chỉ là nói thật, nếu anh không có biện pháp theo giúp em, khiến cho em đi tìm người khác.”
Cô lướt qua hắn nghĩ đi ra ngoài, lại bị hắn một phen cấp kéo trở về.
“Em rốt cuộc muốn thế nào?” Hắn lại lớn tiếng hướng cô rít gào.
“Em chỉ muốn tìm người lên giường.” Cô cũng rít gào trả lời.
Sau đó hai người giận không thể át nhìn chằm chằm vào đối phương, không ai nhường ai, cứ như vậy giằng co nửa ngày.
“Không cần làm ra chuyện sẽ làm chính mình hối hận.” Sau một lúc lâu, hắn nghiêm mặt nói.
“Em sẽ không hối hận, cho dù hối hận cũng không phải chuyện của anh.” Cô tuyệt nhiên nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...