Yêu Phải Đại Ca

- Thích -
Reng reng
tiếng điện thoại vẫn reng liên tục, không có một dấu hiệu nào cho thấy sẽ ngắt...
nó bực dọc, ngồi dậy vươn tay lấy cái điện thoại đang để trên bàn
-alo
-cô làm gì lại cúp máy- giọng đầu dây bên kia khá giận dữ, quát
-tôi hỏi anh là ai lại ko trả lời, giờ lại còn quát tôi
-... Huy
-Huy là ai? - nó hỏi tỉnh bơ, phải rồi từ đầu nó còn chẳng thèm nhìn đến hắn, nói chi là cái tên, có nghe qua mọi người gọi đấy nhưng có bao giờ nó chịu nhớ đâu...
- cô khùng luôn rồi hả, đi ra mở cửa cho tôi
mở cửa? ý gì, hắn lại gọi nó mở cửa,..." bốp" nó tự lấy gối dập vào đầu, không lẽ hắn đang...
lập tức chạy ra đứng vén màn cửa sổ lên, hắn đang đứng bên dưới thật
tít tít
lần này hắn không gọi nữa mà lại nhắn tin

" mau mở cửa cho tôi "
" sao tôi phải mở cho anh chứ, anh có bị chạm dây không vậy, biết mấy giờ không, đứng gọi điện nhắn tin nói tôi xuống mở cửa cho anh"
" có mở không"
" không mở, lỡ như anh lại cắt cổ tôi giống trong báo nói thì sao.."
" tôi hỏi lần nữa có mở không, nếu không tôi sẽ bấm chuông đấy"
" không mở" nó nhắn xong thì quăng cái điện thoại qua một bên,
3...2..1....
ting tong ting tong
tiếng chuông cửa?? hắn bấm chuông thật, bấm như muốn phá nhà nó vậy, bấm mãi bấm mãi
- đợi chút tôi ra ngay- là tiếng mẹ nó dưới nhà, thôi xong, không được để mẹ nó mở cửa
- mẹ để con mở cho- nó chạy ào xuống
- ơ hay, con bé này, hôm nay ăn phải gì mà dậy sớm vậy- mẹ nó ngạc nhiên khi thấy nó chạy xuống nhà
- để con mở, mẹ vào nhà ngủ tiếp đi- nó cười hề hề rồi chạy mở cửa chỉnh rồi đóng lại, ra mở cổng
- anh quá đáng...!!- nó gằng giọng
- tôi đã nhắn tin kêu mở cửa rồi mà- hắn ngang nhiên
- chạm dây lại còn biến thái, từ nay sẽ là biến thái bị chạm dây
- cô ngốc vừa nói gì
- biến thái chạm dây
- được thôi, chiều nay thì cô hãy xem hậu quả của câu nói này đi
- gì
-...- hắn không nói gì nữa quay lưng bỏ đi, sự thật thì lúc đó trong đầu hắn đã nảy ra một ý nghĩ
" sao không cho cô ta ở cùng nhà làm oosin nhỉ?"
---------

8g, nó đang trên đường chạy đến trường, nhớ lại lúc sáng ai kia đã phá giấc ngủ của nó mà chỉ muốn đánh vào mặt hắn vài đấm
- Lập Hân- nó vẫy tay khi thấy nhỏ từ chiếc xe hơi bước xuống, phải rồi nhà nhỏ giàu có mà, lại còn có xe đưa rước riêng
- Diệp Ân?- nhỏ ngạc nhiên quay qua nhìn nó- hôm nay cậu ăn phải gì mà sao đi sớm vậy
thiệt là, sáng giờ đã là hai lần nghe câu này rồi đấy
- ngốc, Chào Hân- hắn đi ngang, vẫy tay chào nó với nhỏ
- hi Huy- nhỏ quay qua cười chào lại- mặt nhỏ hơi đỏ
ể, câu lúc sáng dùng được nè, hôm nay hai người này ăn cái gì sao nói chuyện nghe thân mật vậy, thiệt ngứa tai quá
- hai người bị sao vậy- nó khó hiểu nhìn nhỏ
- hở, không có gì đâu- nhỏ ngại ngùng cúi đầu xuống
ê... đừng nói nhỏ đang thích cái tên biến thái bị chạm dây đó nha..
- nói, hôm qua đã có chuyện gì đúng không- nó kéo nhỏ nhìn thẳng vào mặt nhỏ
nhỏ hơi hoảng nên tuông ra một lèo
- hôm qua, Huy đến Black bar đưa tớ về, tự nhiên cái thấy thích thích Huy, Huy nhìn vậy chứ ga lăng lắm á, lại còn đẹp trai như vậy nữa, hình như tớ thích Huy rồi- nhỏ nói một lèo, rồi mặt ửng đỏ lên, bước lùi vài bước, né nó chạy thẳng vào trường
gì cơ, nhỏ đang thích Huy sao? lại còn khen tên đó ga lăng? nghe sao mà thấy nó tức gì đâu là tức, phải ngăn chặn, đúng rồi, không được để nhỏ tiếp cận,dù chỉ một chút thôi, không được để nhỏ thích Huy, nó khó chịu đi thẳng vào trường (có chút dấu hiệu nhể? ^^)
vừa vào đến lớp, đã thấy hắn ngồi trễnh trệ ở cái chỗ cạnh bàn nó
- nhích qua- nó bực bội, đẩy mãi mà ghế hắn cũng không nhúc nhich, con heo

- đi đường khác vào đi
gì cơ? hắn đùa nó chắc?, một đường duy nhất là đi từ bàn hắn qua chỗ nó ngồi, làm gì còn đường thứ hai, chả lẽ nó lại leo cây trèo cửa sổ đi vào
- nhích qua coi- nó tức giận
- không nhích
-nhích
- khoong nhich
mới vào lớp, cả hai đã cãi nhau, à không phải là mới sáng sớm chứ nhỉ? hôm nào hai người này lại không cãi nhau, oan gia ngõ hẹp!!
nó thật sự đang rất tức nay lại còn tức hơn
- nhích mau lên- nó hét hết mức có thể, có thể nói, giọng nó làm lủng luôn cái màn nhĩ của hắn còn được mà
- được rồi, nhích thì nhích, làm gì mà ghê vậy- lấy hai tai bịt cái lỗ tai tội nghiệp của mình, hắn nhích ghế lên
ngồi vào bàn, nó thảy cái cặp rồi nằm thụp xuống bàn
"tức thật, sáng giờ toàn gặp gì đâu không, còn tên biến thái này nữa" nghĩ tới đây nó nhìn qua hắn, hắn cũng đang nằm xuống bàn, nhắm mắt về phía hướng nó" xì, nhắm mắt trong được hơn đấy" nó quay qua cửa sổ, nhìn ra bên ngoài
------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận