Yêu Phải Đại Ca

- Tiểu thư Tiêu Hàm-
- đi lẹ vậy, ngốc- hắn đi lại phía nó
- tên biến thái- nó bước nhanh hơn
- Tụi này về trước - hai con kia đồng thanh rồi đi một mạch
- hai đứa này- nó mở to mắt
- cô thật rất thú vị đó- khóe môi hắn nhếch lên, kéo tay nó gần lại mình, vươn ra ôm lấy môt bên hông
- buô...
- anh Huy- một cô gái chạy lại, tóc đen óng cột hai chùm, trông dễ thuơng vô cùng, xug quang nhìn cũng xì xầm
- Hàm hàm- hắn hơi nhíu mày nhìn nhỏ
- anh sao còn chưa về, đây là...- Hàm hàm nhìn qua nó, đôi mắt có ý khó chịu, lướt xuống nhìn tay đang ôm ngang hông nó
- chào- nó cười nhẹ rồi giật tay ra, đứng ra một bên
- đi đâu- hắn kéo tay nó lại
- tất nhiên là đi về- nó khó chịu
- anh về thôi, hai bác đang chờ đó- nhỏ nũng nịu tay hắn
- ...- hắn
- về trước đây- nó kéo tay đi một mạch
- gặp lại sau nhé ngốc- hắn cười, nhỏ cũng tròn mắt, rồi nhìn qua nó, ánh mắt đầy sự khó chịu, lần đầu thấy hắn cười với người con gái khác, nhất định cô gái này không vừa gì
- ...- nó hơi khựng nhưng rồi lại bước đi, chữ ngốc này làm nó khó chịu, tại sao hắn cứ mãi bám theo nó, lại còn ngốc này ngốc nọ, chữ này chỉ mỗi một người mới có quyền nói

- đi thôi- hắn quay đi
~
- con về rồi- nó mở cửa đi vào nhà
- con gái lên thay đồ, mẹ dắt con đi đây chút- tiếng mẹ nó từ bếp vọg ra
- đi đâu cơ
- cứ thay đồ đi
Nó khó hiểu, đi vào phòng,
Tít tít tít
Tiếng điện thoại reng,
- alo- nó bắt máy
- tối nay black bar ko- tiếng của Lập Hân
- ..
- tiễn Gia Linh với Vy lên đường
- ủa gia linh???
- à hai đứa đòi đi với nhau gì gì ấy
- ...
- đi ko
- ko biết, lát gọi lại
Nó nói rồi ngắt máy, nằm xuống giường, nghĩ lại chuyện vừa rồi, cô gái tên Hàm hàm và hắn, lại nhớ đến hắn ôm hông nó, nhắm mắt mà mặt đỏ ửng cả lên
- mau lên, Diệp Ân- giọng mẹ nó
Nó thở dài, ngồi dậy đi lại phía tủ đồ, một chiếc đầm đã được treo sẵn ở đó, đầm màu hồng nhạt, xung quanh bằng vải ren và vài cái bông nhỏ được đính lên
Mặc vào, chải lại tóc rồi đi xuống nhà
- đẹp chưa- mẹ nó
- hừ, con gái tôi đẹp lâu rồi- ba nó cười nhẹ
- mình đi đâu vậy- nó
- gặp đối tác của ba, công ty RT của chún ta cũng cần một chút tài trợ chứ
- à- nó gật nhẹ đầu
Nhà nó thì cũng chẳng giàu có gì, công ty thời trang RT nhỏ nhoi đó là nguồn thu nhập chính của gia đình nó, ngồi lên xe của ba nó, thở dài
- đi thôi- mẹ nó cười cười
Chóc lát sau đã đi đến chỗ nhà hàng, trông rất sang, cách bài trí cũng xa xỉ không kém
- vào thôi- ba nó

- hừm...
Đi vào, bên trông cũng khá thoáng, được nhân viên phục vụ chỉ chỗ, đó là một phòng Vip nghe đâu là bên đối tác bao mà
- Chủ tịch Tiêu- ba nó đi lại bắt tay với một người đàn ông, trông cỡ tuổi trung niên 40, 50
- Ông Diệp, ông khách sáo rồi- chủ tịch Tiêu cười nhẹ
Nghe nói ông ta là Giám đốc của công ty thời trang JL khá nổi tiếng
- Đây là vợ tôi, còn đây là con gái tôi Diệp Ân, cháu năm nay lớp 11- ông giới thiệu
- Tiểu Ân xinh nhỉ, sau này chắc lại còn đẹp hơn rồi- Giám đốc Tiêu nhìn qua nó
- Bác quá lời, nhưng mà cũng cảm ơn bác- nó cười nhẹ, cúi đầu
- ừm- giám đốc Tiêu gật nhẹ đầu cười tỏ ý hài lòng- đây là con gái bác, Tiêu Hàm, nó vừa mới lớp9- ông chỉ tay qua người bên cạnh
Là người lúc chiều đi với hắn, mặt nó có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại phong thái lúc đầu bình tĩnh, lãnh đạm...
- chào, rất vui được làm quen Tiểu thư tiêu hàm- nó cười vui vẻ giơ tay trước mặt
- chào- mặt nhỏ khó chịu, nhớ đến chuyện buổi chiều hắn với nó lại càng làm nhỏ tức, hất mạnh tay nó
- Hàm Hàm, chị ấy lớn hơn con- ông hơi nhíu mày nhìn Hàm Hàm
- được rồi,gọi là Hàm Hàm- nhỏ nhìn một bên tay đưa lên bắt tay nó rồi hộc hằn bỏ đi
- ...- nó cũng vui vẻ cười chỉ là hơi bức xúc tí
- con thông cảm cho nó, con bé này không bao giờ nghe lời - GD Tiêu lắc đầu
- ngài đừng nói vậy- ba nó- chúng ta vào dùng bữa thôi
- ừ, đúng rồi, ngài cũng đừng khách sáo vậy
- ngài là giám đốc một công ty lớn tôi chỉ nhỏ bé bảo sao...
- ừm...- ông ta lắc nhẹ đầu- công ty tôi vẫn chưa đối đầu được với BlackRose, Berson, Rocally
- ý ngài là ba tập đoàn đứng đầu nước???
- phải, cần vươn tay xa hơn để với tới thôi

- ba, con về trước, thưa giám đốc cháu xin phép- nó khí hiểu,thôi thì xin phép về trước cho nó nhẹ lòng
- được rồi, cứ gọi là bác Tiêu cho thân, đừng cứ giám đốc này nọ
- dạ- nó cười nhẹ...
Bước ra ngoài nhà hàng, nó vươn vai thở phào, cởi bỏ lớp vỏ thùy mị là lớp vỏ quậy phá mà...
Nó đi bộ về nhà, thay đại cái quần bó và cái áo, rồi đi ra phố, đi dọc lề đường
Tít tít
- alo- nó nghe máy
- tao đây- tiếng Lập Hân- mày có đi được không vậy, sao không thấy gọi
- được rồi, tới ngay đây- nó nhếch môi
- lẹ đi- Tiếng của Gia linh với lưu vy vọng ra từ điện thoại
Nó lắc đầu, cúp máy, cười nhẹ rồi tiếp tục đi đến black bar
~~
- Hắc Công Tử- một tên đi vào phía căn phòng tối trong bar, cúi đầu chào một người vừa đi vào, trông khá trẻ
- Đã tìm được chưa- Hắc công tử
- đã xong - người kia kính cẩn cúi đầu
-được rồi, lui đi- cậu ta hất nhẹ tay ra hiệu người kia đi ra, khóe môi nhếch lên đôi chút
To be contineud


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận