Yêu Nữa Được Không ?
Trần Kiên ở phía sau thừa lúc hai người đang nói chuyện đã âm thầm giơ súng lên. Đoàn Duy trông thấy nên đã né sang một bên để lấy tầm chuẩn bị bắn. Tuy nhiên Tuệ Lâm cũng đã nghiêng người theo và thêm một tiếng súng vang lên, mọi người đều hốt hoảng nhìn lại. Tuệ Lâm ngã gục xuống, Trần Kiên cố gượng dậy ôm chặt cô con gái. Viên đạn đi giữa ngực Tuệ Lâm, Huy Hoàng hét lên :
- Gọi xe cấp cứu ! Gọi xe cấp cứu đi !
Đoàn Duy rớt nước mắt ôm chặt Tuệ Lâm. Tuệ Lâm cố gắng để nói :
- Như thế … là đủ chưa anh …
- Anh không cố ý. Anh xin lỗi, anh không cố ý làm em đau …Anh xin lỗi em !
- Chính em mới là người có lỗi. Em đã không kịp cho anh biết mọi thứ… Em cũng đã biết sự thật về thân thế của hai chúng ta ..
- Không. Em không có lỗi gì hết. Anh đã quá lao tâm vào trả thù…
- Anh không sai … Em …em …
- Em sẽ không sao đâu. Em đừng nhắm mắt ! Trả lời anh đi … trả lời anh đi … Tuệ Lâm …
- Em … em … mãi mãi … yêu anh !
Tuệ Lâm chỉ kịp thều thào mấy chữ trước khi nhắm mắt lại. Trần Kiên cũng đã ngất đi vì bị thương quá nặng.
Một ngày lẽ ra sẽ rất tốt đẹp đối với công ty Ánh Sáng nhưng lại là một ngày đẫm máu. Lúc chiếc xe cấp cứu lao đi cũng là lúc xe cảnh sát dừng lại ở tại khu resort để làm rõ vụ việc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...