Yêu Nữa Được Không ?

- Đó là đam mê từ nhỏ của em mà. Ở Mỹ em không dưới mấy chục đôi giày đâu. Em không mua nó chỉ để mang, em còn xem đó là những đồ vật quý báu mà em may mắn chọn được.
Đi hết vòng xoay, Duy đảo xe lại và dừng xe trước tiệm giày đó. Tuệ Lâm ngạc nhiên nhìn anh :
- Không phải mình về biệt thự xem anh làm bánh à? Bột cũng đã mua hết rồi.
Duy chỉ nhoẻn cười mở cửa xe và kéo tay Tuệ Lâm vào tiệm giày rồi nói :
- Đừng quên anh thích em vì cái sở thích lạ lẫm này. Không có gì quan trọng hơn là làm người yêu của anh vui. Vào thôi !
Tuệ Lâm nhoẻn cười xiết nhẹ tay Duy. Cả hai đứng chọn lựa một hồi, Duy trông thấy đôi giày cặp. Anh mỉm cười nhớ lại ở trên xe mình vẫn còn một đôi. Duy nói :
- Em nhớ anh đã từng mua cho em một đôi giày không?
- Rồi sao?
- Đó là giày cặp.
- Thế hả?
- Lúc đó em chọn, anh không muốn nhìn thấy em tiếc nuối nên đã mua luôn đôi còn lại. Thế mà lại hay, bây giờ chúng ta có cơ hội mang giày cùng nhau rồi.
- Nhưng anh suốt ngày toàn áo vest, giày tây, đâu có lúc nào mang giày thể thao.

- Miễn là em thích.
Tuệ Lâm mỉm cười dắt tay Duy đi ra và nói :
- Vậy thì, hôm nay em chẳng muốn chọn đôi giày nào ngoài đôi giày anh đã mua cho em.
- Thế nó đâu rồi?
- Ở nhà.
Tuệ Lâm và Duy trở lại căn biệt thự Duy Lâm, cô phụ anh nhào bột và đánh trứng, Duy nhìn Tuệ Lâm rồi hỏi :
- Em có chuyện gì giấu anh phải không?
- Ơ … đâu có. Tại sao anh lại hỏi vậy?
- Anh đã thấy một điều khác lạ từ em.
- Anh nói gì thế, em vẫn là em mà.
Duy tiến tới gần Tuệ Lâm và dí sát cô vào tủ lạnh, mũi hai người chạm vào nhau, tim Tuệ Lâm đập thình thịch vì lo sợ. Duy nhẹ nhàng rút trong túi áo của cô ra chiếc điện thoại mới :
- Sao đổi điện thoại mà không nói với anh?

- Hả … ý anh là …
Duy cười hằng hặc, Tuệ Lâm véo mũi anh nheo mắt :
- Làm em sợ hết hồn. Điện thoại không hợp thời trang nữa thì đổi thôi.
- Chứ em nghĩ anh hỏi em cái gì? Bộ có bí mật gì định giấu anh thật sao?
- Làm gì có. Giỏi đa nghi !
Duy quay trở vào và cho nhân vào bột, anh quay vào lò nướng bánh mà lòng thầm suy nghĩ :
- Rõ ràng là cô ấy rất lo về chuyện đó. Tại sao vậy? Lẽ nào mọi chuyện đã sáng tỏ cả rồi. Vẫn cố giấu vì cái gì chứ? Cố che đậy hay bị ép làm như thế?
Duy đang nướng bánh thì nhận được cú điện thoại của Tiến Mạnh :
- Đang ở đâu?
- Nhà.
- Giúp tớ một việc được không?
- Việc gì?
- Làm đám cưới.
- Hả?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui