Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Lúc này Minako đang ở trường đại học. Còn Kunzite ngồi trong phòng thí nghiệm Hóa của trường cấp ba, anh đang không có tiết.
Bỗng dưng có tiếng tin nhắn dội đến, là của một số điện thoại lạ. Trong lòng anh tự dưng có cảm giác bất an. Quả nhiên, tin đó đến từ Hani Amu – cô gái xinh đẹp vừa quay quảng cáo ngày hôm trước.
“Hi (^__^), em là Amu, bạn của Minako đây. Có phải số điện thoại của anh Aoki không nhỉ?”
Kunzite ôm đầu, phen này lại gặp rắc rối rồi. Qua ba năm đủ để anh kinh nghiệm rằng, phụ nữ tìm đến đàn ông, không phải vì bạn bè thì chắc chắn là vì mình. Mà anh với Minako không có gì để cô cần tìm đến giúp đỡ. Vậy chắc chắn điều này là phương án hai.
Không thèm trả lời lại, anh cứ để nguyên như thế, tránh cho anh và cô đều gặp phiền phức. Thôi thì xem như cô đã nhắn nhầm số đi.
Reng! Tiếng tin nhắn thứ hai lại đến.

“Em biết là số của anh, cũng biết là anh vừa đọc được. Nhờ có âm báo đã nhận của điện thoại đấy. Hihi @v@ Không cần ngại em vì Minako đâu!”
Kunzite bất ngờ, cô gái quái quỷ gì thế này, sao lại tự biên tự diễn tất cả chứ? Nếu không phải cố tình thì đây nhất định là bị hoang tưởng. Xem ra so với Minako hay mơ mộng của anh, cô gái này mới là không thể chịu nổi.
Anh quyết định tiếp tục làm lơ.
Reng! Và tin nhắn tử thần thứ ba.
“Em nghe Minako nói, giữa hai người vẫn chưa… có gì đó nhỉ. Minako quả là nhát. Nhưng em thì không như vậy đâu ~^o^~”
Ặc! Lần này thì anh thật sự là hết chịu nổi. Minako ơi là Minako, cô đâu cần phải khai tuốt cho người khác như vậy. Bây giờ bị người ta dùng nó để chế giễu chúng ta rồi.
Thực ra lý do khiến ba năm qua anh ăn chay, không đụng vào cô, căn bản là vì cô còn ngây thơ quá. Chỉ cần hôn một chút đã tê rụng cả người, cắn vào gáy cổ là cô bắt đầu muốn xỉu. Vậy thử hỏi anh còn làm ăn được gì.
Vả lại, anh không muốn ép cô, cho rằng chuyện gì đến sẽ tự đến.
Bây giờ tên Nephrite ấy, quen Makoto sau cặp đôi bọn anh, nhưng lại tiền trảm hậu tấu, đám cưới gấp rút, nghe đâu cũng đã thân mật từ lâu. Tự trọng đàn ông trong người anh cũng cảm thấy ấm ức lắm chứ.
Chịu hết nổi. Anh quyết định gọi điện cho cô gái dạn dĩ này, yêu cầu cô đừng tìm cách quấy rối. Anh cũng không phải dạng người cởi mở, thích đùa đâu.

“A hihi, anh gọi lại cho em thật rồi này” – Hani Amu ở đầu dây bên kia, giọng nói the thé, đang cười rất tươi. Hệt như cô ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn.
“Thôi đi! Tôi cảnh cáo cô, đừng có mà quấy rối. Tôi không có hứng thú với việc làm quen. Hiểu chưa”
“Ây da, người ta chỉ là muốn kết bạn, tiện thể nếu được thì vui vẻ một chút.” Cô ta cười gian xảo.
Tút tút tút…………….. Nghe xong câu nói đó, Kunzite cũng tự động cúp máy. Xem như bị người khác quấy rối vậy! Đêm nay về, Minako sẽ biết tay anh.
“Sao! Cô ta dám làm thế!” Minako tức rống lên, đập bàn ầm ĩ, dù rằng bọn họ đang ở ngoài quán nước. Thật là không có thể thống, không giống thiếu nữ độ tuổi hai mươi chín chắn chút nào.
“Tất cả là nhờ em đấy. Anh đã bảo đừng thân thiết quá với cô ta rồi. Mà sao cô ta lại biết số của anh?” Đừng nói là do cô tự tay cho đấy nhé.
Minako thụt lùi dần, việc này đúng là có chút lỗi do cô. Nhưng chỉ tại cô ta nói trường đại học cô ta theo học có dạy môn Hóa, và cô ta đang yếu môn này, nên mới muốn hỏi anh, nhờ chỉ giúp một vài bài khó. Minako lúc đấy không nghĩ gì cả, liền cho. Đâu ngờ sự việc lại lố lăng như vậy.

Cô níu níu vạt áo của anh, mong anh bớt giận. Liền nũng nịu dựa vào ngực anh. “Thôi! Em xin lỗi! Nhất định không có lần sau.”
“Còn dám có lần sau?” Anh nghiến răng. Đời anh không hiểu sao, cứ dính vào Minako là bị con gái quấy rối. Ở trong trường trung học, nào có ai dám làm thế cùng anh, trừ Naoko trước đây.
Cô thấy anh giận quá, nhất mực an ủi cho anh vui. “Thôi nào, người ta quấy rối là vì anh đẹp trai này, cao lớn này, lại bảnh và đàng hoàng nữa chứ. Chẳng phải nếu là đàn ông khác, liền sẽ sà vào cô ta sao?” Dù sao Amu cũng là người nổi tiếng.
Kunzite thở dài. Lần nào nghe cô gái này an ủi rồi xoa dịu, anh cũng nguôi ngoai bớt. Thiếu nữ trong lòng anh ngày càng khôn ngoan, giảo hoạt, biết cách nuông chiều anh hơn rồi. Dù đa số vẫn là anh phải chăm sóc cô. Nhưng coi như cũng có an ủi phần nào.
Anh cắn răng quyết tâm, sẽ có ngày ăn thịt bằng được cô nhóc này. Để cô biết anh đã nhẫn nhịn ba năm là thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui