Yêu người IQ cao (phần 22)
Suốt 1 tháng trời ở bên cạnh Mai, tôi vẫn nghĩ cách nói dối Thư, có những lúc Mai nằm ngay bên cạnh nhưng tôi vẫn nói chuyện với Thư như chẳng có gì xảy ra. Mai chấp nhận nên việc nói dối cũng dễ dàng hơn.
Cơ mà, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể qua mặt được thư, chỉ đơn giản là làm chậm cơn giông tố ập đến mà thôi.
Càng đến ngày Thư lên Hà Nội, tôi càng lo lắng. Phòng trọ tôi dọn dẹp sạch sẽ (thật ra cũng chẳng có gì, Mai đến như nào thì đi như thế, chả cởi ra hay bỏ lại cái gì cả). Điện thoại tôi xoá sạch tin nhắn, xe cộ tôi rửa và lau chùi cẩn thận. tôi cũng nói với Mai là không liên lạc vào ban ngày. Chỉ nói chuyện lúc 12h đêm thôi.
Chuẩn bị tất cả như thế nhưng Với những gì Thư thể hiện từ trước tới giờ, tôi chả thấy an tâm chút nào. Đành phó mặc cho số phận.
Nhưng tôi lo hão, Thư lên, chúng tôi gặp nhau vẫn mừng mừng tủi tủi. Còn giao ban mấy lần liền nữa chứ.
Hoá ra là Thư ko quá kinh khủng như tôi nghĩ và lo sợ. Vậy là tôi sống trong những ngày tháng hồi hộp lo lắng và thích thú. Ban ngày thì ở cạnh Thư, tối về thì trong đèn chat voice với Mai.
Được khoảng vài tháng thì lại có chuyện xảy ra, Mai chat với tôi ít dần hơn. Lấy lý do là bận học hành, rồi làm quen môi trường mới …
Tôi càng cố gắng níu giữ thì Mai càng rời xa hơn. Đến một ngày thì Mai nói phải dừng lại, vì không đợi tôi chia tay Thư được, và bên đó Mai cũng có nhiều mối quan tâm mới.
Tôi buồn rất nhiều, dù sao thì đó cũng là người con gái cho tôi nhiều cảm xúc đặc biệt. May mắn là khoảng thời gian đó, Thư luôn ở bên cạnh tôi, quan tâm chăm sóc tôi nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn. It ra là Thư làm tôi có cảm giác như vậy.
………………..
Thời gian sau đó, trên FB của Mai xuất hiện những hình ảnh Mai ăn chơi thác loạn bên Mẽo … thuốc lắc, vũ trường, rồi cả quan hệ đồng giới nữa.
Lúc đó tôi chỉ nghĩ là Mai lại ngựa quen đường cũ, tiếp tục lối sống phóng túng như xưa thôi.
Tôi comment dưới cái anh Mai đang khoá môi một đứa con gái khác với nội dung: Cậu mãi đi theo vết xe đổ ngày xưa sao ?
Gần như ngay lập tức, Quế Anh - đứa bạn thân nhất của Mai nhảy vào chat với tôi.
Quế Anh: Ông đạo đức giả vưà thôi.
Tôi: Sao đchi lại nói tớ thế.
QA: Chính ông đẩy cái Mai đến nông nỗi này, ông còn trách nó sao.
Tôi: Tớ ? Đẩy Mai đến nông nỗi này ? Cậu có bị sao không vậy.
QA: Ông đừng giả ngây giả ngô nữa, không phải ông và cô người yêu bé bỏng đáng thương của ông, thì sao Mai nó lại suy sụp đến thế.
Tôi: ?????
QA: Nó đã ngã 1 lần rồi, tôi tưởng ông sẽ là chỗ dựa để nó đứng lên, ai ngờ ông lại đạp nó xuống nữa.
Tôi: Nãy giờ cậu nói gì tôi không hiểu. Có gì nói thẳng ra, đừng úp mở nữa.
Quế Anh không nói gì, một lúc sau chỉ nhắn lại: check mail đi, đồ đểu.
Tôi vội vã mở mail, QA Fw cho tôi một loại thư đề người gửi là Mai.
Trong đó,mail đầu tiên Mai kể cho QA nghe những chuyện từ ngày đầu khi chúng tôi mới ở cạnh nhau, nói Mai cảm thấy yên bình và ấm áp khi ở cạnh tôi. Cảm ơn cuộc đời đã đưa tôi đến với Mai trong lúc Mai tuyệt vọng nhất.
Mail tiếp theo, Mai nói về những băn khoăn khi dành tình cảm cho tôi nhưng biết tôi vẫn đang yêu Thư. Nhưng rốt cục Mai nói sẽ bất chấp, sẽ đợi cho đến khi tôi rời xa Thư.
Rồi Mai kể về thời gian đầu khi mới sang Mỹ, Mai nói Mai luôn nhớ tôi, và mong muốn sớm được quay trở về Việt Nam.
Những mail tiếp theo làm tôi bất ngờ hơn, Mai nói về việc Thư chủ động liên lạc và nói chuyện. Thư nói về những việc thầm kín mà Mai đã chia sẻ với tôi, về việc Mai bị người yêu bỏ, Mai phải phá thai …
Đọc những dòng chữ Mai gửi cho Quế Anh, tôi như thấy nó chan hoà nước mắt và sự tuyệt vọng.
Nhưng rõ ràng tôi có nói với Thư những chuyện đó đâu, tại sao Thư biết mà nói với Mai. Vậy mà suốt quãng thời gian đó, Thư vẫn vờ như không biết, thật kinh khủng. Con người đó quả thật quá kinh khủng.
Tôi không nghĩ mọi chuyện xảy ra là do lỗi của tôi. Là do Thư. Thư quá tàn nhẫn. Nếu Thư đã biết tất cả mọi chuyện, tại sao không nói với tôi, tại sao lại đâm Mai thêm một nhát nữa như vậy. Tại sao.
Tôi tìm mọi cách chat cho Mai nhưng không được. FB bị khoá, yahoo cũng khoá. Tôi phát cuồng, lao đến nhà Thư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...