Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Sau khi cô bị yêu nghiệt vây ở bệnh viện suốt một tuần, cô bắt đầu đối yêu nghiệt nhõng nhẽo cứng rắn yêu cầu đi ra bên ngoài đi dạo. Không phải đơn thuần chỉ ở bên ngoài hoa viên đi dạo, bằng không cô thập phần khẳng định cô sẽ bị nhốt đến điên mất.

“Lục Cẩm, em muốn đi chơi, đi chợ có được không?” Cô hơi hơi bĩu môi, nhìn yêu nghiệt làm nũng nói, bởi vì cô thật bị buồn đến chết.

“Không được!” Lục Cẩm cự tuyệt, sau đó nhìn cô nói: “Vũ Vũ, em ngày hôm qua không có nghe bác sĩ nói sao? Tốt nhất là ở bệnh viện, không được đi nơi nào khác.”

“Nhưng là em cuối cùng không thể vẫn phải ở trong bệnh viện mãi, em thật sự hảo buồn a, hảo buồn a…” Cô tội nghiệp nhìn yêu nghiệt, hy vọng hắn có thể bộc phát từ bi.

“Vũ Vũ.” Lục Cẩm ngồi bên cạnh cô, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô một hồi, sau đó bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Em vừa rồi nói muốn đi chợ? Đi chợ làm gì? Muốn ăn cái gì anh mua về cho em là được.”

“Không phải là em muốn ăn.” Cô lắc đầu, gặp yêu nghiệt có chút buông lỏng, nhẹ nhàng sờ sờ bụng nhỏ nói: “Em là muốn cho đứa nhỏ ăn, em muốn đích thân đi mua.”

Lục Cẩm nghe thấy thế, khoé miệng gợi lên một tia mỉm cười, vươn tay đặt ở bụng nhỏ của cô nhẹ nhàng vuốt ve, “Được rồi, chúng ta phải đi vì con của chúng ta mua vài thứ.”

“Nha, Lục Cẩm anh thật tốt quá.” Cô lập tức hoan hô, sau đó vươn tay ôm lấy cổ yêu nghiệt, hôn cái trán của hắn 1 chút. Lục Cẩm nhìn cô, hơi hơi mị mị 2 mắt, chậm rãi nói: “Chờ em sinh xong anh nhất định đền đáp.”

“…” Cô khoé miệng hơi co rút lại, yêu nghiệt này thật háo sắc…

Bên trong xe.

Lục Cẩm cẩn thận giúp cô cài dây an toàn, hơn nữa phát hiện dây an toàn cần vắt qua bụng cô, vẻ mặt của hắn thập phần rối rắm.

Cô nhìn hắn, trong long cảm thấy buồn cười, sau đó kéo dây an toàn trong tay yêu nghiệt qua, tự mình gắn dây an toàn. Lục Cẩm thấy thế, vẻ mặt khẩn trương vội vàng nói: “Dây lưng có chặt không, bụng có thoải mái không? Muốn làm giãn 1 chút không?”

Cô hé miệng cười cười, sau đó vươn tay vỗ vỗ bả vai yêu nghiệt, “Lục Cẩm, anh khi nào thì trở thành dong dài như vậy, lo lắng này lo lắng kia.”

Lục Cẩm nhẹ nhàng trừng mắt nhìn cô, liếc mắt 1 cái, sau đó bắt đầu lái xe.

Nhìn vẻ mặt yêu nghiệt có chút không được tự nhiên, cô không hề giữ hình tượng cười ha ha. Yêu nghiệt, anh rốt cục cũng có hôm nay, hừ hừ.


“Nhưng mà…” Lục Cẩm cặp mắt nhìn về phía trc, chậm rãi nói: “Mua đồ cho trẻ con gì đó hẳn là không cần đi chợ, nên đi cửa hàng độc quyền dành cho trẻ con sẽ tốt hơn một chút.”

“Bên trong chợ sẽ có a.” Cô lập tức nói.

“…” Lục Cẩm cau mày nghĩ nghĩ, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nắm tay lái.

Thấy yêu nghiệt tựa hồ muốn đổi ý, cô bổ sung nói: “Kỳ thật đồ bên trong chợ chất lượng có vẻ tốt, dù sao nơi đó không phải chỉ có cửa hàng bán đồ trẻ con, vì cạnh tranh lớn nên cửa hàng tự nhiên cũng sẽ không lấy hang chất lượng kém ra bán. Hơn nữa, em chỉ cần sờ một lần thì biết chất lượng quần áo có tốt hay không.”

“Nga?” Lục Cẩm liếc mắt 1 cái, “Em xác định em chỉ cần sờ một lần thì biết quần áo có tốt hay không?” thời điểm hắn nói ba chữ sờ một lần kia ngữ khí đặc biệt quan trọng.

“Kia, đương nhiên, em có bàn tay thần.” Cô thập phần đắc ý nói, bởi vì trước đây mẹ có dạy cô làm như thế nào để phân biệt quần áo chất lượng tốt với đồ kém chất lượng.

Bên trong chợ…

Cô cùng yêu nghiệt đứng ở nơi đó, nhìn bên trong chợ người ta tấp nập, không khỏi có chút há hốc mồm.

Lục Cẩm nhíu mày, hơn nữa còn gắt gao bảo vệ cô.

Nhìn đến tình cảnh này, cô có chút lo lắng yêu nghiệt đổi ý, sau đó nhìn hắn, vừa định mở miệng nói chuyện, liền bị hắn giành nói.

“Chúng ta vào đi thôi.” Lục Cẩm nói, cô hơi hơi có chút kinh ngạc, không nghĩ tới hắn vẫn là quyết định theo giúp cô đi vào. Vì thế, cô nhỏ giọng nói: “Lục Cẩm, em còn tưởng rằng anh sẽ đổi ý.”

“Sẽ không!” Lục Cẩm 1 bàn tay ôm thắt lưng của cô, tay kia thì nắm tay cô, từng bước một hướng bên trong chợ đi đến, “Anh đáp ứng chuyện của em, cũng sẽ không có đổi ý.”

“Ân, anh thật tốt.” cô cười tủm tỉm nói với yêu nghiệt.

“Như vậy hiện tại…” Lục Cẩm quay đầu nhìn cô hỏi: “Em muốn đi đâu? Hoặc là muốn đi lầu mấy?”

“Đi lầu 3 nha.” Cô đưa tay chỉ vào mặt trên chợ nói.


“Ân, cẩn thận một chút, còn nữa, đi chậm một chút, không cần khẩn trương như vậy, chúng ta có rất nhiều thời gian.” Lục Cẩm cẩn thận dặn dò nói.

“Đã biết, đã biết.” Cô bất đắc dĩ đáp.

Thật là, cô khẩn trương hay là anh khẩn trương quá nha, hơn nữa, cô vừa mới mang thai, nếu về sau bụng cô to lên, yêu nghiệt không phải càng them khẩn trương, muốn cưỡng chế cô nằm ở trên giường? Ân… Không thể được, cô phải tìm ra biện pháp mới được.

Đến lầu 3, Lục Cẩm thấy nơi này ít ỏi không có mấy người, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Thật không nghĩ tới, phía dưới quá nhiều người mà trên đây lại ít người như vậy.” Cô nhìn cửa hang, sau đó lại nhìn yêu nghiệt, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: “Lục Cẩm, chuyện này anh yên tâm đi.”

“Anh rất yên tâm.” Lục Cẩm gật đầu.

“Vậy anh có thể buông tay ra được không?” Cô nhìn theo yêu nghiệt vẫn còn nắm chặt cô, thiện ý nhắc nhở nói.

“Không được!” Lục Cẩm quyết đoán cự tuyệt.

“Vì sao?” Cô nhẹ nhàng trừng mắt Lục Cẩm: “Anh như vậy làm sao em có thể đi dạo!”

Lục Cẩm nghe vậy, nhíu mày suy nghĩ một lúc sau, liền buông eo cô ra, nhưng là tay kia thì vẫn nắm chặt tay của cô. Vì thế, cô chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi, bởi vì cô biết thế này là nhượng bộ lớn nhất của yêu nghiệt. Thật là, vì sao yêu nghiệt khẩn trương như vậy nha?

“Lục Cẩm, cái này thật đáng yêu.” Cô cầm 1 bộ quần áo có hình đầu hổ nho nhỏ để ở long bàn tay, thật sự rất đáng yêu, về sau cục cưng nhà cô mặc nó khẳng định cũng sẽ trở nên thực đáng yêu. “Lục Cẩm, em muốn mua cái này.”

“Ok, em cứ chậm rãi chọn, chọn xong anh đi thanh toán.” Lục Cẩm cười nói.

“Vâng!” cô cầm bộ đồ trong tay đưa cho nhân viên cửa hang, sau đó tiếp tục tìm kiếm.


“Tiểu thư, bên này còn có nón đầu hổ, quần lót hình đầu hổ, cùng bao tay đầu hổ đây, cô có muốn mua trọn bộ hay không.” Nhân viên cửa hàng cười tủm tỉm giới thiệu với cô. “Tốt tốt.” Cô lập tức gật đầu, trong long âm thầm tưởng tượng thấy cảnh cục cưng nhà mình mặc toàn đồ hình con hổ.

“Còn có trang phục quần lót hình con thỏ nhỏ, tiểu hầu tử, đợi chút, mười hai còn cầm tinh này cô muốn mua luôn không?” Nhân viên cửa hàng thấy cô sảng khoái đáp ứng như vậy, liền lập tức gới thiệu những sản phẩm khác.

“Thật vậy chăng?” Cô lập tức trợn to hai mắt, hung phấn nhìn nhân viên cửa hàng hỏi: “ở nơi nào đâu? Lấy ra toàn bộ cho tôi xem xem.”

“Tốt, xin đợi một lát.” Nhân viên cửa hàng lập tức đi vào bên trong đem quần áo bày ra trước mặt cô, nhìn cô nói: “Chính là cái này, cô cứ chậm rãi xem.”

“Oa, thật đáng yêu.” Cô xem quần lót tạo hình đáng yêu, nội tâm nhất thời hạnh phúc cực độ. Sau đó đưa tay sờ sờ xem chất lượng quần áo, nhuyễn mịn mềm nhũn, thật thoải mái.

“Tiểu thư, cô yên tâm, chúng tôi nơi này chất lượng tuyệt đối là tin được, đều là hàng tốt nhất.” Nhân viên cửa hàng nói xong, cầm lấy một gian quần áo, đưa nhãn hiệu cho cô xem.

Cô phất phất tay, tỏ vẻ không cần, “Tôi chỉ để ý chất lượng, không cần nhìn nhãn hiệu. Tôi không muốn làm cho tương lai đứa nhỏ cùng với người khác so đo mua hàng hiệu cho hắn, không cần thiết.”

Nhân viên cửa hàng kia sửng sốt một chút, sau đó tiếp tục nói: “Nhưng mà quần áo của chúng tôi chất lượng rất tốt quả thật không sai, cô sờ thử thì biết.”

“Tôi thật ra đồng ý.” Cô gật đầu, nhìn quần áo đáng yêu, sau đó hào khí vung tay lên, “Toàn bộ tôi mua hết.”

“Ân, tốt.” Nhân viên cửa hàng vui vẻ ra mặt, lập tức đem quần áo đóng gói tốt, sau đó rất nhanh đem hoá đơn đưa cho yêu nghiệt, “Tiên sinh, tổng cộng là mười vạn chín trăm chín mươi chín, chúc ngài cùng vợ thật dài thật lâu, chúc cục cưng khoẻ mạnh thật lâu, chúc cả nhà hạnh phúc thật lâu.”

(chín: cửu, ý ở đây là trường cửu, lâu dài, bền vững)

A, nhân viên cửa hàng này nói đúng, nhưng mà giá thì thật hơi cao. Lòng cô thầm nghĩ. Lục Cẩm bị nhân viên cửa hàng chúc tụng một phen, trong lòng vui vẻ đáp “Nhất định có cơ hội.”

“Cám ơn tiên sinh, xin hỏi có cần chúng tôi giúp anh đem đồ về nhà không?” Nhân viên cửa hàng ân cần hỏi.

Yêu nghiệt nói địa chỉ, cô nhìn thấy nhân viên cửa hàng kia hiện lên vẻ mặt khiếp sợ, trong lòng không khỏi có chút tò mò, cô ta khiếp sợ cái gì?

“Vũ Vũ, còn muốn mua cái gì nữa?” Lục Cẩm đi đến nắm tay cô nói. Cô nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu, “Không mua nữa, em hơi mệt.”

“Mau trở về nghỉ ngơi đi.” Nghe cô nói như vậy, Lục Cẩm nhất thời khẩn trương nói.

“Ân.” Cô đi theo yêu nghiệt đến thang máy, sau đó chậm rãi đi xuống, “Lục Cẩm, vì sao vừa rồi nhân viên cửa hàng kia nghe anh đọc địa chỉ vẻ mặt lại khiếp sợ vậy?”


“Em đoán đi.” Lục Cẩm tựa hồ cũng không tính nói cho cô biết.

“…” Cô không thích đoán.

Sau đó yêu nghiệt dẫn cô đến khu đồ ăn vặt, cô lập tức dừng lại, hai mắt sáng lên nhìn đủ loại đồ ăn vặt.

“Vũ Vũ.” Lục Cẩm ngữ khí có chút bất đắc dĩ, chuyển qua thân thể cô, sau đó nhìn ánh mắt cô nói: “Thứ nhất, em đã mang thai, đồ ăn vặt vẫn là ít ăn thì hơn. Thứ hai, cho dù em thật sự muốn ăn, chờ sau khi chúng ta trở về anh lại đến mua cho em ăn, bởi vì nơi này rất nhiều người.”

“Không nhiều lắm nha, không nhiều lắm nha.”

Cô ngay cả nói chuyện cũng tỏ ra vui vẻ, lại quay đầu nhìn chằm chằm vào đồ ăn vặt. Kỳ thật chính là vừa rồi nhiều người mà thôi, hiện tại đã bớt đi rất nhiều, toàn bộ chợ nhìn qua cũng có mười mấy người mà thô, yêu nghiệt khẩn trương quá. Hơn nữa, cô cũng không thể làm cho hắn vẫn khẩn trương như vậy, bằng không về sau thời điểm bụng cô to hơn cũng đừng tưởng có thể bước xuống giường!

Lục Cẩm hơi hơi thở dài, sau đó nói với cô: “Được rồi, chúng ta qua đó. Nhưng là em muốn mua đồ ăn vặt nào, anh đồng ý mới có thể mua.”

“Nha, tốt.” Cô lập tức hoan hô, cô chỉ biết cùng yêu nghiệt thoả hiệp, hắc hắc.

“Lục Cẩm, em muốn ăn cái này.” Cô cầm một bao kẹo da đường, nhìn yêu nghiệt nói.

“No.” Lục Cẩm lập tức phủ quyết, cô ủ rũ đem kẹo da đường trả lại chỗ cũ, sau đó lại cầm túi bánh bích quy nhìn yêu nghiệt, “Lục Cẩm, em muốn ăn cái này.”

“No.” Lục Cẩm vẫn là lập tức phủ quyết.

“Vì sao.” Cô không phục nhìn yêu nghiệt, muốn hắn đưa ra lý do mới được, bằng không cô muốn mua đồ ăn vặt gì hắn cũng không cho.

“Đều là đồ ăn không tốt cho sức khoẻ.” Lục Cẩm thản nhiên đáp.

“…” Anh nha nha, rõ ràng là lấy cớ. Cô nhíu mày nghĩ nghĩ, có! Sau đó cô cầm lấy socola, quay đầu hướng yêu nghiệt bắn 1 cái liếc mắt, ngữ khí ôn nhu nói với hắn: “Lão công, người ta muốn ăn cái này.”

Tại thời điểm cô nói xong, cô rõ ràng nhìn thấy yêu nghiệt cả thân mình run lên. Trong lòng cười thầm: ha ha ha ha, yêu nghiệt anh liền chịu thua đi! Lục Cẩm thở dài, bất đắc dĩ nói với cô: “Được rồi, lão bà, anh đầu hàng, em mua đi, nhưng không được mua nhiều.”

“Ân, em sẽ chú ý.” Cô lập tức đáp ứng, tuy rằng cô thực thích đồ ăn vặt, nhưng cô vẫn biết hiện tại quan trọng vẫn là đứa nhỏ bên trong bụng, không thể quá mức tuỳ hứng được.

Ha ha, đồ ăn vặt, cô đến đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui