Ngồi trong xe ngựa của Tướng phủ, Duẫn Tích không nói gì, chỉ nhìn vào y phục của nàng hiện tại. Nàng mặc một chiếc váy màu hồng, chân mang giày thêu màu hồng, tai đeo chiếc khuyên tai màu hồng rớt nhẹ xuống, trâm cài có hình con bướm màu hồng.
Từ kiếp trước đến kiếp này, có lẽ đây là lần đầu tiên Duẫn Tích ăn mặc trẻ trung như vậy. Không, phải nói là dịu dàng như vậy! Kiếp trước, tiểu Xà bình thường sẽ ăn mặc như vậy để cải trang…
Tiểu Xà, Miêu nhi, ta lại nhớ các ngươi…
"Tích nhi a, con xem con một thân xinh đẹp như vậy, so với những người khác còn tốt hơn nhiều. Hừ! Xem ai còn dám nói Tích nhi nhà của ta không tốt, nữ nhi nhà người nào có thể so với Tích nhi đáng yêu nhà ta a~."
Ngồi đối diện Duẫn Tích là một người mỹ phụ trung niên, đang rất hài lòng đánh giá Duẫn Tích. Còn thỉnh thoảng gật gật đầu.
"Mẫu thân, người không cảm thấy trang phục này nhìn có chút không thích hợp sao? Duẫn Tích bất đắc dĩ nhìn người mẫu thân kiếp này của nàng, Thừa tướng phu nhân, đồng thời Mộ Dung Hoan cũng là muội muội của đệ nhất Tướng quân Hoàng triều, Mộ Dung Nghị .
"Cái gì không thích hợp? Tích nhi a, con là một tiểu cô nương mới chín tuổi, cả ngày mặc những bộ trang phục của bọn nam nhân chạy tới chạy lui để làm gì? Con nhìn xem, mẫu thân đã tìm cho con những bộ trang phục hợp với con rồi, nhìn không phải rất phù hợp sao?"
Mộ Dung Hoan nói xong, không quên gật đầu một cái tỏ vẻ hài lòng.
"Nhưng mà mẫu thân, vì sao hôm nay phụ thân lại để cho con đi Liễu Ngưng Cung tham dự Hoàng Yến, đó không phải là Xuân Lộ yến sao, bảo một tiểu cô nương mới chín tuổi như con đi làm gì a~?"
Xuân Lộ yến, là nơi do người được sủng ái nhất ở trong cung là Liễu quý phi tổ chức, nói là yến hội, thực ra là một bữa yến tiệc được tổ chức chỉ để nhằm thiết lập mối quan hệ, trong Hoàng thành nếu vị Công tử hoặc Tiểu thư nào chưa xuất giá, đều có thể tham dự yến hội này, nếu ưng ý, đôi bên sẽ bẩm báo cha mẹ, nếu hai bên đều vừa lòng, liền lập tức thành hôn.
Trừ lần đó ra, còn có thể hướng Hoàng thượng ban hôn, được Hoàng Thượng tứ hôn, liền có thể trực tiếp thành hôn.
Ngược lại mà nói, những người ở Đông Lan đại lục này vẫn là tương đối thoáng hơn, cùng với triều đại nhà Đường của Trung Hoa ngày xưa là vô cùng giống nhau. Ở thế giới này, nữ tử mười lăm tuổi, nam tử mười sáu tuổi là có thể lập gia đình.
Nhưng vấn đề là, Duẫn Tích năm nay vừa mới chín tuổi! Nếu muốn bàn về chuyện kết hôn, vẫn còn rất sớm!
"Điều này. . . Mẫu thân cũng không biết, nghe phụ thân con nói là Hoàng Thượng tự mình chỉ đích danh của con đi. Tích nhi, con cũng biết, hoàng mệnh không thể làm trái."
"Vâng, con đã biết, mẫu thân."
Đầu tiên là Cửu hoàng tử, sau đó là Hoàng Thượng, Sở Thị, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Mộ Dung Hoan nhìn về phía Duẫn Tích đang cúi đầu trầm tư, nữ nhi quả nhiên đã thay đổi a! Khôn khéo hơn, cũng thông minh hơn, nhưng mà... chuyện này rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu đây?
Trên đường đi không nói gì, rất nhanh, xe ngựa liền đi tới trước cửa Tuyên Đức.
Duẫn tích cùng Mộ Dung Hoan từ trên xe ngựa đi xuống, trong hoàng cung không cho phép xe ngựa của bất cứ quan lại nào tiến vào, toàn bộ những người không phải là người của Hoàng thất muốn đi vào hoàng cung cũng chỉ có thể đi bộ mà thôi.
Đây là cách thể hiện thân phận hoàng thất của họ.
"Liễu Tiêm Tiêm gặp qua Mạc phu nhân, gặp qua Mạc tiểu thư."
Duẫn Tích cùng Mộ Dung Hoan sau khi vừa bước vào cửa Tuyên Đức, từ phía sau có một nữ tử đi tới, xuất hiện ở trước mặt các nàng, khom mình hành lễ nói.
Người tới nhất tập lục sam*, dung nhan xinh đẹp, bộ dáng ước chừng khoảng mười lăm, mười sáu tuổi. Nữ tử này là nữ nhi của Ngự Sự đại phu, và cũng chính là người đứng thứ hai trong Tam đại mỹ nữ Hoàng thành, Liễu Tiêm Tiêm.
(*: quần áo màu lục)
Liễu Tiêm Tiêm, dáng người giống như cây liễu, vóc dáng nhỏ gọn, nói chuyện đều luôn nhỏ giọng, lời nói nhỏ nhẹ, hoàn toàn là giống loại mỹ nữ Lâm muội muội. Cầm kỳ thư họa, mọi thứ tinh thông, lại giỏi ca múa, ở trong Hoàng thành được xứng danh là tài nữ hơn nữa còn là mỹ nữ.
Tuy chỉ là mỹ nữ đứng thứ hai, nhưng sự hấp dẫn của nàng ta không ai sánh bằng, có ít nhất một phần hai những công tử, thiếu gia ở trong Hoàng thành ái mộ nàng. Loại mỹ nữ yểu điệu như vậy, thường thường đều rất được những người khác giới chào đón.
"Ây du, thì ra là Tiêm Tiêm a, mau mau đứng lên, không cần đa lễ. Liễu phu nhân có khoẻ không? Đã một thời gian ngắn ta không gặp nàng?"
"Nhờ có Mạc phu nhân quan tâm, gia mẫu vẫn rất mạnh khoẻ. Nhưng là gia mẫu nghe nói trước đó không lâu Mạc tiểu thư đã xảy ra chuyện, thập phần lo lắng."
"Tích nhi không có việc gì, thay ta đa tạ Liễu phu nhân."
"Mẫu thân, chúng ta mau đi thôi! Tích nhi còn chưa từng đến Hoàng cung bao giờ mà!" Vẻ mặt Duẫn Tích không kiên nhẫn nói, nàng thấy phiền nhất chính là phải ứng phó với loại nữ nhân dối trá này, càng phiền hơn nữa là nữ nhân dối trá này lại lộ ra địch ý đối với nàng.
Bên ngoài, nàng vẫn là Đại tiểu thư kiêu ngạo và ngang ngược của Tướng phủ! Có thể một gậy tử giải quyết sự tình, tuyệt không biết dùng hai cây tú hoa châm**!
(**: kim may, kim thêu)
Nàng cũng không sợ người trong phủ đi ra ngoài nói bậy, mặc kệ bọn họ có nói gì, mọi người chỉ tin những gì bọn họ nhìn thấy mà thôi, vừa đúng lúc, đã nhiều ngày rồi nàng cần đi ra ngoài hoạt động một chút. . .
"Được, được, được, Tích nhi ngoan, không cần nháo a. Tiêm Tiêm, chúng ta đi vào trước." Mộ Dung Hoan cũng là một nữ tử thông minh, sáng suốt, nàng vỗ vỗ bả vai Duẫn Tích, đầu tiên là an ủi một phen, sau đó quay đầu về phía Liễu Tiêm Tiêm nói.
"Mạc phu nhân mời, đợi Xuân Lộ yến bắt đầu Tiêm Tiêm sẽ đến."
Liễu Tiêm Tiêm đứng sang một bên, nhường đường cho các nàng, nhìn theo các nàng tiến vào hoàng cung, ống tay áo đã hạ xuống, bàn tay thoáng cái đã nắm chặt lại, những người khác không thể nhìn thấy được nơi này, cũng như ánh mắt tràn đầy lửa giận của nàng ta.
Tại sao? Tại sao lại là nàng? Một đại tiểu thư vô năng mới chín tuổi mà lại kiêu ngạo, ngang ngược như thế! Chẳng lẽ vì nàng là nữ nhi của Thừa tướng sao? Thật không công bằng!
Một lúc lâu sau, Liễu Tiêm Tiêm khôi phục lại hình tượng yểu điệu thục nữ giống Lâm muội muội, hướng về phía Hoàng cung đi đến. Xuân Lộ yến, Mạc Duẫn Tích, ngươi hãy chờ đó cho ta!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...