"Tiểu thư, người nên vào đi thôi, bên ngoài gió lớn, hiện tại thân thể của tiểu thư không thể chịu nổi gió lạnh đâu!"
"Biết rồi, ta sẽ vào liền đây." Mạc Duẫn Tích nhàn nhạt lên tiếng, sau đó liền đứng dậy đi về phòng.
Hinh nhi chứng kiến tiểu thư bình tĩnh như thế, thậm chí có thể nói là tiểu thư rất lạnh lùng, không nhịn được mà nghi ngờ, tại sao tiểu thư của nàng lại thay đổi nhiều như vậy? Hôm qua nàng trở về nhà một chuyến, vì mẫu thân bệnh nặng, hôm nay vừa mới trở lại phủ, chẳng qua cũng nghe được một số chuyện, hình như là. . . Trở về từ cõi chết? Mất trí nhớ?
Nhưng tiểu thư nhà nàng, nàng đã chăm sóc suốt bảy năm nay, tính cách tiểu thư ,nàng dường như là người biết rõ nhất. Mất trí nhớ. . . tại sao lại có thể thay đổi tính cách nhiều như vậy?
Mạc Duẫn Tích, Đông Lan đại lục Sở Thị Hoàng triều - phủ Thừa tướng có duy nhất một vị nữ nhi, Thừa tướng cũng chỉ có nàng là con gái, hiển nhiên là phải tìm mọi cách để bảo vệ nàng. Danh tiếng của Đại tiểu thư Mạc gia, ở Hoàng thành không ai không biết, không ai là không hiểu. Chỉ có điều, đều là hư danh mà thôi.
Hôm nay công tử của Lý gia bị chặt đứt chân, ngày mai công tử Trương gia lại bị bẻ gãy cánh tay, ngày mốt tiểu thư Triệu gia rơi xuống nước .. . Không cần phải nói, ở Hoàng Thành mọi người đều biết, đây nhất định là do đại tiểu thư Mạc gia gây nên!
Bàn về phách lối, công tử nhà nào so được với tiểu thư Mạc gia? Bàn về ngang ngược, người nào có thể so được với Mạc Duẫn Tích? Nàng có tất cả mọi điều, bàn về bối cảnh, ai có thể so được với đích nữ rất được sủng ái của Tướng phủ?
Ở Hoàng thành, Mạc Duẫn Tích được gọi là tiểu thái muội, có thể nói danh tiếng của nàng là danh xứng với thực!
Mà ngày hôm nay, trong Hoàng Thành xảy ra một đại sự! Nghe đâu là Đại tiểu thư Mạc gia ở trên phố chơi đấu dế, cùng Cửu hoàng tử ra khỏi cung chơi đùa, nhưng lại xảy ra xung đột, bị Cửu hoàng tử lỡ tay đẩy ngã, ngã đập đầu, sau đó liền hôn mê bất tỉnh .
Khi được đưa về phủ, nàng đã không còn thở. Thừa tướng phu nhân cũng vì vậy mà thương tâm quá độ, hôn mê bất tỉnh; Thừa tướng lúc đó đang ở trong hoàng cung cùng các đại thần thương lượng quốc sự, Mạc Thừa tướng được nghe kể lại những chuyện đã phát sinh, sau đó liền ra sức thúc ngựa chạy thật nhanh về phủ đệ.
Hằng năm đều có chuyện kỳ lạ xảy ra, nhưng năm nay đặc biệt nhiều hơn. Ngay sau đó liền xảy ra chuyện nhiều người dùng trò bẩn thỉu để khiêu khích, gây chuyện! Ai ngờ, Đại tiểu thư Mạc gia đã không còn thở kia lại tự nhiên sống lại lần nữa, từ cõi chết sống lại!
Hỏa Hồ ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, nhìn khuôn mặt xa lạ nhưng lại rất quen thuộc trong gương đồng. Khuôn mặt này cùng với khuôn mặt khi cô chín tuổi nhìn giống nhau như đúc, quả thực giống như từ trong khuôn mẫu khắc ra!
Điều này làm cho cô sinh ra một loại ảo giác, hình như là về chuyện kiếp trước khi cô chín tuổi. Nhưng mà . . Miêu nhi cùng tiểu Xà, bọn họ không giống như cô, ở trong thân thể của một người khác, dùng một loại phương thức khác để sinh tồn?
Chỉ có điều, từ hai mươi lăm tuổi trở lại lúc chín tuổi, tính thế nào đi nữa thì bản thân cô buôn bán cũng có lời ! Sống lại cũng đã được mấy canh giờ, đi theo bên cạnh cô là một tiểu nha hoàn, miệng nói là ở cùng một chỗ với khối thân thể này, cô đại khái là đã hiểu rõ một chút về nơi này.
"Tiểu thư, lão gia tìm người!" Hinh nhi đứng ở trước cửa nói.
"Ta đã biết." Hỏa Hồ, bây giờ nên gọi là Mạc Duẫn Tích, đứng dậy từ Tích Trúc viện hướng về phía phòng khách mà đi.
Tích Trúc viện, chính là chỗ ở của Duẫn Tích
"Phụ thân, người tìm con có chuyện gì sao?" Duẫn Tích nhìn về phía nam tử trung niên đang ngồi ở thủ toạ*, dáng vẻ thư sinh, ánh mắt lại lộ ra một chút khôn khéo. Hằng năm chìm nổi trong quan trường, người nào còn có thể đơn thuần? Không thông minh một chút, sẽ bị ăn tươi nuốt sống trong quan trường, dù chỉ là một chút nhưng cũng khó có thể trụ vững!
(*: (vị trí) chỗ ngồi cao nhất)
Mạc Tử Ngôn khẽ nhấp một ngụm trà trong tay, sau đó tay phải đem ly trà đặt ở trên bàn, ngẩng đầu nhìn Mạc Duẫn Tích.
" Tích nhi, con thật sự. . . Cái gì cũng không nhớ rõ sao?" Mạc Tử Ngôn dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Mạc Duẫn Tích, nữ nhi thay đổi, trở nên khép kín hơn, ngay cả hắn cũng nhìn không thấu, đến nỗi hắn có một loại cảm giác, cảm thấy được rằng nữ nhi so với hắn lúc còn ở quan trường mấy chục năm trước là như nhau,che giấu tâm tư rất khéo! Nhưng mà, tại sao lại như vậy? Cho dù thế nào, nàng cũng là nữ nhi của Mạc Ngôn Tử ta!
" Vâng, phụ thân. Đối với những chuyện trước đây, ngay cả một chút ấn tượng con cũng không có.”
" Aizzzz, có thể là đã bị tổn thương đến đầu rồi! Không sao, không nhớ rõ thì không nhớ rõ, con chỉ cần biết rằng con là nữ nhi của Mạc Ngôn Tử ta, là Đại tiểu thư của phủ Thừa tướng này là được. Con vừa mới tỉnh lại, mấy ngày này nên nghỉ ngơi cho tốt, nếu thân thể đã tốt lên nhiều thì theo ta đến Hoàng cung, nữ nhi của Mạc Ngôn Tử ta, cho dù là hoàng tử, cũng không thể tùy tiện khi dễ như vậy được!"
Mạc Tử Ngôn đứng dậy, kéo Duẫn Tích vào lòng, tuy rằng hắn là một người có học, nhưng điển hình vẫn là một kẻ lưu manh!
Duẫn Tích áp sát trong ngực của Mạc Ngôn Tử, trong lòng đột nhiên không hiểu vì sao lại cảm động, lời nói của Mạc Tử Ngôn tràn đầy quan tâm và bảo vệ, nàng làm sao có thể nghe không hiểu? Cảm giác được người khác quan tâm, thật tốt! Duẫn Tích cảm thấy cay cay nơi sống mũi, tại sao đau khổ một thời, vẫn trở nên cảm tính như vậy?
" Vâng, phụ thân! Trời đã không còn sớm, phụ thân nên về nghỉ ngơi đi!"
"Thế nào, vội vã như vậy là có ý muốn đuổi ta về sao?"
" Phụ thân!" Nếu là Hoả Hồ trước kia, nhất định không thể tưởng tượng được nàng thậm chí còn có thể có bộ dáng giống tiểu nữ nhi như lúc này. Thế giới này, không phải ai trời sinh đã lạnh lùng vô tình, cũng không có ai muốn như vậy cả, chỉ là có đôi khi, sống ở thế giới này, yêu thương nhau thì ít, tổn thương thì nhiều, cho nên thứ người ta trả lại cho thế giới này cũng chỉ là một tâm hồn lạnh lẽo, vô tình mà thôi.
Nhưng những người như vậy rất dễ cảm động, cũng rất nhạy cảm, chân tình hoặc giả ý, thường có thể phân biệt được rất rõ ràng. Giả ý, đương nhiên sẽ trả lại mười phần, chân tình, đương nhiên sẽ trả lại gấp trăm lần!
"Được rồi, không làm phiền con nữa, phụ thân đi trước, con cũng nên nghỉ ngơi sớm đi!"
"Vâng! Phụ thân đi thong thả!"
Nhìn bóng Mạc Tử Ngôn rời khỏi Tích Trúc viện, Duẫn Tích xoay người trở vào phòng, nàng cần một chút thời gian để sắp xếp lại mọi thứ, hết thảy mọi chuyện, đều quá bất ngờ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...