Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Ở một nhà hàng nào đấy.
"Ái chà chà, vợ sếp đã đến rồi đấy à~!" Một vị trí không xa, một người đàn ông đang vẫy tay với Ninh Tịch.
Nguời đàn ông có một mái tóc xoăn tự nhiên màu nâu từ trước đến giờ vẫn lộn xộn, một tay nhét túi quần, trên người đang mặc… một bộ đồng phục bảo vệ…
"Phụttttt" sau khi nhìn thấy cái dáng vẻ này của Đường Lãng, Ninh Tịch phụt luôn ngụm nước trong miệng ra ngoài.
"Chậc, nhìn thấy Nhị sư huynh kích động đến thế sao?" Đường Lãnh ngồi xuống đối diện cô, nhướng mày hỏi.
"Khụ khụ… Nhị sư huynh, bây giờ huynh đang làm bảo vệ cho công ty của Lục Đình Kiêu thật đấy à?" Tuy rằng đã biết trước rồi, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy vẫn thấy không thể tin được.
"Đúng thế! Làm sao nào? Chẳng phải đã nói với muội trong điện thoại rồi còn gì? Bởi vì muội muốn gặp huynh nên Boss đích thân hạ lệnh cho huynh nghỉ nửa ngày đây này! Đường Lãng vừa nói vừa sờ sờ bên hông theo thói quen, ở đó đương nhiên không phải là súng, mà là một… cái dùi cui điện.
"…Nhị sư huynh, rốt cuộc là huynh đã chịu kích thích gì vậy? Chắc không phải là lần trước đánh nhau với Đại sư huynh bị huynh ấy đánh cho hỏng não luôn rồi đấy chứ?"
Đường Lãng ra vẻ ông đây là Độc Cô Cầu Bại lườm cô một cái: "Cảm giác đột nhiên muốn làm người thường này, đám phàm nhân các ngươi không thể hiểu được.
"
Ninh Tịch: "…"
"Đúng rồi, Tiểu sư muội, muốn hỏi muội lâu rồi, Lục Đình Kiêu và muội… rốt cuộc là quan hệ gì? Tình một đêm hay nhiều đêm? Hay là! anh ta đang bao nuôi muội?" Đường Lãng nằm bò ra bàn, cực kì hứng thú mà truy hỏi.
Tình một đêm hay nhiều đêm??? Sao huynh không nói thẳng ra là bạn giường luôn đi!
Trên đầu Ninh Tịch có mấy cái vạch đen: "Vớ vẩn, bọn muội là quan hệ yêu đương nam nữ quang minh chính đại!"
"Gì cơ! Muội chơi thật đấy à?" Đường Lãng nghe thế trên mặt không khỏi kinh ngạc: "Chẳng trách dạo gần đây ai đó lại điên cuồng như thế…"
"Ai đó? Anh nói ai?" Trên mặt Ninh Tịch hiện lên vẻ cảnh giác.
"Không ai cả.
" Đường Lãng đánh trống lảng: "Cả hai yêu đương được bao lâu rồi?"
Ninh Tịch đếm đếm: "Ừm… nếu cộng thêm cả hôm nay nữa là ba ngày.
"
"Khụ khụ khụ… thế chẳng phải là lúc ở Dibu mới xác định quan hệ hả?" Đường Lãng kinh ngạc nói.
Ninh Tịch liếc xéo anh ta một cái: "Đúng thế, hoạn nạn thấy chân tình, huynh nghe thấy câu này bao giờ chưa?"
Đường Lãng: "…" Cảm thấy ai đó nếu như biết sự thật, biết mình trở thành "công thần" chắc chắn sẽ tức chết…
Những ngón tay của Ninh Tịch gõ gõ lên mặt bàn: "Bây giờ đến lượt muội hỏi huynh!"
"Muội muốn hỏi cái gì?" Đường Lãng nhướng mày.
"Sao tự dưng đang yên đang lành huynh lại chạy đến chỗ Lục Đình Kiêu làm! bảo vệ?"
"Theo như nhu cầu mà thôi.
"
Ninh Tịch nghe thế liền lộ ra chút suy tư, xem ra Nhị sư huynh có chuyện cần nhờ Lục Đình Kiêu giúp, giữa hai người đã đạt được thỏa thuận gì đó.
Còn về phần cụ thể tình hình là gì, Ninh Tịch cũng không định hỏi nhiều.
Có một vài chuyện, biết càng ít càng tốt.
Cho nên, Ninh Tịch đi thẳng vào vấn đề chính: "Lần này muội đến tìm huynh thực ra là có chuyện nghiêm chỉnh, Nhị sư huynh, huynh có hứng thú muốn làm thêm không?"
Đôi mắt của Đường Lãng lóe sáng: "Làm thêm? Huynh có hứng đấy! Huynh đang thiếu tiền mà! Toàn bộ tài khoản trước kia của huynh đã bị cái tên thần kinh Đường Dạ kia phong tỏa rồi! Quá ư là vô tình, vô sỉ, cứ thích cố tình gây chuyện!"
Khóe miệng Ninh Tịch giật giật: "Ha ha… Đại sư huynh không giết huynh đã coi là tình sâu nghĩa nặng với huynh lắm rồi đấy!"
"Nói đi, việc gì? Không cần biết làm cái gì, chỉ cần có tiền là huynh làm!" Đường Lãng quả quyết nói.
"Đừng có đồng ý nhanh thế, việc làm thêm mà muội nói là làm sự phụ dạy võ cho một đứa trẻ năm tuổi, rất nghiêm túc đấy, cực kì dụng tâm đấy, dạy cho đứa trẻ ấy tất cả những gì huynh biết.
"
" Đường Lãng vuốt vuốt tóc mái: "Trẻ con năm tuổi? Hơi bị khó đấy! Con nhà ai mà lại có thể để Tiểu sư muội đích thân tìm đến huynh vậy!"
Ninh Tịch nhấp một ngụm trà: "Con trai muội.
"
"Phụt! ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...