Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chẹp, mục đích tối nay đã xong! Nhưng mà vì ông anh nhà mình, Lục Cảnh Lễ lại bắt đầu uốn éo: "Tiểu Tịch Tịch, hai vị Đại sư làm đồ ăn quá ngon, cô cảm thấy bên nào ăn ngon hơn?"
Lần thứ ba bị hỏi vấn đề này, Ninh Tịch thật muốn chết đi cho xong!
Đừng hỏi tôi bên nào ăn ngon hơn nữa, đây là một lời hai nghĩa đấy có được không hả!!! Có trả lời như nào cũng chết.
.
Ninh Tịch hung hăng trừng mắt nhìn qua: "Im miệng! Không cho phép hỏi nữa! Muộn lắm rồi, ăn cũng đã ăn, bát quái cũng đã bát quái! Anh mau về đi! Nếu không tôi sẽ mách anh trai anh là trời tối muộn rồi anh vẫn bám ở nhà tôi không chịu đi!"
Lục Cảnh Lễ lập tức hoảng sợ nhảy về sau mấy bước: "Tiểu Tịch Tịch, sao cô có thể như thế! Cô thành người xấu rồi!"
"Rốt cuộc anh có đi hay không?Tôi đánh bây giờ!" Ninh Tịch giơ nắm tay lên uy hiếp.
Lục Cảnh Lễ nước mắt lưng tròng, vì bảo toàn tính mạng chỉ có thể vội vàng chạy như điên!
Thấy Lục Cảnh Lễ rời đi thì Ninh Tịch thở phào nhẹ nhõm.
Vốn cô còn đang buồn ngủ nhưng bị Lục Cảnh Lễ quấy nhiễu, tiếp theo lại bị mấy cái tin sét đánh nện vào đầu.
Xem ra tối nay không cách nào ngủ được rồi!
Tối nay không thể ngủ đã định trước là có rất nhiều người!
Bạch Kim Đế Cung.
Lục Cảnh Lễ đẩy cửa thư phòng ra, bám vào khung cửa thở hổn hển: "Anh hai, em về rồi! Vì thăm dò chút tin tức cho anh mà em bị chị dâu đánh cho thừa chết thiếu sống!"
Lục Đình Kiêu ngẩng đầu lên từ đống văn kiện, ánh mắt lướt qua chút vụn bánh ngọt còn dính bên mép Cảnh Lễ.
"Ách! " Lục Cảnh Lễ vội vã lấy tay áo chà lên miệng: "Chị dâu mang về cho em ít bánh ngọt, thật ra thì em cũng không muốn ăn nhưng mà chị dâu cứ ép em ăn!"
Lục Đình Kiêu: "! "
"Hì hì hì, anh, em thăm dò được tin tức rất quan trọng nha! Anh có muốn nghe không?" Lục Cảnh Lễ nói xong thì một bụng ý xấu bắt đầu đảo đảo: "Nếu anh cũng mời Thái lão gia giúp em làm một bữa cơm thì em sẽ lập tức nói cho anh!"
Lục Đình Kiêu vẫn tiếp tục làm việc, dường như không quan tâm đến những gì Cảnh Lễ nói.
"Đệch! Anh thật sự không muốn biết à? Thật không muốn? Vậy em không nói!"
Một giây!
Hai giây.
.
Ba giây!
"Được rồi, nể tình anh em giữa chúng ta nên em sẽ nói cho anh!" Nhưng thật ra là do Lục Cảnh Lễ không nhịn được muốn nói, hơn nữa ba giây cũng không chờ nổi!
"Em nói cho anh biết, người viết bức thư tình buồn nôn kia hay là người chuẩn bị món quà bất ngờ cho Ninh Tịch chính là tên YS đó!"
"À đúng rồi, còn nữa, mới nãy chẳng phải anh gửi tin nhắn cho Tiểu Tịch Tịch sao? Thằng kia cũng gửi cùng lúc với anh, hơn nữa nội dung cũng chẳng khác anh là bao, này, hai người có thần giao cách cảm à!"
Lục Đình Kiêu cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh Lễ một cái, trong mắt là một mảnh âm trầm đáng sợ!
Lục Cảnh Lễ thở dài, lẩm bẩm nói: "Nếu tên kia đã bắt đầu ra tay thì có lần một ắt có lần hai, lần này chỉ mời đầu bếp, lần sau không chừng chính thằng đó xuất hiện đó anh? Anh à, con đường theo đuổi vợ của anh xem chừng lắm chông gai quá!"
Lục Cảnh Lễ nói mà khóe miệng lộ ra một nụ cười giảo hoạt: "Nhưng mà trong tay anh lại có hai thứ có thể giết chết tên kia trong nháy mắt! Thứ nhất là khoảng cách, tên kia có muốn về nước cũng chẳng dễ thế; thứ hai, chắc chắn là Tiểu Bảo nhà chúng ta rồi!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...