Cơ thể Tích Duyên tựa như bị đem lên lửa thiêu đốt. Song mâu ướt át của y nhìn chằm chằm vào đôi môi của Cửu Hoàng, mọi vật trước mắt đều tựa hồ ba hồi chớp ba hồi nhoáng. Theo mỗi lần nhiệt khí trong cơ thể tăng lên, ý thức của y lại càng trở nên không rõ ràng. Trong chớp mắt, y chủ động tiến đến, có chút ngốc nghếch mà cắn lấy đôi môi Cửu Hoàng. Xúc cảm mềm mại kia lại càng khiến y càng không thể khống chế được tình tự của chính mình.
Chút bất ngờ ngắn ngủi của Cửu Hoàng nhanh chóng trôi qua, hắn sau đó liền thong thả mà trở ngược lại hôn Tích Duyên, hai đôi môi nóng rực không ngừng dán chặt lấy nhau tại một chỗ, đầu lưỡi chậm rãi ma xát, dây dưa, khoang miệng nóng rực dường như muốn hòa tan đầu lưỡi lẫn nhau. Tích Duyên đứng cũng đứng không vững, y cơ hồ là dán vào người Cửu Hoàng, y phục ướt đẫm cũng nhiễm ướt cả vạt áo của Cửu Hoàng.
Đôi môi của hai người gắt gao dây dưa ở cùng một chỗ, không ai nghĩ muốn rời ra. Dược hiệu phát tác thế tới mãnh liệt, Tích Duyên đã muốn gần như hôn mê, y ngốc lăng mà hôn trả Cửu Hoàng. Hai đầu lưỡi ẩm ướt nóng rực triền miên giao triền. Hơi thở của Tích Duyên phun ra ngày một nóng hơn, sự chủ động cùng đáp trả của Tích Duyên đều khiến cho Cửu Hoàng vừa lòng đến cực điểm.
Ở trong ấn tượng của hắn, Tích Duyên căn bản là chưa bao giờ chủ động qua, lần này lại cho hắn cảm giác không đồng dạng như vậy. Tay hắn nhanh nhẹn hướng đến giữa hai chân Tích Duyên, đem dục vọng đã có cảm giác của Tích Duyên nắm ở trong lòng bàn tay, chậm rãi bộ lộng......
“Phòng của ngươi ở nơi nào?” Cửu Hoàng một bên ôm Tích Duyên hiện tại đã vô lực, một bên hôn lên đôi môi y. Thần chí của Tích Duyên đã muốn bị trêu chọc đến điên cuồng, y như có như không mà đáp lại.
“Không thể đi phòng của ta......” Tích Duyên chậm rãi lắc đầu, miệng của Cửu Hoàng khẽ cong lên. Y cả người nóng rực, nơi bị đầu ngón tay của Cửu Hoàng chạm đến có một cỗ khoái cảm không ngừng lan tràn, thanh âm rên rỉ mà y cực lực kềm nén cũng không nhịn được mà từ miệng phát ra nhưng tạp âm đứt quãng.
Cửu Hoàng thế nhưng lại muốn đến phòng của y, nếu để bị Mạt Đồng quay về bắt gặp, kia chẳng phải là bắt kẻ thông *** tại giường sao, hỏi Tích Duyên như thế nào có thể nào giải thích đây. Hết thảy việc này đều là do một tay của Trương quản gia ban tặng. Mồ hôi chảy ra trên trán Tích Duyên, theo hai gò má chậm rãi trượt xuống. Trong cơn hỗn loạn, Tích Duyên bị áp đảo vào sâu bên trong bụi cỏ, lý trí cùng dục vọng không ngừng giao chiến. Lưng Tích Duyên bị đặt trên tường viện lạnh lẽo, cây cỏ dưới thân lại thay phiên nhau mà kích thích da thịt y. Y mỗi lần động một chút liền nhịn không được mà “Ân” ra tiếng, ngay cả chính y còn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Không thể vào phòng, vậy làm ngay ở đây. Cửu Hoàng buông ra hai chân Tích Duyên. Hắn vươn đầu lưỡi liếm lên những giọt mồ hôi trên khắp thân thể nam nhân, sâu bên trong đôi đầng tử hiện rõ những tia biếng nhác bị dục hỏa thiêu đốt. Hắn từ bên hông đem ra một hạp Tuyết Liên Cao, dùng ngón tay thon dài vẽ loạn trên bí huyệt của Tích Duyên, hắn cố gắng áp chế dục hỏa trong mình, hai tròng mắt lại không một lúc rời đi hai chân đang run rẩy của Tích Duyên.
“Không nghĩ tới ngươi lại tự mình uống thứ mình đã sử dược, bất quá, bộ dáng hiện giờ của ngươi, so với lần trước càngđẹp hơn.” Cửu Hoàng chậm rãi cúi đầu, bạch phát rơi xuống da thịt mẫn cảm của Tích Duyên. Hắn thưởng thức đôi má vì bị *** hun đúc của nam nhân mà dẫn đến phiếm hồng. Đôi môi run rẩy của y, vừa hồng lại ướt át, thập phần mê người.
Nhiệt khí thở ra từ miệng hắn nóng đến khiến kẻ khác khó có thể chống đỡ được. Không khí oi bức càng trở thành phương tiện thúc giục tình, Tích Duyên cảm giác được ngón tay của Cửu Hoàng nhẹ nhàng tiến vào bên trong cơ thể y, chậm rãi trừu động, xoay tròn chạm đến nội bích nóng ướt của y. Cửu Hoàng mỗi một lần xâm nhập, đều càng khiến nam nhân càng thêm nắm chặt lấy y phục của hắn. Chất lỏng nóng ẩm từ bí huyện của nam nhân chảy xuống. Đôi môi run rẩy của tựa như muốn mở ra mà cầu cứu. Y phục của Cửu Hoàng bị y kéo đến hỗn độn một mảnh trượt ra, thân hình với những đường cong hoàn mỹ lần thứ hai kích thích nam nhân......
Y muốn......
Dưới tác dụng của hợp hoan rượu, ý niệm duy nhất trong đầu y, dĩ nhiên chính là muốn vị thanh tiên tuấn mỹ trước mắt, bang trợ y, ôm lấy y, hay là để cho y ôm hắn, sao cũng được, chỉ cần giúp y thoát ly khỏi khổ hải ***......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...