Tích Duyên vẫn là lần đầu tiên gặp người nhiệt tình như thế, y mặc dù đối Xích Luyện từng có ân cứu mạng, nhưng không nghĩ tới Xích Luyện lại nguyện ý chờ đợi y như vậy, chẳng những Xích phủ cho y trụ, còn thay y an bài hôn sinh, không những vậy cũng không chê y mà đề nghị muốn đem muội muội Ngọc Li gả cho. Trải qua chuyện lần này, Tích Duyên càng cho rằng Xích Luyện nhiệt tình hiếu khách, cảm thấy được Xích Luyện không những vô cùng anh tuấn, tâm địa lại hảo, còn là phú gia công tử thiện lương, thật sự hiếm thấy.
“Vậy, ta đây liền cung kính không bằng tuân mệnh.”
Tích Duyên bị lời khuyên bảo vô cùng nhiệt tình của hai huynh muội Xích gia, cuối cùng cũng đồng ý lưu lại, dù sao y những ngày tiếp đây đều phải đến Trương gia thay trương chưởng quầy thu yêu, chờ hoàn thành việc này liền tái rời đi, tiểu tỷ của Xích gia, Tích Duyên vẫn là không thể trèo cao, nếu nữ tử xinh đẹp động lòng nhân này theo y nhất định hội chịu khổ.
Như thế, Tích Duyên liền yên tâm trụ lại Xích phủ. Đêm thứ nhất, Ngọc Li gõ cửa phòng y, nam nhân câu vu lễ sổ ( câu nệ lễ nghi) thỉnh Ngọc Li vào phòng. Đêm thứ hai, Ngọc Li lại đến nữa, tuy rằng nam nhân cảm thấy được kỳ quái, nhưng cũng không thể nói gì. Thẳng đến đêm thứ ba, Ngọc Li tại mộc lăng ( cái thùng dùng để tắm thì phải)nam nhân đang nghỉ, kín đáo biểu lộ ái mộ tâm tình của chính mình.
Nam nhân không thể cự tuyệt chỉ có thể lưu lại Ngọc Li, nhưng y vẫn là quy củ ngả đầu ra nghỉ ngơi, điều này làm cho Ngọc Li vô cùng buồn bực, xấu hổ chạy ra khỏi phòng, dung mạo của nàng xinh đẹp là thế, lần này cư nhiên ngay cả dụ dỗ cũng không thành công, này đối với Ngọc Li từ trước đến nay mỹ mạo trứ danh là một đả kích cực kì sâu nặng.
Tích Duyên hai ngày nay ngày nào cũng đều đến Trương gia, từ sau cái ngày Trương gia tổ chức tiệc rượu, quản gia của Trương gia đã nói với Tích Duyên, Trương phủ hiện nay vô cùng bất tiện, hai ngày sau hẵng đến, Tích Duyên đuổi theo hỏi, Trương quản gia liền đóng cửa, gặp được loại tình huống này, Tích Duyên cũng chỉ có thể chờ đợi.
Những ngày gần đây Tích Duyên rất ít nhìn thấy Xích Luyện ở trong phủ, theo lời của quản gia Xích phủ nói, Xích Luyện mấy ngày nay ban ngày đều bề bộn nhiều việc, phải ra ngoài để xử lí, mà ban đêm sau khi Xích Luyện trở về, Tích Duyên lại không thể quấy rầy Xích Luyện nghỉ ngơi, cho nên việc chào từ biệt cũng phải tha tái tha ( kéo dải rồi lại kéo dài =))).
Đêm nay, Tích Duyên bởi vì lo lắng Ngọc Li sẽ lại đến phòng nên liền ra hậu viên của Xích phủ tản bộ, nếu Ngọc Li có đến đây thì cũng không phải xấu hổ khi cô nam quả nữ cùng ở tại một phòng, nếu Ngọc Li không có tới thế liền tốt nhất, y đều không phải là chán ghét Ngọc Li.
Xích phủ hậu viện, lá rụng rất nhiều, gió lạnh xào xạc, thổi tới vài tia hiu quạnh.
Vào đêm hậu viện yên tĩnh một cách dị thường, ngẫu nhiên có thể nghe thấy thanh âm nho nhỏ tựa tiếng chim hót, từ sơn tuyền dẫn nhập ao sen tạo thành thanh âm nước chảy tinh tế trong trẻo dễ nghe, ở ban đêm lại có vẻ đặc biệt rõ ràng.
Ban đêm ở sơn dã gian sương mù chậm rãi buông xuống, giống như bịt kín một tầng khinh sa mông lung như huyễn, ở trong gió phiêu dật lay động, lúc này, đám sương tràn ngập ao sen xuất hiện dị vật nổi lên, Tích Duyên lập tức nhíu mày cảnh giác.
Một cỗ yêu khí nồng đậm, ở trong đêm tối xuất hiện vô cùng rõ ràng......
Tích Duyên giẫm lên mặt cỏ bước đi, mặt đất phát ra tiếng vang thanh thúy, đám sương bao phủ mặt hồ, bọt nước bốc lên, dưới nước có ám ảnh xuất hiện, Tích Duyên thần sắc lo lắng nhìn chằm chằm xuống nước, ao sen của Xích phủ cư nhiên cất dấu yêu nghiệt, khó trách hắn ẩn ẩn cảm thấy được có chỗ không đúng.
Mặt nước nổi lên cuồn cuộn bọt nước......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...