Yêu Ma Đạo

Đôi môi của Cửu Hoàng còn chưa dán lên môi của nam nhân thì động tác muốn hôn nam nhân của y liền dừng lại. Sắc mặt của nam nhân không tốt lắm, nam nhân mẫn cảm nghiêng đầu, y nguyên bản rất muốn liếm hôn cổ nam nhân lại vào lúc này buông nam nhân ra, y mở cửa ý bảo nam nhân có thể đi rồi,y phân phó hạ nhân đưa nam nhân hồi phủ, lúc nam nhân rời đi y tỏ ý trong khoảng thời gian này y sẽ ở Biên thành, cho nên nếu hắn có rảnh có thể đến tìm y tiêu khiển.

Nam nhân miễn cưỡng gật đầu, hắn không muốn thân cận quá cùng Cửu Hoàng, bởi vì trải qua hai lần trước làm cho trí nhớ hắn khắc sâu, mỗi lần hắn nhìn thấy Cửu Hoàng sẽ cảm thấy rất xấu hổ, mà cố tình Cửu Hoàng lại đối với hắn rất tốt, hắn thật không hiểu, hắn vô đức vô năng, cũng không phải là nam nhân có dung nhan tuyệt diễm, Cửu Hoàng ngoại trừ cùng hắn đã làm chuyện phu thê thì bọn họ cũng không có giao tình gì, cũng không hiểu biết đối phương cho nên hắn cảm thấy được quan hệ của bọn họ nên một vừa hai phải.

Sau khi từ nơi của Cửu Hoàng trở về, Mạt Đồng ở ngay tại trong phòng chờ nam nhân, đêm nay y thực quy củ chỉ ôm nam nhân ngủ, cái gì cũng không có làm, nam nhân cũng thoải mái không ít, trong đầu nam nhân đều là lời khuyên của Cửu Hoàng, làm thế nào cũng không ngủ được. Tối nay gió rất lớn, bóng cây bên ngoài không ngừng lay động, nam nhân ngủ thẳng đến nửa đêm, nghe thấy có người đẩy cửa vào hắn lập tức mở mắt ra….

Ngoài màn truyền đến âm thanh khẽ gọi của Trương Tử Yến: “Phu quân, ta ngủ không được, tối nay cùng ngươi cùng giường được không?”. Lập tức hắn nhìn thấy thân ảnh của nàng tới gần.

Hắn cùng mạt Đồng chưa mặc quần áo, mỗi đêm Mạt Đồng đều ôm hắn trần trụi mà ngủ, hiện giờ nếu bị nàng nhìn thấy cảnh tượng này ắt phải đưa tới một hồi tai họa… Hắn đang muốn đưa tay nắm chặt màn, Mạt Đồng lại nắm được tay của hắn, hắn cả kinh, màn bị xốc lên lập tức trong phòng là một mảnh lặng như tờ.

Trương Tử Yến khoác áo ngủ đứng ở bên giường, nàng ăn mặc thật phong phanh, làm một nữ nhân nhìn thấy trượng phu của mình cùng một người nam nhân khác ôm nhau ngủ có thể hiểu được biểu tình của nàng ta.

Chỉ có điều, may mắn hai người đều đắp chăn, nhìn không thấy được tình trạng dưới chăn, hắn nhìn thấy nàng lùi hai bước có vẻ có chút kinh ngạc, hắn lại không biết Mạt Đồng sớm đã tỉnh.


“Phu quân, ta quấy rầy ngươi nghỉ ngơi rồi, ta không biết Mạt Đồng ở chỗ ngươi, ta…….ta về phòng trước…….”. Trương Tử Yến hoang mang rối loạn, giương mắt nhìn Mạt Đồng, dưới ánh mắt nguy hiểm của mạt Đồng thì nàng gần như là chạy trối chết, nam nhân còn chưa nói chuyện cùng nàng, phản ứng của nàng làm hắn cảm thấy rất kỳ quái.

Có cái gì đáng sợ ư?

Hắn không rõ……

Hắn lại không biết vì sao Trương Tử Yến kích động như thế, lúc hắn quay đầu lại mạt Đồng đã nhắm hai mắt lại, hắn đẩy tay của Mạt Đồng ra, hắn còn tưởng Mạt Đồng vẫn đang ngủ, lại không biết Mạt Đồng đã sớm tỉnh. Đêm nay, hắn sửng sốt cả đêm không ngủ.

Hắn cảm thấy chuyện này cần phải giả thích 1 chút cùng Tử Yến, sáng sớm ngày mai hắn tìm đến Trương Tử Yến nhưng lại không giống với trong tưởng tượng của hắn, hắn vốn cho rằng nàng sẽ rất tức giận, nhưng mà nàng chẳng những không tức giận, còn săn sóc nói tối hôm qua không nên lỗ mãng đi đến trong phòng của Tích Duyên, nên nói trước với hắn rồi mới đi đến, càng tỏ vẻ lần sau sẽ không còn chuyện như vậy, hắn bị lời nói của nàng ta biến thành áy náy lại tự trách, nàng là thê tử mà hắn cưới hỏi đàng hoàng…..

Sự việc tối hôm qua, hắn không muốn lại phát sinh lần thứ hai, hắn tỏ vẻ bắt đầu từ hôm nay liền ở cùng Trương Tử Yến, lúc này hắn cũng không thể chiếu cố Mạt Đống. Hắn không thể lạnh nhạt với thê tử của mình, hắn là một người nam nhân phải làm tròn trách nhiệm của người trượng phu, trong lúc đó hắn cùng Mạt Đồng không nên tiếp tục làm những chuyện nãy nữa, lần này hắn tự mình làm ra quyết định.

Nam nhân vì Trương gia, vì Trương Tử Yến lao tâm lao lực, sinh ý trà phô của Trương gia phải làm, hắn tìm một đại *** (cửa tiệm lớn) ở trong thành, Trương Tử Yến rất đại *** này, *** này dưới lầu là trà phô, lầu hai là trà lâu, hậu viện còn có phòng cho tiểu nhị cùng kho hàng, hơn nữa trên lầu các có thể thưởng thức cảnh đẹp của Biên thành.


Nam nhân rất nhanh liền xử lý thỏa đáng sự tình tìm ***, bởi vì hắn có cảm giác áy náy sâu sắc đối với Trương Tử Yến, hắn cũng không nói với Mạt Đồng, ban đêm liền một mình tới phòng của nàng. Hắn vốn nên làm như thế, như vậy mới là phu thê, bọn họ thành thân lâu như vậy, số lần hắn cùng nàng chung phòng đếm trên đầu ngón tay, sau lưng Mạt Đồng làm quyết định, ba ngày liên tiếp hắn không có trở về phòng ngủ, sáng sớm phải đi trà phô, điều này làm cho Mạt Đồng không có cách nào chạm mặt với hắn, tự nhiên cũng vô pháp chất vấn hắn.

Tuy rằng hắn cùng nàng ở chung, nhưng là trong sinh hoạt phu thê của hai người lại luôn là nàng chủ động, hắn thực bị động, hắn thậm chí cảm thấy có thể tránh thì tránh. Hắn từ nhỏ lớn lên ở Thanh Sơn, đến tuổi thì phải tu luyện tập võ, hơn nữa trên núi cũng không có ngoại nhân, xung quanh đều là nam nhân cho nên đối với Tích Duyên mà nói hắn không có khái niệm gì về nữ nhân, nhưng mà nếu như hắn thú (cưới) Trương Tử Yến rồi thì hắn sẽ đối đãi nàng thật tốt.

Mấy ngày nay nam nhân đều đi sớm về muộn, cố ý không gặp mặt cùng Mạt Đồng, Mạt Đồng cũng nhận thấy được nam nhân bất mãn với mình, y biết nam nhân là vì chống đối y. Nam nhân đang kháng cự y, bởi vì gần đây y có chút rối rắm cùng Nham môn, y cũng không có thời gian tìm nam nhân gây phiền toái, thậm chí gần đây giảm bớt số lần trở về Mạt phủ, nam nhân là từ miệng của Trương quản gia mà biết được việc này, nam nhân cảm thấy không sao cả, dù sao Mạt Đồng cũng không xem nơi này là nhà của mình, mà chính hắn đối với Mạt Đồng mà nói cũng không biết là cái gì…

Ý tưởng của nam nhân rất đơn giản, hắn không thích làm sự tình biến thành rất phức tạp, huống chi Mạt Đồng là ma cũng sẽ không vĩnh viễn ở lại nơi này của hắn, sớm hay muộn cũng có một ngày Mạt Đồng phải rời đi. Cho nên hắn chưa bao giờ sẽ tâm sự với Mạt Đồng, cũng là bởi vì cảm thấy Mạt Đồng sẽ ngại hắn phiền phức, mà một mặt khác sẽ cảm thấy rất tức cười, mục đích Mạt Đồng tìm tới hắn, hắn cũng không nguyện ý suy nghĩ, hắn cũng không cảm thấy Mạt Đồng sẽ coi trọng hắn hoặc là mê luyến thân thể hắn, hắn chỉ cần trên dưới Trương phủ đều bình an là được.

Hôm nay trà phô chính thức khai trương.

Mọi người trong thành đến chúc mừng, Xích luyện đã tới từ rất sớm, lúc Xích Luyện tới mang theo con hồ yêu, hồ yêu mặc y phục hóa thành hình người giấu đi lỗ tai cùng đuôi, nhìn qua là một nam tử thật thanh tú, y một đường đi theo Xích Luyện nắm lấy góc áo của Xích Luyện, y dường như rất sợ phàm nhân xa lạ.


“Tiểu hồ ly, ngươi không cần sợ hãi, bọn họ sẽ không thương tổn ngươi”. Miệng nam nhân cười, hắn đưa tay sờ sờ đầu hồ ly, hồ ly lộ ra biểu tình điềm đạm đáng yêu, hắn nhìn thấy liền cảm thấy rất tức cười, hắn quay đầu nói với Xích Luyện một thân hồng y (đồ màu đỏ), “Xích huynh đệ, ngươi đi lên trên lầu đi, nơi này nhiều người, để tránh làm y sợ”.

Xích Luyện liếc mắt nhìn nam nhân một cái, vốn muốn tâm sự cùng nam nhân, nhưng mà nhìn đến nam nhân còn phải tiếp khách, thật sự là quá bận, y liền gật gật đầu mang theo tiểu hồ ly lên lầu.

Nam nhân phát hiện Xích Luyện dường như rất mệt mỏi, hơn nữa động tác đi đường cũng chậm một chút so với bình thường, nhìn qua thực mệt mỏi, tiểu hồ ly đi theo phía sau Xích Luyện quay đầu lại nhìn về phía nam nhân.

Nam nhân bớt thời giờ bảo tổng quản đem một bình trà nóng lên cho Xích Luyện, giúp Xích Luyện làm ấm thân mình, uống một chút đồ nóng có vẻ tốt hơn, nam nhân vội vàng tiếp khách nhân, mà Trương Tử Yến còn đang đứng ở ngoài cửa trông ngóng giống như là chờ ai, hắn không rảnh đi chiếu cố nàng, trà thương Nam Bắc lui tới đều đến trà phô của hắn góp náo nhiệt, *** tiểu nhị vội tới tay đều nhũn.

Nam nhân còn mời rất nhiều thương hộ tửu lâu trong thành đến ẩm trà, thuận tiện có thể tìm thêm nhiều nguồn tiêu thụ, hiệu quả đích xác không tồi, chủ yếu là trà công của Trương phủ có tay nghề. Trà phô Trương gia vội đến khí thế ngất trời, mà tửu phường của Cửu Hoàng ở chỗ cách trà phô không xa tự nhiên cũng nhìn đến cảnh tượng náo nhiệt này, Cửu Hoàng đứng ở trên lầu tửu phường nhìn ra ngoài một hồi, lúc sau sai người tặng một phần đại lễ cho nam nhân.

Phần đại lễ này nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, nam nhân sẽ cung cấp cho y một năm trà thượng đẳng, hơn nữa mỗi tháng đều phải phái người vận chuyển đi phương Bắc, quý phủ của y. Có sinh ý làm nam nhân đương nhiên là tiếp, nhưng mà sinh ý của Cửu Hoàng làm không tốt lắm, tiền đi lại rất nhiều, hắn đang do dự muốn tiếp hay không, dù sao việc buôn bán cũng không có thể để thâm hụt tiền.

Cửu Hoàng lại tự mình đăng môn mà đến (tự mình tới tận cửa) chúc mừng trà phô khai trương đại cát, y biết băn khoăn trong lòng nam nhân thì liền tỏ vẻ hào phóng: “Tiền đi lại ta ra, ngươi liền không băn khoăn đi?”.

“Thành giao”. Nam nhân gật đầu, liền đã không có băn khoăn, hắn mở cửa làm sinh ý cũng sẽ không nhằm vào ai.


Cửu Hoàng ngồi ở trà phô uống trà, y cũng không có sốt ruột rời đi, mà khách thương Nam Bắc ở tứ phía đều chào hỏi y, y cũng chỉ gật đầu lấy lệ cũng không cùng ai bắt chuyện, hai mắt liền nhìn chắm chằm nam nhân đang bận rộn, cũng không bận tâm ánh mắt tứ phía xung quanh, nam nhân cảm thấy không thoải mái có cảm giác bị người nhìn chòng chọc.

“Trương lão bản, nhà ngươi có kiều thê (vợ trẻ đẹp), thật sự là hảo phúc khí”. Cửu Hoàng thản nhiên nhìn chăm chú vào nam nhân, nam nhân ngây ra một lúc, lập tức trên mặt y lộ ra ý cười.

Trương Tử Yến vẫn như trước đứng ở ngoài cửa chờ đợi, nam nhân để *** tiểu nhị tiếp đón khách nhân, hắn đi đến hỏi nàng: “Hôm nay ngươi làm sao vậy? Ngươi đang đợi ai?”.

Nàng nhìn về phía phu quân mình, ra vẻ có chút khó xử: “Phu quân, ta biết chuyện khai trương trà phô ngươi chưa thông tri cho Mạt Đồng, sáng nay lúc y xuất môn, ta nói cho y để hôm nay y tới”.

“Mạt Đồng sẽ không tới, y rất bận nên không có thời gian quản trà phô của chúng ta”. Nam nhân kéo nàng trở về trà phô, Mạt Đồng phải vội vàng tìm nội đan của hai con yêu còn lại,căn bản không có thời gian để ý tới hắn.

“Phu quân, ngươi cùng Mạt Đồng không phải huynh đệ tương giao sao?”.

“……..”. Nam nhân không trả lời.

“Ban đêm ngươi cùng hắn ngủ cùng giường, trà phô khai trương vì sao ngươi không thông tri y……”. Nàng ý thức được mình nói sai rồi liền lập tức ngậm miệng lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui