Bà Trì một lúc vẫn không hiểu được ý của Trì Uyên, “ A Uyên, con vậy là như thế nào?”
Trì Uyên cười lạnh một cái, “ Bước tiếp theo mẹ định làm gì, có phải là ép con nói rằng con thích Tùy Mị, lập tức kết hôn với cô ấy?”
Bà Trì cau màu, “ Con nói thế là có ý gì, con cảm thấy ta không nên quản việc của con hay sao?”
Trì Uyên mở miệng, “ Đúng vậy, việc của con, mẹ sớm đã không nên quản rồi.”
Bà Trì thở dài một hơi, cười, “ Vậy nên con vẫn trách ta, giống ba con, với bà nội con, cảm thấy việc này biến thành như bây giờ đều là lỗi của ta, ta không nên quản con nữa, ta nên để con và loại người như Cố Tư tiếp tục hồ đồ như vậy với nhau, để cho loại người như cô ta kéo con xuống…”
“ Loại người nào?” Trì Uyên trực tiếp ngắt lời bà Trì, “ Mẹ nói Cố Tư là loại người nào trước đi?”
Bà Trì nhìn chằm chằm, “ Loại người nào? Loại này còn cần ta nói ư? Con xem xem cô ta xuất thân như thế nào, xem xem hoàn cảnh gia đình cô ta, năm đó nếu không phải ông nội ép con cưới cô ta, loại người đó, là phù hợp tìm người nông dân ở nông thôn, sống một cuộc đời yên phận.”
Trì Uyên cười, nhìn vào bà Trì, “ Nếu không phải ông ngoại bà ngoại tạo điều kiện cho mẹ, thì mẹ nghĩ mẹ hơn Cố Tư ở điểm nào?”
Bà Trì sững sờ một lúc, thật không tin được nhìn Trì Uyên.
Trì Uyên thực ra cũng biết lời mình nói có bao nhiêu phần không đúng.
Nhưng trong lòng anh không thấy thoải mái, loại không thoải mái này, cần tìm gấp một thứ để trút bỏ.
Trì Uyên tiếp tục nói, “ Mẹ cảm thấy mình có ưu điểm hơn, mẹ cảm thấy mình ở trên người khác, có điều mẹ xuất thân đã ở trong một gia đình tốt, nếu mẹ không sinh ra vào vị trí tốt như vậy, mẹ có thể có mọi thứ như bây giờ không?”
Bà Trì trừng mắt nhìn Trì Uyên, một câu cũng không nói lên lời.
Trì Uyên thở dài một hơi, “ Mẹ tự mình nghĩ đi, đời người đi đến bây giờ, ngoại trừ kết hôn với ba con ra, mẹ đã làm được gì đáng để người khác khen ngợi, mẹ quay lại nhìn xem, cô hai cô ba và cô tư nhận xét như thế nào về mẹ, mẹ trong mắt mấy người giúp việc lại là loại người như thế nào, sau đó mẹ hãy nhận xét về người khác.”
Nói xong Trì Uyên xách va ly lên, trực tiếp đi lên lầu.
Anh đi về phía phòng ngủ của mình, khi đến cửa phòng bên cạnh, Trì Uyên dừng lại.
Căn phòng này, trước kia Cố Tư đã ở, cũng không ở mấy ngày, mà đã cãi nhau với bà Trì rồi.
Trì Uyên đẩy cửa, nhìn vào bên trong.
Bên trong phòng đã thay đổi, hầu hết mọi thứ đã được thay đổi.
Khăn trải giường và mền, còn có thảm lông trên sàn và bàn trang điểm bên cạnh đều không có.
Những thứ này có lẽ đều là bà Trì cho người dọn dẹp rồi.
Trì Uyên nhìn xong càng thấy thật tê.
Anh đóng cửa lại, trở về phòng của mình.
Va li hành lý để bên cạnh, anh ngồi lên mép giường.
Mấy thứ trên mạng đã không muốn xem nữa rồi.
Dù sao anh cũng bị mắng một cách thảm hại.
Trì Uyên đợi một lúc, điện thoại của Trì Chúc gọi tới, công ty nhà họ Trì bên đó phát ngôn thanh minh, giải thích mối quan hệ giữa anh và Tùy Mị.
Tự nhiên khoảng cách giữa hai người, quan hệ đối tác thuần túy, tấm ảnh trên tin tức, có điều là lúc đó tai nạn xe, Tùy Mị bị dọa đến sợ, đó chỉ là một phản xạ có điều kiện, không có sự vướng mắc nào khác giữa hai người.
Thông tin thanh minh này tung ra, thực ra có rất nhiều người vẫn cứ không tin.
Mấy người đó tự nhủ rằng, chính là cảm thấy giữa Tùy Mị và Trì Uyên chắc chắn là mối quan hệ không biết xấu hổ.
Trì Chúc gọi đến lần này, kì thực là muốn Trì Uyên liên lạc với Cố Tư một chút.
Hỏi xem bên Cố Tư, có thể giúp làm rõ hơn không.
Cô cũng là đương sự, nếu cố có thể đứng ra giúp Trì Uyên giải thích, nghĩ đến có lẽ là có chút tác dụng.
Trì Uyên cầm điện thoại, “ Con sẽ hỏi sau, bây giờ con mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lát.”
Trì Chúc biết Trì Uyên đêm qua gần như không ngủ, thời dài, “ Được, con nghỉ ngơi đi, việc này, sớm muộn cũng sẽ qua đi, yên tâm, kí ức của đại chúng cũng có giới hạn thôi.”
Trì Uyên không nói gì, cũng tắt điện thoại đi, sau đó trở mình nằm lên giường.
Anh bây giờ có chút đau đầu, cái gì cũng không muốn cân nhắc nữa.
Bên kia Cố Tư không có việc gì làm, dọn dẹp nhà cửa hết một lượt, thực ra cũng không có gì bẩn cho lắm, bình thường chỗ dùng đến cũng không nhiều.
Cô thực sự sợ sự nhàn rỗi này.
Bận rộn như vậy cả buổi chiều, lúc gần đến chiều tối, Cố Tư cuối cùng cũng dừng lại.
Thời gian cả ngày, có thể coi như đã trôi qua.
Cô lên lầu thu dọn một số thứ, mới thay quần áo xong thì đứng ở cửa sổ nhìn thấy Chương Tự Chi và Ninh Tôn dưới lầu.
Hai người này trong tay xách túi, bên trong đựng rất nhiều đồ.
Cố Tư vén rèm cửa, rướn phần thân trên ra, “ Hai người sao lại ở đây.”
Chương Tự Chi và Ninh Tôn đang định bước vào trong sân, nghe được ngước lên trên.
Tiểu cô nương nửa người rướn ra ngoài cửa sổ, mái tóc dài bị gió thổi bay, mặt mỉm cười, thật xinh xắn.
Ninh Tôn thở dài một hơi, xem ra Cố Tư một chút cũng không bị mấy tin trên mạng làm ảnh hưởng.
Chương Tự Chi nhấc túi đồ lên ám chỉ, “ Đến tìm cô ăn cơm, cô ở nhà một mình, cô đơn biết bao, chúng tôi đến cùng cô vui vẻ một chút ấy mà.”
Cố Tư lần này không ghét bỏ Chương Tự Chi nữa, vui vẻ xuống lầu mở cửa.
Chương Tự Chi và Ninh Tôn mua rất nhiều đồ, xem ra có lẽ là muốn ăn lẩu.
Lúc trước Chương Tự Chi đã đến đây một lần, bây giờ đối với phòng bếp của Cố Tư một chút cũng không thấy không tương thích, xách đồ đi vào trong.
Anh ta lấy từng túi từng túi thức ra ăn xếp ngay ngắn, “ Nhìn đi, chúng tôi mua rất nhiều, lát nữa chúng ta cùng ăn một bữa.”
Cố Tư đến giúp rửa sạch xương ninh và đun nhỏ lửa để làm nước lẩu.
Ninh Tôn cũng đến giúp.
Chương Tự Chi vừa nhặt rau vừa nói, “ Tôi đã gọi cho Trì Uyên rồi, lúc chiều, anh ta không bắt máy, tôi đoán bây giờ anh ta đang bị công kích nặng nề, mấy người có xem các bình luận trên mạng không, rõ ràng là bị người ta điều tiết rồi, lời nói ra đều là giống nhau.”
Cố Tư chưa xem, bận cả một ngày, sau đó đến tin tức cũng không xem nữa.
Cô chỉ trả lời một câu, “ Đúng thế, trước nay đều có người điều khiển.”
Chương Tự Chi đến bồn nước rửa rau, tiếp tục nói, “ Tôi bảo chị ba tôi chú ý một chút, nhưng mà cái này, thực cũng không dễ dàng nắm bắt, bên truyền thông còn dễ khống chế một chút, cả ngàn cư dân mạng, ngay cả khi biết là con số đó là thủy quân, cũng không có cách nào cả.
Cố Tư một chút đều không để tâm, “ Nhà họ Trì và nhà họ Tùy mấy người đó đều không phải là ăn cơm khô, bọn họ có lẽ biết phải làm gì, lão Chương, tôi xấu hổ khi làm phiền nhà anh, nếu nó không được tiện cho lắm, anh cứ để bình thường đi.”.
“ Không có gì không tiện cả, mấy việc này thực ra cũng không có gì quá lớn, cô đừng để tâm.” Chương Tự Chi cười ha ha.
Ninh tôn ở một bên ngẫm nghĩ,, “ Trì Uyên không nói gì với cô sao?”
Cố Tư ngạc nhiên, nhìn Ninh Tôn, “ Anh ta có thể nói gì với tôi nữa, hai người chúng tôi sớm đã không còn liên quan gì đến nhau, anh ta vốn dĩ không cần giải thích với tôi điều gì cả, chúng tôi thực sự sớm đã nghĩ làm như thế nào để công bố ra bên ngoài, xem xem, ông trời đã đặt cơ hội ngay trước mặt rồi.”
Ninh Tôn cười, “ Cô quả thật nhìn thoáng.”
*Nhìn thoáng: Đừng lấy những điều không vừa ý làm tâm: thấy được thì thấy, không được thì mở, đối với việc này thì phải xem kỹ hơn, đừng nóng giận thái quá.
Những việc này, không thể không nhìn thoáng, đều như vậy rồi, không có cách nào khác.
Ba người trong bếp bận bịu.
Cố Tư nấu nước lẩu, Chương Tự Chi và Ninh Tôn rửa rau, sự phân công lao động này khá rõ ràng.
Trì Uyên đến, nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ.
Ba người trong bếp cười hi hi ha ha, không khí vô cùng vui vẻ.
Ba người này, nhìn giống như một gia đình.
Edit by Hường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...