Tô Lương trở lại văn phòng nhanh chóng sửa sang lại ghi chép cuộc họp một chút, không đầy một lát, trợ lý thứ hai cũng liền tới lấy.
Trợ lý thứ hai vào xong trở tay đóng cửa lại, giống như trước đó, nói chuyện thì thầm.
Cô ấy bước lại gần, “Vừa rồi trong cuộc họp cô cũng nhìn thấy rồi đi, mặt của giám đốc nhỏ xệ dài như vậy.”
Tô Lương gật đầu một cái, ậm ậm ừ ừ trả lời, “Đúng là thấy vậy, anh ấy hôm nay giống như tâm tình không tốt lắm.”
Trợ lý thứ hai hít một ngụm khí lạnh, “Tôi nói cho cô nghe, giám đốc nhỏ trước giờ không có như vậy bao giờ, lúc trước chắc chắn cũng có lúc tâm trạng anh ấy không tốt, nhưng ra sao đi nữa anh đối với người khác cũng rất khách sáo.”
Cô nhìn Tô Lương, giọng điệu không nhịn được mang theo một chút thăm dò, “Cô nói giám đốc nhỏ lần này là gặp phải chuyện gì, đến giả vờ cũng vờ không nổi nữa.”
Tô Lương vội nói, “Tôi cũng không biết, tôi cùng anh Trì cũng không có nói chuyện với nhau mấy, anh cũng không thể cái gì cũng kể cho tôi.”
Trợ lý phụ rõ ràng là có chút không tin, ánh mắt quét qua lại trên người Tô Lương, “Vậy cô có cảm giác thấy gì không, có biết trên người giám đốc nhỏ gần đây xảy ra cái gì không, quan hệ của hai người các cô không phải rất tốt sao, chuyện này cô suy nghĩ kỹ một chút, có chuyện gì có manh mối hay không?”
Tô Lương lắc đầu một cái, “Tôi cùng anh Trì hai ngày này đều không có nói chuyện, hai ngày nay tâm trạng của anh ấy đã không tốt, lại thêm khoảng thời gian trước cứ luôn tăng ca, tất cả mọi người đều rất mệt mỏi, tôi cũng không để ý nhiều như vậy, chỉ lo tự mình nghỉ ngơi thôi.”
Cô nói như thế trợ lý thứ hai thấy cũng đúng, cô ta liền thở dài một hơi, “Tôi chính là nghĩ mãi mà không ra a, giám đốc nhỏ đây là làm sao rồi, cái này phải là chuyện lớn đến mức nào mới khiến trạng thái của anh ấy tệ như vậy.”
Tô Lương lấy ghi chép của cuộc họp ra cho trợ lý phụ, “Cái này tôi sắp xếp xong rồi.”
Trợ lý thứ hai nhận lấy ồ một tiếng, “Được thôi, vậy cô bận trước đi, tôi bên kia cũng có một đống chuyện, trước tiên không tán gẫu nữa.”
Tô Lương nở nụ cười với trợ lý thứ hai, sau đó trợ lý thứ hai cũng liền xuay người rời đi.
Chờ cửa văn phòng lần nữa đóng lại, Tô Lương mới âm thầm thở dài một hơi.
Trạng thái của Trì Cảnh đúng là không đúng lắm, nhưng mà hỏi cô, cô cũng không biết.
Nghỉ một lát, cô quyết định xốc lại tinh thần, tập trung công việc.
Việc của Tô Lương sáng hôm nay vốn không nhiều, dựa theo tiến độ bình thường đến lúc tan làm, vừa vặn có thể xử lý sạch sành sanh công việc trong tay.
Chẳng qua cô bên này cũng làm không được bao lâu, cửa văn phòng liền bị người ta đẩy ra.
Lần này đi vào là Trì Cảnh.
Biểu cảm của Trì Cảnh bình thường, liếc mắt nhìn cũng nhìn không ra có không vui hay không.
Anh cầm một xấp văn kiện tiến đến, trực tiếp đặt ở trên bàn làm việc của Tô Lương, “Cái này tranh thủ xử lý một chút.”
Tô Lương ngẩn người, ngẩng đầu nhìn anh, “Rất gấp sao?”
Trì Cảnh cũng không nói gấp hay không, chỉ ậm ậm ừ ừ trả lời một câu, “Cố gắng nhanh lên.”
Ánh mắt Tô Lương rơi trên xấp văn kiện kia, cho dù cố gắng nhanh, nhiều văn kiện như thế phải xử lý cũng không nhanh được tới đâu.
Trì Cảnh không có nói thêm câu nào, quay người liền rời đi.
Tô Lương thở dài một hơi, trước tiên đem công việc trong tay xử lý nốt.
Vốn dĩ tiết tấu của cô không tính là nhanh, nhưng mà hiện tại bởi vì lại có công việc mới chồng lên, cô chỉ có thể tăng tốc, vội vàng đem công việc thuộc bổn phận mình làm cho xong.
Vẫn chưa tới giờ tan sở, Tô Lương sau đó lấy văn kiện Trì Cảnh đem tới nhìn một cái.
Cô có chút ngạc nhiên, cái này văn kiện bình thường mà nói hẳn là đưa cho trợ lý thứ hai.
Cô trước đó căn bản không có tiếp nhận phần công việc này.
Tô Lương có chút nói không nên lời, trực tiếp nối máy gọi điện thoại sang cho Trì Cảnh
Trì Cảnh bên kia nghe máy rất nhanh, “Nói.”
Tô Lương cùng anh xác nhận, “Anh Trì, văn kiện ban nãy anh đem tới chắc là không cầm nhầm chứ? Tôi thấy những thứ này hình như đều là nội dung công việc mà chị Uông phụ trách, chắc là cho tôi chứ?”
Không nghĩ tới Trì Cảnh bên kia trực tiếp ừ một tiếng, “Phải, là cho cô, cô ấy bên kia tôi sắp xếp cho cô ấy những nhiệm vụ khác, nhiều lắm, cô ấy xử lý không hết, cho nên đem một phần này chia bớt cho cô.”
Tô Lương ở bên này vừa hé miệng, không hiểu rõ Trì Cảnh rốt cuộc là muốn làm cái gì.
Trợ lý thứ hai bên kia bận bịu thế nào đi chăng nữa, công việc của cô ấy vẫn nên để cô ấy làm chứ.
Làm việc phân chia không rõ ràng như vậy, Tô Lương là thật không thích mấy.
Cô dạ một tiếng, sau đó nói, “Thế nhưng mà những thứ này tôi trước đó không có xử lý qua, anh đưa cho tôi tôi chưa chắc có thể làm xong đúng hạn, còn có một chuyện, chính là tôi không cam đoan được độ chuẩn xác.”
Tô Lương cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng rồi, kết quả không nghĩ tới Trì Cảnh thế mà trực tiếp tiếp lời cô, “Không sao cả, cô cứ dựa theo tiến độ của mình mà làm đi, sau đó tôi bên này sẽ kiểm tra lần nữa, có vấn đề tôi bên này cũng có thể lựa ra.”
Tô Lương vừa muốn mở miệng nói thêm gì đó, kết quả Trì Cảnh bên kia liền nói, “Cứ như vậy đi, tôi bên này phải bận rồi.”
Nói xong anh liền trực tiếp cúp điện thoại.
Tô Lương chậm rãi buông điện thoại xuống, có chút đoán ra được, Trì Cảnh hẳn là đang cố ý làm khó cô.
Anh ta hai ngày trước lâm vào trạng thái kìm nén, hiện tại xem ra là muốn trút giận rồi.
Chẳng qua cơn giận này trút lên người cô, không khỏi có chút vô cớ.
Nói thật lòng, cô căn bản không giận Trì Cảnh cái gì, anh thế mà cứ công báo tư thù như vậy.
Tô Lương có chút không vui, thế là cho dù làm xong việc trong tay rồi, cô cũng không xử lý nhiệm vụ Trì Cảnh giao cho cô.
Cô giận dỗi như thế một hồi, ngồi trong văn phòng cho đến tận khi tan sở.
Bên ngoài có thể nghe được các đồng nghiệp lần lượt tan ca đi về rồi, Tô Lương không nhúc nhích.
Lại ngồi như thế một hồi, cửa văn phòng lần nữa bị người ta đẩy ra, lần này đi vào là trợ lý thứ hai.
Trợ lý thứ hai chỉ thò đầu vào, “Tôi còn tưởng cô về rồi, cô sao còn không đi ăn cơm a? Có phải là cảm thấy ăn một mình không vui không, đi đi đi, chúng ta cùng đi ăn.”
Tô Lương đảo mắt nhìn cô một cái, “Chị Uông, chị cũng một mình sao?”
Trợ lý phụ ừ một tiếng, tôi không có hẹn những người khác, cô có hẹn sao?”
Tô Lương liền đứng lên, “Chị Uông chị vào trước đi, tôi có chuyện này muốn hỏi chị một chút.”
Trợ lý thứ hai đặc biệt nhiều chuyện, vội vã liền lách mình đi vào, trở tay đóng cửa lại, “Sao thế? Có phải có liên quan tới giám đốc nhỏ không, cô muốn nói gì với tôi?”
Tô Lương cầm văn kiện lúc nãy Trì Cảnh mang tới lên, “Cô bên kia công việc nhiều không?”
Trợ lý phụ ngây người một chút, “Không tính là quá nhiều, công việc của buổi sáng tôi đều làm xong rồi.”
Quả nhiên, quả nhiên Trì Cảnh chính là cố ý chơi cô.
Tô Lương cho trợ lý thứ hai nhìn mấy phần văn kiện trong tay mình, “Vừa rồi anh Trì đem tới cho tôi, nói cô bên kia công việc đặc biệt bận làm không xuể, bảo tôi hoàn thành những cái này.”
Trợ lý thứ hai có chút thấy lạ, nhận lấy văn kiện tuỳ tiện lật xem một cái, “Ôi, những cái này sao lại cho cô, cô biết làm sao?”
Tô Lương lắc đầu một cái, “Tôi không rành lắm.”
Nhưng mà cố làm cũng sẽ làm được, sẽ rất tốn thời gian.
Chân mày trợ lý thứ hai cau lại, “Công việc của tôi không bận a, những cái này tôi cũng có thể làm, giám đốc nhỏ sao lại cho cô?”
Nói xong cô ngẩng đầu nhìn Tô Lương, “Hai người các cô bị sao thế?”
Gương mặt này của Tô Lương vừa nhìn đã biết có chút tức giận, “Tôi nghi ngờ anh ta cố ý làm khó làm dễ tôi, tôi nói với anh ta tôi không hiểu những thứ này, anh ta cứ bắt tôi làm.”
Trợ lý thứ hai qua một hồi mới phụt một tiếng bật cười, “Hai người các cô có phải là cãi nhau không, những văn kiện này không nên cho cô, nhưng mà tôi cảm thấy giám đốc nhỏ sẽ không phạm phải loại sai lầm này, nếu anh ấy đã bắt cô làm, vậy khẳng định chính là cố ý, có lẽ là cố ý để cô phát giác.”
Dù sao Trì Cảnh trước đó xụ mặt, cho dù là ai cũng nhìn ra được không vui, Tô Lương vẫn là dáng vẻ mơ màng không biết gì.
Trì Cảnh hẳn là không vui, anh ở bên kia giận dỗi thời gian dài như vậy, Tô Lương một chút phát hiện cũng không có.
Cho nên anh mới làm như vậy, muốn nhắc nhở Tô Lương anh không vui.
Tô Lương đúng là không hiểu ra sao, “Anh ấy không vui có liên quan gì đến tôi? Hai chúng tôi thật sự không có cãi nhau, tôi nào dám cùng anh ấy cãi nhau, lại nói khoảng thời gian này chúng tôi cũng không có qua lại gì.”
Hôm qua còn cùng đi xem mặt tiền cửa hàng, còn cùng ăn cơm.
Nhưng mà cũng không chỉ là hai người bọn họ, còn có người khác đi theo.
Vả lại trong toàn bộ quá trình hai người bọn họ đúng là không có giao lưu gì.
Cũng có thể nói là không có qua lại, Tô Lương để tay lên ngực tự hỏi, cô có chọc phải Trì Cảnh chỗ nào đâu.
Trợ lý thứ hai mím môi trên dưới dò xét Tô Lương một lượt, “Hay là cô tự mình suy nghĩ thật kỹ đi, có một số việc cũng không nhất định là ngoài mặt khiến phương không vui, hoặc là một ánh mắt của cô, hoặc cũng có thể là giọng điệu nói chuyện của cô.”
Cô thở dài một hơi, “Những chuyện nam nam nữ nữ a, chỉ cần xác nhận quan hệ tình cảm rồi, có lúc sẽ rất tính toán.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...