Hứa Thanh Du trước tiên lên giường nằm chợp mắt một lúc, sau đó dậy rửa mặt.
Sau đó vẫn còn muốn ngủ, chỉ có điều trước khi ngủ cô tìm điện thoại qua xem một lúc.
Không ngờ trên Wechat có một tin nhắn chưa đọc, là của Tống Kình Vũ gửi.
Hứa Thanh Du khá bất ngờ, tranh thủ mở ra xem, kết quả nội dung càng khiến cô ấy bất ngờ, Tống Kình Vũ trực tiếp hỏi cô ấy có phải mang thai rồi không.
Hứa Thanh Du nhíu mày, không hiểu tại sao anh ấy biết chuyện này, về việc có thai, cô ấy thật sự là tương đối giữ kín.
Công ty bên kia ngoài Quách Châu ra không ai biết cả.
Tống Kình Vũ cùng cô ấy gần đây đều không có qua lại gì cả, cả hai người đều không gặp mặt, tại sao anh ấy lại đột nhiên biết trước chuyện này.
Hứa Thanh Du hơi phân vân, thực ra với Tống Kình Vũ cô ấy cũng không có gì để che giấu.
Hai người bọn họ quen nhau đến bây giờ, cho dù là quan hệ khó xử trong một thời gian, nhưng Tống Kình Vũ vẫn đối xử với cô rất tốt, không có làm ra chuyện gì bất lợi đối với cô.
Nên là suy nghĩ một lúc Hứa Thanh Du quyết định nói thật.
Cô ấy thẳng thắn đáp lại một câu: Đúng, có thai rồi.
Tống Kình Vũ bên kia một lúc lâu sau cũng không có trả lời, Hứa Thanh Du cho rằng anh ấy đang bận, cũng nằm xuống lại.
Ninh Tôn đi ra ngoài làm nóng cốc sữa, đợi Hứa Thanh Du nằm xuống, anh đã mang vào, “Uống sữa xong hẵng ngủ, như vậy sẽ dễ ngủ hơn.”
Hứa Thanh Du vừa vặn ngồi dậy, điện thoại lại kêu hai tiếng, cô ấy đoán có lẽ là Tống kình Vũ trả lời tin nhắn của cô ấy.
Nên là Hứa Thanh Du cầm điện thoại qua xem trước, Tống Kình Vũ chỉ trả lời hai chữ: Chúc mừng.
Hứa Thanh Du tự nhiên muốn nói cảm ơn với anh ấy, chẳng qua sau đó cô vẫn là hỏi Tống Kình Vũ làm thế nào biết chuyện này.
Tống Kình Vũ nhắn lại rất nhanh, anh ấy nói là Viên Sơ nói.
Hứa Thanh Du vừa nãy hơi lo lắng, đúng rồi, công ty bên kia còn có Viên sơ, Viên Sơ đối với nhất cử nhất động của cô ấy đều tỉ mỉ chú ý.
Cô ấy nhớ tới lần cuối ở trong nhà vệ sinh cùng Viên Sơ nói chuyện.
Viên Sơ ở một góc độ nào đó rất thông minh, phỏng chừng lúc đó nhìn ra cơ thể cô có gì đó không đúng.
Hứa Thanh Du cũng không giận dữ hay gì đó, gửi một biểu cảm haha qua, sau đó nói: Ánh mắt của Viên lão sư thật sự rất tốt, tôi không có dự định tuyên bố bên ngoài, cô ấy lại có thể nhìn ra.
Tống Kình Vũ bên kia không có động tĩnh, đoán chừng là cũng không biết nói cái gì mới tốt.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, sau đó cầm ly sữa qua uống.
Ninh Tôn nhìn thấy cô ấy gửi tin nhắn, ngồi xuống bên cạnh hỏi, “Tin nhắn của ai vậy.”
Không đợi Hứa Thanh Du trả lời, anh ấy lại nói, “Có phải là Tống Kình Vũ không?”
Hứa Thanh Du nhướn mày, quay đầu nhìn anh ấy, “Làm sao anh biết?”
Cái này không hề khó đoán, Hứa Thanh Du không có bạn bè nào, thỉnh thoảng nhắn tin, ngoại trừ người trong nhà ra cũng chỉ là Tống Kình Vũ với Quách Châu.
Nói chung người trong nhà đều là trực tiếp gọi điện cho cô ấy.
Quách Châu phỏng chừng thời gian này có lẽ là ở cùng Hoắc Minh, nên là nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có Tống Kình Vũ.
Anh ấy cũng chỉ là đoán như vậy, quả nhiên thật sự là anh ta.
Sau đó Hứa Thanh Du đứng dậy đi đến nhà tắm bên kia xúc miệng, chẳng qua cô ấy vẫn là nói, “Anh ấy biết em có thai rồi, còn nói chúc mừng.”
Ninh Tôn không nói, Hứa Thanh Du xúc miệng xong quay người về phòng, kết quả nhìn thấy Ninh Tôn đã cầm điện thoại của cô ấy lên xem rồi.
Cô ấy từ từ đi qua, “Không có lừa anh đâu, anh ta chỉ là cùng nói nói chúc mừng thôi.”
Ninh tôn chẹp miệng, “Thế nào anh lại cảm thấy câu chúc mừng của anh ta, nói đặc biệt không thật lòng.”
Hứa Thanh Du biết Ninh Tôn đối với Tống Kình Vũ vẫn còn có chút kiêng dè, cô mở miệng, “Làm thế nào có thể không thật lòng, anh đừng nghĩ về nó nữa.”
Ninh Tôn cũng không cùng Hứa Thanh Du nói chuyện này, việc này cũng không rõ ràng, anh chỉ là đặt điện thoại xuống.
Hứa Thanh Du để điện thoại lên đầu giường, sau đó nằm xuống, sau khi mang thai có rất nhiều cảm giác không thoải mái, nhưng có chút không tồi, chính là ngủ rất ngon.
Cô ấy thật sự là bất cứ lúc nào đều có thể ngủ.
Hứa Thanh Du nằm xuống, Ninh Tôn cũng cùng nằm xuống, anh ấy xoay người ôm lấy cô ấy, nghĩ một lúc rồi nói, “Viên Sơ tại sao lại biết em mang thai rồi?”
Hứa Thanh Du nghe thấy thở dài một hơi, “Hôm đó em ở nhà vệ sinh nôn, có lẽ là bị cô ấy nhìn thấy rồi, cô ấy thật sự là người nhạy bén, lập tức còn dùng lời thử em, hỏi hai chúng ta khi nào thì ổn định,lúc đó em có nghĩ đến rồi.”
Ninh Tôn ơ một tiếng, chẳng qua sau đó nói, “Cô ấy là người nhạy bén, anh không cảm thấy như thế.”
Nói xong câu đó, anh ấy lập tức lại nói, “Em nói cô ấy vì sao biết việc em mang thai nói cho Tống Kình Vũ, em nói Tống Kình Vũ nghe thấy việc này là sẽ đối với cô ấy cảm ơn, hay là đối với cô ấy cảm thấy ghê tởm?”
Hứa Thanh Du im lặng, trước đó cô ấy thật sự không nghĩ đến vấn đề này.
Bây giờ nghĩ đến, Viên Sơ hình như lại có chút mờ nhạt.
Cô ấy cố tính nói về việc mình mang thai cho Tống Kình Vũ, cũng là gần như chỉ bảo Tống Kình Vũ, cô ấy biết Tống Kình Vũ quan tâm bản thân nhiều hơn.
Dựa theo tính khí Tống Kình Vũ bên kia, khẳng định là đối với cô ấy càng chán ghét hơn, có thể còn cảm thấy cô ta quá nhiều chuyện.
Hứa Thanh Du cười hì hì, “May mà trước đây em cảm thấy cô ấy thông minh,nhìn lại là em nhìn sai rồi, haizz cô ấy kỳ thực là thông minh, nhưng sự thông minh của cô ấy cũng dùng sai chỗ rồi, đầu óc và thị lực mù quáng rồi.”
Nói xong trong lòng Hứa Thanh Du thoải mái hơn nhiều, thuận tiện là Sơ Viên biết việc cô ấy có thai đối với cô ấy thực tế không có bị ảnh hưởng.
Nhưng cô ấy mang chuyện của bản thân khua môi múa mép trước mặt Tống Kình Vũ, Hứa Thanh Du khẳng định vẫn không thoải mái.
Nhất là cô nhớ hôm nay đã nghe thấy cuộc trò chuyện của Viên Sơ với một nhà thiết kế ở bên ngoài nhà kho, đằng sau không biết cô ấy nói thế nào về bản thân.
Người này a, thực sự là, khiến người ta nghĩ đủ luôn, phiền quá đi.
Hiện tại Tống Kình Vũ càng ngày càng chán ghét cô ấy, trong lòng Hứa Thanh Du cũng thoải mái.
Cô tự tìm một vị trí thoải mái dựa vào lòng Ninh Tôn, sau đó nhắm mắt ngủ.
Lần này thật sự ngủ rồi, Ninh Tôn qua một lúc gọi tên cô, Hứa Thanh Du đều không nghe thấy.
Kỳ thực Ninh Tôn vẫn còn muốn cùng cô nói chuyện của Tống Kình Vũ, nhưng thấy Hứa Thanh Du ngủ an an tĩnh tĩnh, Ninh Tôn cũng nhắm mắt lại.
Hứa Thanh Du sau khi mang thai hiếm khi mơ ngủ, nhưng tối hôm nay cô ấy mơ một giấc mơ.
Chắc là trước khi ngủ nghĩ nhiều đến sự việc, nên là những việc kia đều xuất hiện trong mơ.
Cô mơ thấy Viên Sơ, cô mơ thấy Viên Sơ tỏ tình với Tống Kình Vũ, Tống Kình Vũ hung dữ từ chối cô ấy.
Ở trong mộng Tống Kình Vũ nói rất nhiều lời khó nghe, những lời khó nghe gần như đều là Hứa Thanh Du muốn nói.
Anh ấy nói Viên Sơ thích chơi đùa trái tim, còn nói tất cả những nghị luận sau lưng cô ấy, nói tính cách cô ấy có vấn đề, căn bản bản thân không đủ tốt, đời này anh ấy sẽ không thể thích Sơ Viên.
Dù sao đi nữa lời nói từ chối một người thật khó nghe, Tống Kình Vũ trong mộng nói như vậy.
Hứa Thanh Du luôn cảm thấy bản thân là một người khá bao dung, ai khiêu khích cô, vấn đề nhỏ đến rồi đi, cô đều không tính toán.
Nhưng ở trong mộng nghe thấy Tống Kình Vũ nói những lời khó nghe với Viên Sơ, cô không cao hứng được.
Cô ấy thậm chí ở bên cạnh đều hoan nghêng, có thể thấy cô cũng là lòng dạ hẹp hòi, đặc biệt hẹp hòi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...