Yêu Không Thể Yêu


Châu Tư Dĩnh không thèm nhìn lọ thuốc, “Hôm nay là đám cưới của tôi, cậu nhất định phải phá thành ra như vậy sao? Câu yêu tôi, rồi cứ như thế hủy hoại tôi sao? Dan díu với em trai của chồng sắp cưới, một tiếng thơm vang lừng.

Trang Dật Thần, cậu vì tập đoàn Trang Thị, đúng là không từ mọi thủ đoạn.

Bố, Dật Dương không mắc bệnh, đứa con này của con cũng là của Dật Dương.

Trang Dật Thần đang làm xấu mặt chúng conl”
Nhìn Châu Tư Dĩnh kiên quyết đứng bên Trang Dật Dương như vậy, nếu như làm một người đứng nhìn, tôi nhất định sẽ rất cảm động.


Bây giờ dù cho không cảm động, tôi cũng ủng hộ cô ta làm như vậy.

Nhưng nếu đứa bé không phải là con của Trang Dật Dương, cô ta chính là thủ phạm, cô ta không xứng đáng để yêu Trang Dật Dương.
“Đủ rồi, chuyện này dừng ở đây thôi, hôn lễ tiếp tục! Ông thông gia, đều là chuyện nội bộ nhà họ Trang chúng tôi, mới khiến Tư Dĩnh chịu nhiều ấm ức, tôi sẽ dạy dỗ chúng nó thật tốt!” Những lời này của ông Trang tương đương với việc nói với những người khác rằng đây là cuộc cạnh tranh không lành mạnh giữa hai anh em, Trang Dật Thần thì là một kẻ tiểu nhân, cắt đứt đường lui của cậu ta.
Có ông Trang làm hậu thuãn vững chắc cho Trang Dật Dương, tôi cũng yên tâm đi nhiều phần.

Trần Lệ Nhã mấy lần định nói gì đó, nhưng đều bị Trang Vân Đào ấn lại, có lẽ là ở trước mặt người ngoài, ông ta cũng không thể bộc lộ ra rằng mình khắt khe với con trai trưởng, nuông chiều con trai thứ.
“Không được, tôi không đồng ý, Trang Dật Dương không đi làm xét nghiệm, tôi không thể gả Tư Dĩnh cho cậu ta.

Nếu đã phá thành ra thế này, mất mặt đều đã tới mức này rồi, tôi không muốn đánh đổi cuộc đời của con gái tôi nữa!” Khâu Lâm kiên quyết không đồng ý tiếp tục hôn lễ, người của hai nhà đều rơi vào bế tắc.
Khó xử nhất vẫn là những vị khách, rốt cuộc nên về hay ở, bữa cơm này của nhà họ Trang không ngon miệng.

Mặc dù đám cưới lần hai không nhận phong bì, nhưng mọi người đều bỏ thời gian và công sức đến đấy, lẽ nào chỉ để nhìn một trò cười sao?
Có người vẫn còn có thể nhặt nhạnh một số mối quan hệ, nhưng đa số đều †ỏ ra không hài lòng.


Mấy chuyện này vốn dĩ nên giải quyết rõ ràng trước đám cưới, chứ không nên giải quyết ngày trong ngày cưới.

Vì vậy Trang Dật Thần tưởng rằng đã đả kích được Trang Dật Dương, nhưng thức thế lại khiến anh ta không thể bước vào giới thượng lưu.
“Đứa con được vợ lẽ nuôi đúng là thấp kém, kiểu ngấp nghé đến chị dâu như thế này đúng là đại nghịch, vi phạm luân thường đạo lý, bây giờ còn phách lối đến thết”
“Đứa trẻ không có mẹ đúng là đáng thương, Trang Dật Dương này nếu không có sự giúp đỡ của ông Trang, vậy tương lai coi như hỏng bét rồi!”
“Chúng ta vẫn nên đi về thôi! Quá xấu hổ rồi!”
Có một người đứng dậy đi về, thêm nhiều người nữa cũng cùng đi về.

Có lẽ sau này sẽ không có ai muốn tham gia tiệc mừng của nhà họ Trang nữa, đây quả là một trận thảm họa.


Ông Trang nhìn thấy khách khứa đã bắt đầu ra về, liền có chút nôn nóng, có lẽ thể diện cả đời của ông Trang đều đặt trong hôn lễ của Trang Dật Dương.
“Chúng ta vần ở lại sao?” Liêu Phàm hỏi ý kiến của tôi, nhưng cũng có thể nhận ra anh ta cũng muốn đi khỏi đây.
Hầu hết những người ở lại đều là họ hàng, không phải bạn bè hay doanh nhân, hơn nữa khách khứa cũng ít đi rồi, tôi ở bên cạnh Liêu Phàm, có chút đường đột.
“Đi thôi! E là họ không thể kết hôn được nữa!” Tâm trạng tôi phức tạp, có chút mừng thầm, nhưng nhiều hơn lại là đau lòng, thương cho Trang Dật Dương bỗng nhiên lại ở trong tình cảnh này, mất mặt cũng đến mức này rồi.
Tôi cùng Liêu Phàm cùng nhau rời đi, những chuyện còn lại, tôi tin rằng Trang Dật Dương có thể làm tốt.

Chỉ là không biết sức khỏe anh ấy có thể chống đỡ được không, anh ấy sẽ không lừa tôi, nhưng lại không thể nói với tất cả mọi người, anh ấy bị ung thư gan, làm phẫu thuật xong, bây giờ đang không ngừng uống thuốc kháng tế bào ung thư!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận