Yêu! Không Thể Rời Xa
- Tôi không muốn sự nghiệp của Thanh Phong bị sụp đổ trong lúc này. Và càng không muốn bất cứ ai hủy hoại đám cưới của tôi
- Helen_Thanh Phong nhìn người vợ sắp cưới, rươm rướm nước mắt gọi._Anh thật sự xin lỗi. Anh chỉ mong em vẫn ổn
- Phong. Em xin anh đừng nói gì vào lúc này.
- Anh nghĩ Phong không hề muốn làm tổn thương em đâu_Hiểu Văn an ủi
- Quản lí Huỳnh. Mai tôi sẽ mở cuộc họp báo, mong mọi người giúp đỡ, thay tôi lo liệu. Hãy mời Lệ Thi đến làm khách mời
- Cô chắc chắn chứ?_quản lí của Thanh Phong ngạc nhiên hỏi
- Tôi đã tiếp xúc với giới giải trí nhiều rồi. Tôi biết phải làm thế nào. Hiểu Văn. Anh chở em đến một nơi được không?
- Được. Đi thôi em
- Để tôi lái xe_Thanh Phong bước đến nói
- Phong! Tôi nghĩ hãy để tôi chở Thiên Di là được rồi. Bây giờ không phải là lúc thích hợp
- Vậy thì nhờ anh
- Yên tâm đi. Tôi sẽ trông chừng Thiên Di
Thiên Di rời khỏi nhà. Trái tim Phong đau đớn. Anh sắp phải mất cô. Và khi cô càng giúp anh vượt qua khó khăn. Anh càng cảm thấy có lỗi. Anh trở về phòng. Anh phát hiện chiếc nhẫn anh cầu hôn Di đang nằm trên giường. Anh nắm lấy nó trong tay. Nước mắt anh rơi dài. Có lẽ, nước mắt con trai đặc hơn nên từng giọt chảy ra thật chậm. Chúng đọng lại bao đau khổ mà hóa thành.
Theo ý của Di, Hiểu Văn đưa cô đến một quán Bar. Di hòa vào dòng người trẻ đang nhảy múa. Văn chỉ ngồi im uống rượu. Anh không muốn và không dám đến gần ngăn cản cô. Anh biết rất rõ tâm trạng của cô lúc này. Có thể, chỉ khi tiếng nhạc cất lên thật lớn thì nỗi buồn ấy mới vơi dần. Cô đau đớn khi bị phản bội. Cô nhảy rất lâu. Như một người điên dại. Hiểu Văn vội bước đến, kéo cô trở về bàn ngồi. Những dòng lệ không ngừng rơi trên khuôn mặt xinh đẹp ấy
- Em ổn chứ?
- Tại sao anh ấy lại làm vậy? Tại sao không phải lúc khác mà là trước hôn lễ của tụi em? Tại sao? Tại sao chứ?
- Anh nghĩ Thanh Phong không làm chủ được mình. Tiếp xúc với anh ấy lâu rồi. Anh biết giữa anh ấy và Lệ Thi không có tình cảm nào xảy ra
- Không có tình cảm vậy những bức ảnh đó như thế nào? Anh giải thích đi!
- Anh không biết. Nhưng em hãy tin ở Phong như tin vào bản thân mình
- Đây là lần thứ hai em bị phản bội. Em không nghĩ mình còn đủ sức để tiếp tục tình yêu này
- Em đừng buồn. Em luôn có anh ở bên cạnh.
- (Di ngước lên nhìn Hiểu Văn. Cô biết tình cảm của anh đối với mình. Nhưng cô lờ đi, vờ như không biết, nốc cạn ly rượu trên bàn từ ly này đến ly khác)
- Em đừng uống nhiều như vậy_Hiểu Văn giựt chai rượu từ tay Thiên Di, khuyên ngăn
- Anh là người bạn tốt nhất của em. Vì vậy anh đừng cản em. Nếu không thì cả anh, em cũng không thèm nói chuyện._Di giựt lại chai rượu còn đầy từ Hiểu Văn, rót ra ly, nốc cạn từ ly này đến ly khác. Xong, cô lại lao ra sàn nhảy cùng với những người không quen biết. Mặc cho Hiểu Văn ngăn cản
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...