Yêu! Không Thể Rời Xa

Hưng nhẹ nhàng bế Di lên phòng. Anh đặt nhẹ Di nằm trên giường. Anh ngồi bên cạnh, chỉnh tóc Di thật ngay ngắn. Hưng đứng dậy tắt đèn, định bước ra khỏi phòng thì chợt cô gái trẻ đang say, chạy đến, ôm chầm lấy anh …
Trời sáng
Thiên Di bước xuống nhà, gương mặt phờ phạt, thấy Hưng đang trong bếp chiên trứng, cô ngại ngùng nhìn anh. Còn anh vẫn mỉm cười, dọn thức ăn ra bàn
- Lại đây ngồi ăn sáng đi cô bé
- Dạ
- Sao? Còn nhức đầu không?_Hưng sờ trán Di, mỉm cười hỏi
- Một chút.
- Vậy ăn đi.
- Hưng nè! Đêm qua…_Cô gái ấp úng không dám nói tiếp
- Đêm qua hả? Em có nhớ gì không?
- Chút chút. Em có làm gì bậy không?
- Có. Em chạy đến ôm anh, rồi hôn anh. Chưa hết. Em còn… kéo anh lên giường. Chính xác là em đè anh lên giường em
- Oh my God! Thật xấu hổ
- Em đã làm những điều con gái không nên làm

- Không lẽ đời con gái của em bị mất trong một đêm sao? Mà lại với anh chứ?
- Sao? Em chưa quan hệ với ai hả?
- Anh còn nói. Bộ đêm qua anh không biết sao? Bắt em nói thẳng hoài vậy?
- Thiệt không đó? Anh không tin đâu.
- Thật mà. Anh cũng không chịu kiềm chế gì hết._Di ném miếng bánh mì vào người Hưng
- Nè! Không lẽ em định đánh người thức khuya giúp em dọn dẹp nhà nguyên đêm sao?
- Anh còn nói
- Thôi thôi. Anh đùa chút đó. Mà em thật sự là chưa quan hệ với ai sao?
- Anh muốn bị ăn đòn hả?
- Hì hì. Em dữ quá! Tối qua không có gì đâu?
- Là sao?
- Tối qua sau khi đè anh lên giường thì em nôn hết ra người anh. Em còn tệ đến mức đạp anh lọt giường
- Sao lúc nãy… anh… nói…?

- Thì chọc em cho vui. Anh nói rồi. Dù em khỏa thân trước mặt anh thì anh cũng không hề phản ứng đâu
- Đồ quỷ. Cứ giỡn hoài_Cô gái trẻ Thiên Di vừa mừng vừa ném tấm lót sofa về phía Hưng
- Mà thật là chưa quan hệ với ai hả? Giữ kĩ vậy?
- Còn nói.
- Trước giờ không yêu ai hay sao ?
- Anh hỏi hoài. Đã nói em vẫn còn là cô gái bị thất tình. Đến giờ vẫn cô đơn và không ai thèm chạm vào
- Em cứ đùa. Dù anh chẳng thích phụ nữ. Nhưng theo anh được biết. Thời đại ngày nay phụ nữ phóng túng lắm! Và loại quý hiếm như em càng ít
- Mà vấn đề là em có yêu ai được đâu mà phóng túng. Em cũng không thích ai chạm vào em. Ngoại trừ …
- Trừ ai?
- Chỉ khi em tìm thấy người em yêu và tin tưởng. Thì em sẽ … trao tặng anh ấy điều quý giá nhất của em. Đó là niềm hạnh phúc như Romeo và Juliet
- Em nói văn chương quá! Em nên đổi thành nhà văn mơ mộng chứ đừng làm nhà thiết kế nữa. Mà nè. Lỡ anh ta không yêu em thì sao?
- Có. Nếu em mà ngủ với người không yêu em thì hóa ra em là cô gái dâm đãng à!
- Sao cũng được. Em ăn nhanh rồi lên thay đồ đi. Anh nói không lại em. Anh chở em đi siêu thị
- Anh muốn mua gì ở đó?
- Mua laptop. Không phải cho anh. Mà là cho em. Quên rồi hả?
- Uhm! Nhớ rồi.
- Sau này đừng uống bia nhiều như vậy nữa đó


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận