Yêu! Không Thể Rời Xa
Trong lúc đó, tại khách sạn sang trọng nhất Sài Gòn, Thanh Phong vô cùng lo lắng về sự mất tích của bạn gái. Ở nơi đất lạ người đông, anh không hế có bạn bè hay người thân. Phong chỉ nhận được một lá thư tống tiền bằng tiếng Hoa và dòng chữ của bọn tội phạm “Chuẩn bị tiền chuộc là hai trăm ngàn đô la mỹ. Nam diễn viên Thanh Phong phải tự tay đem tiền đến điểm hẹn. Nếu cảnh sát biết được chuyện này thì cô gái sẽ bị mất mạng”. Nỗi lo kèm theo sự sợ hãi, Phong như bị nhấn chìm vào mọi suy nghĩ cứu thoát người yêu. Anh không lo sợ về tiến bạc hay tính mạng của chính mình. Anh chỉ lo lắng từng ngày, từng giờ, người yêu bé nhỏ của anh phải chịu giày vò, chịu đau đớn. Nhiều lần anh muốn khóc vì bất lực, không thể chịu thay Di nỗi khổ này. Anh muốn vò xé bản than mình. Rồi anh trấn tỉnh. Anh phải cứu Di, cứu người yêu. Thư kí Trương cũng bay chuyến bay đầu tiên sang Việt Nam khi nghe thông tin đó. Cảnh sát cũng âm thầm vào cuộc. Tiền và mọi chuẩn bị đều hoàn tất. Đây không phải đơn thuần là vụ bắt cóc bình thường. Nó liên quan đến giới truyền thông, điện ảnh và trở thành vấn đề được quan tâm nhất không chỉ ở Việt Nam mà còn ở Hồng Kông. Hình cảnh cũng được bí mật cử sang Việt Nam theo lời đề nghị của ông Trác. Mọi chuyện đều diễn ra bí mật. Từ đầu dây bên kia, một trong những tên bắt cóc núp trong bóng tối, gọi điện cho Phong. Hắn nói chuyện bằng tiếng Hoa và rất nhanh chóng. Dưới thời lượng mà cảnh sát có thể truy lung. “Hai trăm ngàn đô la Mỹ. 5 giờ chiều ngày kia. Nam diễn viên Thanh Phong một mình giao tiền chuộc. Không được có người khác đi theo”. Cảnh sát Việt Nam và hình sự Hồng Kông có mặt tại nhà riêng của Thiên Di ra sức điều tra cuộc gọi đó.
- Sao rồi? Có tiến triển gì không?_Thanh Phong lo lắng hỏi
- Cuộc gọi nhanh quá! Chúng tôi không thể rà soát được. _một hình cảnh Hồng Kông đáp
- Chúng tôi đang điều tra giọng nói của người này_một hình cảnh Việt Nam nói
- Các anh làm ơn nhanh lên. Mỗi ngày là bạn gái tôi them một phần nguy hiểm_Phong vô cùng lo lắng giục
- Bình tĩnh đi Raymond._Thư kí Trương an ủi_Ai cũng đang rất cố gắng
- Cố gắng mà hơn hai tuần vẫn không điều tra được gì. Cô ấy đâu phải là gì của các người nên hiển nhiên các người không lo lắng rồi. Bọn chúng còn không cho tôi nghe giọng của Thiên Di thì tôi càng khó chịu hơn. Không biết cô ấy ra sao nữa _Phong tức giận nói
- Anh đừng nói vậy. Tôi cũng rất lo lắng cho Di. Cảnh sát cũng rất tích cực rồi. _Thư kí Trương nói_Nhưng tôi thấy lạ. Sao lại bắt cóc Di ở Việt Nam mà không đòi ai khác đem tiền chuộc ngoài anh? Giọng nói này tôi cảm giác rất quen. Tôi nghĩ mọi chuyện không đơn giản
- Hiển nhiên tôi là bạn trai cô ấy nên họ chú ý đến tôi. Tôi không cần biết gì hết. Chúng muốn tôi đi cũng không sao. Miễn là Di an toàn trở về
Phong lo lắng rời khỏi nhà Di. Thư kí Trương vẫn tiếp tục suy nghĩ về vụ bắt cóc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...