Yêu! Không Thể Rời Xa


- Em đang nghĩ gì thế?
- Không có gì. Tự nhiên muốn hít khí trời nên ra đây thôi.
- Có phải em đang nghĩ về cha mẹ của mình không?
- Có phải em quá đáng và ích kỉ lắm không? Em biết họ là cha mẹ mà không chịu nhận họ. Nhiều khi cô đơn, em rất muốn ai đó sẽ ôm em.
- Nghe anh này. Dù em quyết định như thế nào thì anh luôn tôn trọng chúng. Anh biết em rất đau khổ. Anh cũng biết em cần thời gian để chấp nhận sự thật. Anh nghĩ bây giờ em ở bên họ, chăm sóc họ cũng nên. Còn việc nhận nhau thì một lúc nào đó cũng xảy ra

- Cám ơn anh đã ở bên em trong suốt thời gian qua
- Em nói anh ngốc mà em cũng ngốc lắm biết không? Anh là bạn trai của em thì phải ở bên em chứ ở đâu
Phong nhảy xuống nước. Anh kéo Helen xuống theo. Họ bơi thỏa thích trong hồ. Họ vui vẻ nhìn nhau. Rồi khi hai con người đến gần nhau. Tim của họ đập mạnh. Phong vuốt nhẹ tóc Di. Anh nhìn cô say đắm. Đó chính là ánh mắt anh thể hiện trong buổi quay thử. Nhưng thật hơn. Và trong đôi mắt đó có thêm một tia sáng. Giờ đây, lí trí đã không còn làm chủ. Trái tim Phong đã đưa anh đến gần Thiên Di. Anh trao lên trán cô một nụ hôn nhẹ. Di không phản kháng. Di mỉm cười trong niềm hạnh phúc. Họ trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào giữa bể bơi xanh mát. Họ quấn lấy nhau như đôi tình nhân. Không gian, thời gian. Đã không trở thành kẻ cản đường họ. Hai con người say đắm trong tình yêu đẹp đẽ.
Phong đưa Di lên bờ. Anh lấy khăn cho cô quấn người. Họ nhìn nhau mỉm cười, pha chút ngại ngùng như hai đứa trẻ vừa chạm môi nhau.
- Cháo nguội hết rồi_Di ngượng ngùng nói

- Để anh đi hâm nóng.
- Thôi khỏi. Em không thấy đói. Tại em mà anh không đi chơi với mọi người
- Uhm! Không sao. Mọi người cũng dời vào ngày mai rồi. Đạo diễn và một số nhân viên bận việc đột xuất
- Vậy em cũng bớt ngại. Phong! Anh còn giữ bộ phim nào của anh không?
- Em muốn xem sao?
- Đúng vậy. Át xì. Nhưng em nghĩ em nên kiếm cái gì đó thay thế bộ đồ đang ướt này


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui